Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1106 - Quyết chiến với Nguyên Khải Thiên sao?



Chương 1106 - Quyết chiến với Nguyên Khải Thiên sao?




Một bóng người thần bí cao to vạm vỡ dần dần hiển hiện ra, toàn bộ khuôn mặt được khói đen quấn quanh, thấy không rõ mặt mũi, chỉ có hai con ngươi lạnh lùng nhìn về phía Dương Phóng.
"Bạch Vô Thường, hai vị Diêm Quân bảo ta đến đây hỏi ngươi, chuyện để ngươi ám toán Quách Vinh ngươi làm như thế nào rồi?"
"Ừm?"
Dương Phóng lập tức nhướng mày.
Địa Phủ?
Quả nhiên ngoại trừ hắn người làm 'Nội ứng' này ra.
Địa Phủ còn có những nội ứng khác!
"Ngươi là người phương nào, tại sao trước đây ta chưa từng gặp ngươi?"
Dương Phóng nói với giọng bình tĩnh.
"Ta chính là người dưới trướng Tần Diêm Quân, ngươi chưa từng gặp ta không phải cũng là chuyện bình thường sao?"
Người tới lạnh giọng nói.
"Nói như vậy ngươi chính là nội ứng mà Tần Diêm Quân sắp xếp ở trong Huyễn Thiên minh?"
Dương Phóng hỏi.
"Đủ rồi, Bạch Vô Thường, Chân Ma Đoạn chỉ ở đâu? Ngươi dám vi phạm mệnh lệnh của hai vị Diêm Quân sao? Ngươi không muốn sống nữa sao?"
Bóng người vạm vỡ lạnh lùng nói.
"Yên tâm, Chân Ma Đoạn chỉ một mực ở trên người ta, chuyện phụng mệnh ám toán Quách Vinh ta cũng vẫn đang làm."
Dương Phóng khe khẽ trả lời, nói: "Có thể nói cho ta biết, ngoại trừ ngươi ra, còn có nội ứng nào khác của Địa Phủ ở trong này hay không? Tần Diêm Quân hiện tại ở nơi nào?"
"Chuyện này ngươi không cần biết."
Bóng người vạm vỡ nói với giọng điệu lạnh lùng, nói: "Bạch Vô Thường, Tống Diêm Quân bảo ta chuyển cho ngươi lời này, trong khoảng thời gian ba ngày, hắn muốn để cho Quách Vinh hoàn toàn suy yếu, nếu như không làm được vậy ngươi tự gánh lấy hậu quả!"
"Tự gánh lấy hậu quả."
Dương Phóng lặp lại một câu.
"Còn nữa, gần đây ngươi dường như càng ngày càng không để Diêm Quân vào trong mắt, Diêm Quân hi vọng ngươi có thể tỉnh táo lại một chút."
Bóng người vạm vỡ phát ra tiếng cười lạnh.
"Thật sao? Vậy thì thật là phải đa tạ Diêm Quân."
Dương Phóng nói với giọng điệu bình tĩnh, chậm rãi đứng dậy, một tia dược lực cuối cùng trong cơ thể cũng đã được hắn luyện hóa hoàn toàn, ánh mắt nhìn về phía bóng người vạm vỡ nhìn thẳng mà đi.
"Thật ra thì ta vẫn luôn cảm thấy tò mò, ngươi đến cùng là ai? Hay là ... bây giờ cứ để cho ta xem một chút xem như thế nào?"
"Ngươi ..."
Bóng người vạm vỡ biến sắc.
Đột nhiên ầm một tiếng, không gian cứng lại, tất cả khói đen bốn phía xung quanh đều đang biến mất một cách nhanh chóng.
Bóng người vạm vỡ vừa muốn có hành động, lập tức trở nên muốn động cũng không thể động được, khói đen trên mặt đang tiêu tán một cách nhanh chóng, sau đó thì lộ ra khuôn mặt bên dưới.
Ngay sau đó lĩnh vực của bản thân cũng bắt đầu biến mất một cách nhanh chóng.
"Bạch Vô Thường, ngươi dám ra tay với ta sao?"
Bóng người vạm vỡ hét lên kinh ngạc.
Đó là một khuôn mặt vô cùng kỳ lạ với nước da tái nhợt, bộ râu ngắn trên cằm và đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Phốc phốc!
Đột nhiên, hai mắt hắn trừng lớn lên, khu vực mi tâm trong nháy mắt xuất hiện một cái lỗ máu, xuyên từ trước ra sau.
Lực lượng chấn động quỷ dị chỉ trong nháy mắt đã chấn động lên tới mấy chục lần trong cơ thể của hắn.
Phanh phanh phanh!
Sức sống toàn thân tiêu tan ngay lập tức.
Sau đó, sương mù màu đen đột nhiên xuất hiện ở trên mặt đất, hóa thành một vòng xoáy, trực tiếp nuốt chửng thân thể của đối phương, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, giống như thể bốc hơi vậy.
Dương Phóng sắc mặt bình tĩnh, giống như là một chuyện bé nhỏ không đáng kể, bước chân bước ra, đi về phía cứ điểm.
Ra tay với ngươi?
Ngươi tính là cái gì?
Tống Diêm Quân sớm đã muốn đối phó với ta, ta còn cần phải bán mạng cho hắn nữa sao?
Trước đây, hắn ta đang cố gắng tìm nội ứng của Địa Phủ ở lại đây.
Không nghĩ tới lại chủ động xuất hiện!
Đúng hợp ý hắn!
Sưu!
Chân Dương Phóng giẫm một cái, thân thể giống như đại bàng tung cánh mà lên, nhanh chóng lao về phía phương hướng nơi xa.
···
Giữa trưa ngày hôm sau.
Thân thể Dương Phóng từ trên trời giáng xuống, đứng vững ở bên trong cứ điểm.
"Lam trưởng lão ngươi đã đến, có chuyện xảy ra, Minh chủ muốn quyết một trận tử chiến với Nguyên Khải Thiên!"
Vừa mới buông xuống, Lam Vô Kỳ đã nhanh chóng chào đón hắn và ngạc nhiên nói.
"Quyết chiến với Nguyên Khải Thiên sao?"
Dương Phóng sắc mặt thay đổi, "Chuyện khi nào?"
"Ngay vào buổi sáng ngày hôm nay, chiến thư của Khôn Chi liên minh trực tiếp được đưa đến trong tay Minh chủ, ước định Minh chủ hai phe muốn quyết một trận tử chiến tại Thôn Nhật hạp vào sáng sớm ngày mai, hiện tại Quách minh chủ đã đồng ý quyết chiến, đang chuẩn bị chạy tới Thôn Nhật hạp."
Lam Vô Kỳ nói.
Trong lòng hắn vừa chờ mong lại vừa căng thẳng.
Ngay cả hắn cũng không nghĩ tới chuyện quyết chiến giữa Minh chủ hai bên lại sẽ nhanh tới như vậy!
Bên phía Nguyên Khải Thiên kia trực tiếp phái người đưa chiến thư tới!
Đây chắc chắn là một trận chiến quan trọng liên quan đến sinh tử tồn vong giữa hai bên
Nhỡ đâu Quách Vinh thua, vậy thì hoàn toàn xong đời!
"Được, ta đi gặp Minh chủ!"
Dương Phóng mở miệng, trực tiếp đi về phía đại điện ở phía trước.
Hắn vốn còn muốn liên hợp Minh chủ đến đối phó với Tống Diêm Quân, nhưng hiện tại xem ra, chuyện đã ngoài sự dự liệu của hắn.
Bên trong cả đại điện, bóng người đông đảo.
Hơn mười vị trưởng lão đều đã tập trung ở đây.
Còn có cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê của từng cái tiểu đội khác.
Người đông nghìn nghịt, khí tức hỗn loạn, một mảnh đen kịt, cộng lại khoảng mấy chục người.
"Lam trưởng lão, ngươi đã đến."
Quách Vinh nhìn về phía Dương Phóng.
"Minh chủ, tại sao Nguyên Khải Thiên lại tìm ngươi quyết chiến một cách đột nhiên như vậy?"
Dương Phóng nhíu mày.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận