Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 52: A, ta sắp bị thuyên chuyển rồi?

Rất nhiều người đang xì xào bàn tán, nghị luận sôi nổi.
Mà kinh hãi nhất không thể nghi ngờ chính là đám người Lam tinh kia.
Giang Nam Khách bị giết?
Mọi người đều thay đổi sắc mặt, có ngạc nhiên vui mừng, có đau buồn, có sảng khoái con gà mái và còn có cả lo lắng bất an ...
Lúc bọn họ xuyên không qua, mặc dù Vương Đông Lai đã kiếm được không ít tiền đồng trên người bọn họ ở thế giới hiện thực, nhưng nói tóm lại cũng xem như là đã giải quyết được nhu cầu cấp thiết cho bọn họ, nhưng bây giờ hắn đã chết, sau này khi mọi người muốn giao dịch tiếp thì nên tìm ai để giao dịch?
Nhưng cũng có không ít người bởi đó mà vui vẻ.
Phải biết khi Vương Đông Lai còn sống, nghiêm cấm bọn họ lén lút giao dịch với nhau, tất cả mọi người nhất định phải tìm hắn để giao dịch, tăng giá tiền hung hăng hố bọn họ một khoản, nhưng bây giờ Vương Đông Lai chết rồi, bọn họ có thể công khai giao dịch với nhau.
Mặc dù những thứ nhận được ít hơn, nhưng cũng còn tốt hơn so với việc bị Vương Đông Lai lừa.
Giao dịch với Vương Đông Lai, một lượng bạc cần một vạn đồng, đâu phải người nào cũng có thể lấy ra nổi?
. . .
Bên trong Vạn Phúc thương hội.
Một mảnh hỗn loạn.
Tiếng kêu khóc nổi lên cùng với nhau.
"Ô ô ô, con của ta a. . ."
Một người phụ nữ khóc tới hôn mê nhiều lần, tiếng khóc thê thảm, cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Hội trưởng Vương Thiết Sinh, tức giận hét, "Vương Thiết Sinh, con của ngươi chết rồi, là bị người giết, con của ngươi là người có văn võ song toàn a, tại sao hắn lại bị người ta giết ..."
Sắc mặt Vương Thiết Sinh tái mét lại, nội tâm cũng đang hung hăng nhỏ máu.
Vương Đông Lai là hy vọng của cả nhà bọn họ, tự học thành tài, thiếu niên đắc chí, gần như là thiếu niên thiên tài nhát ở trong cái nơi định cư này, nhưng hắn lại gặp phải thủ đoạn hiểm độc?
Đêm qua, Ngỗ tác đã tới nghiệm thi, con của hắn là bị người dùng vôi bột tạt vào mặt, sau đó lại trúng cả ám khí, lúc này mới bị người dùng kiếm chém bay đầu!
Bao gồm cả bốn tên hộ vệ kia, cũng đều bị người lập tức miểu sát chỉ ở trong vòng một chiêu.
Người có thể sử dụng loại kiếm nhanh này thì chắc chắn phải là một tên cao thủ kiếm pháp, ít nhất có một loại kiếm pháp luyện tới cảnh giới đăng đường nhập thất thì mới được.
"Điều tra cho ta, nếu ai có thể điều tra ra được hung thủ giết chết con ta, ta sẽ đưa cho hắn một nửa tài sản của Vạn Phúc thương hội!"
Vương Thiết Sinh cắn răng nghiến lợi gầm thét lên, hung hăng đập nát một cái bàn, "Nhanh điều tra cho ta, bảo cho những bang phái kia tất cả đều phái người ra điều tra!"
Nữ tử xinh đẹp trong buổi tối ngày hôm qua cũng đang len lén gạt lệ, thương tâm tới cực điểm.
...
Vào buổi sáng
Tại cửa hàng sắt Long Dương.
"A, ta sắp bị thuyên chuyển rồi?"
Dương Phóng lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Đúng vậy, từ hôm nay trở đi ngươi cũng không cần phải làm tiểu đầu mục ở cửa hàng sắt này nữa, ở bên khu phố phía bắc có một cửa hàng thuốc, ngươi tới bên đó làm chưởng quỹ đi, tiền lương mỗi tháng tăng tới ba lượng bạc hai trăm văn tiền."
Lưu trưởng lão của bang phái mở miệng nói.
Hôm nay chức quản sự của cửa hàng sắt đã có người ngồi vào.
Để cân bằng quyền lực giữa các trưởng lão, lần này, đặc biệt đặc cách có hai vị chính phó quản sự đến quản lý cửa hàng sắt.
Quản sự là do người của Tào trưởng lão tới đảm nhiệm.
Phó quản sự thì là người của Lưu trưởng lão tới đảm nhiệm.
Nhưng như vậy thì vị trí của tiểu đầu mục lộ ra có vẻ thừa thãi, cho nên chức vụ tiểu đầu mục từ hôm nay trở đi chính thức được hủy bỏ.
Mà vì để đền bù cho Lưu trưởng lão một chút, bên chỗ Tào trưởng lão cũng đồng ý nhường ra chức vụ chưởng quỹ của một cửa hàng thuốc cho hắn.
Sau khi Lưu trưởng lão cân nhắc cẩn thận, quyết định giao chức chưởng quỹ này cho Dương Phóng.
Phải biết rằng Dương Phóng là thông qua mối quan hệ với Vạn Phúc thương hội mà vào, mà bên chỗ Vạn Phúc thương hội kia lại có con trai vừa chết, đang ở trong cơn lửa giận, cho nên vì để lấy lòng Vạn Phúc thương hội, Lưu trưởng lão lúc này mới điều Dương Phóng qua đó.
Nếu không, chức chưởng quỹ cửa hàng thuốc này sẽ tới lượt ai đó chứ cũng không có khả năng tới lượt Dương Phóng.
Dương Phóng thầm mừng trong lòng.
Bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới, bản thân mình ở trong mơ mơ hồ hồ vậy mà còn được thăng chức.
"Thuộc hạ đa tạ trưởng lão!"
Hai tay của hắn chắp lại, nói lời cảm ơn.
"Ừm, đi đi, hôm nay đi nhận chức luôn đi."
Lưu trưởng lão nhẹ nhàng phất tay.
"Vâng, trưởng lão!"
Dương Phóng lại chắp tay một lần nữa, "Đúng rồi, thuộc hạ có thể đến ngày mai rồi tới đó không? Công việc trong tay thuộc hạ còn chưa làm xong, muốn cố gắng rèn sắt thêm một ngày nữa mới đi qua!"
Kỹ năng rèn sắt của hắn đã đạt tới đăng đường nhập thất (480/500), chỉ còn thiếu 20 điểm nữa là lại có thể thăng thêm một cấp.
Một khi thăng cấp, tư chất còn có thể được đề cao thêm một chút.
Lúc này đột nhiên bị điều đi thì làm sao có thể cam tâm?
"Ồ?"
Lưu trưởng lão hoài nghi đưa mắt nhìn vào Dương Phóng, nói: "Vậy thì tùy ngươi đi."
Sau đó Lưu trưởng lão đứng dậy rời đi.
Dương Phóng thì mừng thầm trong lòng, lập tức trở lại bên cạnh lò lửa, bắt đầu tiếp tục gõ sắt.
Bên trong toàn bộ cửa hàng đều vang lên tiếng đinh đinh đương đương, chỉ cảm thấy toàn bộ từ trên xuống dưới đều rất nhiệt tình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, thời gian trôi qua một ngày, ở dưới sự nỗ lực khác thường của Dương Phóng, kỹ năng rèn sắt của hắn quả nhiên đã thăng cấp một cách thuận lợi.
Trực tiếp đạt tới đại thành (1/800).
Ngay cả tư chất cũng đạt tới Tốt (26/30), lại tăng thêm 3 điểm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận