Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 188: Thiết Ma Chiến giáp

Có hơn chục tên đệ tử Thập Tự môn canh giữ ngoài cổng Bạch gia, mỗi người người nào người nấy cũng đều cao lớn, tay to eo tròn, ánh mắt sắc bén dị thường.
Nhìn thoáng qua đều là tu vi Tam phẩm, bởi bọn họ đều để lộ ra tu vi của mình nhằm tránh những phiền phức nhỏ không cần thiết.
Dương Phóng âm thầm nhíu mày, đi quanh nửa vòng quanh tường sân của Bạch gia, nghiêng tai lắng nghe một lúc, sau khi bảo đảm được sự an toàn thì thân thể lập tức nhẩy một cái vượt qua đầu tường đáp xuống đằng sau một hòn non bộ.
Hắn thu liễm khí tức, giống như một cái bóng, đôi mắt của hắn đang nhìn về phía nơi xa.
Sau đó thân pháp của hắn giống như quỷ mị, tiếp cận về phía phương hướng giữa hồ mà đi.
Hồ nước rất rộng lớn, chiếm diện tích hàng chục mẫu.
Ánh trăng rọi xuống mặt hồ như thể bị cát thành từng miếng nhỏ, tản mát rải rác trên mặt hồ.
Gió đêm thổi tới mang theo từng làn không khí trong lành.
Ở một bên bờ của hồ nước có một bến tàu cỡ nhỏ, có một cái thuyền gỗ buộc ở trên.
Một người chèo thuyền đang nằm ngáy o o ở tại chỗ đó.
Phịch!
Một tiếng trầm đục phát ra, Dương Phóng đã để cho hắn hoàn toàn bất tỉnh.
Nhìn vào tòa nhà nhỏ bằng trúc ở giữa hồ, trong lòng Dương Phóng cảm thấy bất đắc dĩ.
Muốn thực hiện một vụ ám sát còn phải tự mình chèo thuyền đi tới.
Này không phải là chuyện nhảm nhí sao?
Hắn nhảy lên chiếc thuyền gỗ, chèo bằng cả hai tay, dùng sức chèo về phía khu vực giữa hồ.
Nếu như không muốn chèo thuyền, hắn ngược lại là có thể thi triển khinh công đạp nước mà qua, thế nhưng là chờ cho đến khi hắn đạp nước tới tòa nhà trúc nằm giữa hồ kia vậy chân khí chắc chắn sẽ tiêu hao quá độ.
Đến lúc đó, đối phương dùng khỏe đối mệt, không biết ai sẽ giết ai a.
"May mà Trình Thiên Dã không có mặt ở đây, nếu như hắn nhìn thấy được cảnh tượng này thì bức cách của mình chắc chắn là không còn nữa rồi."
Có ai từng thấy cao thủ tuyệt thế đi giết người vậy mà còn phải tự mình chèo thuyền bao giờ chưa?
Soạt, soạt, soạt. . .
Từng đợt gợn sóng bị khuấy lên phát ra tiếng động nhỏ.
. . .
Bên trong tòa nhà trúc nhỏ.
"Ngô lão, ngươi có biết đây là cái gì không? Đây chính là Thiết Ma Chiến giáp trong truyền thuyết đã lâu của Thập Tự môn chúng ta!"
Bạch Thành Phong có dáng người cũng không cao lớn lắm, sắc mặt hắn lộ vẻ phức tạp, nhìn chằm chằm vào trên một bộ quyển trục (tranh cuốn) được đặt ở trên mặt bàn, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.
Bên trong quyển trục được vẽ lấy một bức hình trông giống y như một bộ giáp thật.
Hung dữ, yêu dị, tối đen như mực, thiết giáp âm u tĩnh mịch.
Mặc dù đây mới chỉ là một bản thiết kế, nhưng vẫn có thể để cho người ta nhìn một cái là biết đây không phải loại tầm thường.
"Thiếu chủ, Thiết Ma Chiến giáp thế nhưng là thực sự có được năng lực lớn như vậy sao? Vì sao không thấy các đời môn chủ tiến hành rèn đúc?"
Một lão giả có mái tóc trắng xóa ở bên cạnh nghi hoặc mà hỏi.
"Khó a, muốn rèn đúc ra được một bộ giáp như thế này là khó khăn tới cỡ nào a."
Bạch Thành Phong khẽ than thở, "Đầu tiên không cần nhắc đến tài liệu chính dùng để luyện chế bộ giáp này đã không phải là loại sắt bình thường, chỉ riêng những tài liệu phụ trợ cần thiết khác không thể không nói đều là những thứ vô cùng đắt đỏ, mà những vấn đề này còn chưa phải là vấn đề lớn, một trong những vấn đề khó khăn nhất chính là việc thợ rèn đúc ra bộ giáp này phải có yêu cầu tiêu chuẩn cực cao đối với tay nghề, bọn họ không chỉ phải có khả năng phối hợp linh hoạt, khống chế từng chi tiết nhỏ của bộ giáp này, một điểm khó khăn nhất nữa chính là tu vi của bọn họ cũng phải cao, tu vi ít nhất phải ở vào khoảng Thất phẩm!"
"Vậy mà cũng có yêu cầu về tu vi đối với thợ rèn?"
Lão giả tóc trắng xóa kinh ngạc mà nói.
"Đúng vậy, bởi vì tài liệu phụ trợ cần thiết, một khi được làm tan chảy ra sẽ sinh ra lực lượng cực kỳ cường đại kinh khủng, thợ rèn dưới Thất phẩm căn bản không chịu đựng nổi, chỉ có cao thủ Thất phẩm có chân khí thì mới có thể khống chế được loại lực lượng này, từ đó mới vận dụng được loại tài liệu này đến thỏa đáng nhất, chỉ là, muốn tìm được thợ rèn Thất phẩm trở lên nói nghe thì dễ?"
Bạch Thành Phong cảm khái nói.
Đây chính là chuyện liên quan tới việc mâu thuẫn lẫn nhau.
Người đam mê võ học thì ai lại sẽ đi học rèn sắt?
Người rèn sắt trong thành, ai có thể có thời gian và tiền bạc để tu luyện tới Thất phẩm?
"Thì ra là như vậy!"
Lão giả tóc trắng xóa gật đầu, nói: "Bây giờ xem ra, quyển trục này chỉ có thể dùng làm thứ để trang trí."
Bạch Thành Phong nở ra nụ cười bất đắc dĩ.
Nếu như có thể rèn đúc ra loại bộ giáp này, thực lực bản thân ít nhất có thể tăng lên tới hơn gấp ba lần.
"Ngô lão ngươi đi thôi, ngươi đi về trước đi, ta đứng ở đây thêm một lúc nữa!"
Bạch Thành Phong khẽ phất phất tay áo, nói: "Hai ngày sau chính là thời điểm ta cưới Trần Thi Nghiên, chắc chắn sẽ có đám đạo chích đứng ra gây chuyện, ta muốn điều chỉnh trạng thái của mình tới mức tốt nhất!"
Làm người thừa kế quyền lực nhất của Bạch phủ, chặng đường đi tới này Bạch Thành Phong đã gặp không ít người muốn khiêu chiến hắn.
Có thể nói là thực sự dựa vào chính thực lực của bản thân mình mà đánh ra được địa vị như bây giờ.
"Vâng, công tử!"
Lão giả tóc trắng xóa khom người đáp lại, chậm rãi rời khỏi nơi này.
Hắn bước ra khỏi phòng, đang muốn rời khỏi nơi này bằng một chiếc thuyền nhỏ ở bên cạnh, bỗng nhiên lộ ra vẻ nghi hoặc, ánh mắt nhìn về phía giữa hồ trước mặt.
Chỉ thấy ở khu vực ngoài bảy tám mét.
Một chiếc thuyền nhỏ đang lướt nhanh qua sóng gió chèo lái về phía này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận