Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 399: Siêu phẩm (300/15000)

"Hàn Vô Ảnh, lại là hắn!"
"Hắn cướp được Thiên Tinh Ngọc tủy?"
"Không phải hắn đã là Siêu phẩm rồi sao? Còn đi đoạt Thiên Tinh Ngọc tủy?"
"Nói nhảm, ai sẽ ngại nhiều Thiên Tinh Ngọc tủy? Chắc chắn là cướp đi để cho những người khác dùng rồi."
Trong tửu lâu mọi người bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Bên trong một góc.
Mấy tên cao thủ thần bí, đầu đội mũ rộng vành, trên người mặc áo bào đen, nghe được rõ ràng lời nói của lão giả, vẻ mặt không thể không âm trầm xuống.
"Kim Xà kiếm, người mặc bộ giáp đen, lại là hắn!"
"Gia hỏa giết chết Hàn trưởng lão chính là hắn!"
"Kim Xà kiếm cũng rơi vào trong tay của hắn!"
Mấy tên cao thủ hận đến nghiến răng, sắc mặt tái mét.
Không hề nghi ngờ, chính là Diệt Tà minh.
. . .
Vào lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi.
Ở một khu vực khác.
Trong quán trọ.
Thương thế trên người Dương Phóng đã khôi phục được tới bảy tám phần, ở sau khi điều chỉnh trạng thái hơn nửa ngày thì vẫn là không nhịn được lấy Thiên Tinh Ngọc tủy ra, ánh mắt chớp động, quan sát kỹ, sau đó trực tiếp ăn vào.
Nếu thứ này có thể nuốt vào sớm hơn một ngày, thì việc nuốt nó sớm hơn một ngày là điều đương nhiên.
Không phải vậy cứ giữ ở trên người, sớm muộn gì cũng xuất hiện biến cố.
Ầm!
Từng đợt chất lỏng nhiều màu tràn vào trong bụng, lập tức biến thành một dòng nước ấm, bộc phát ra trong cơ thể của hắn, trôi trào mãnh liệt, đánh về phía toàn thân thân thể, trong nháy mắt khiến cho thân thể của Dương Phóng biến thành muôn màu muôn vẻ.
Giống như được bao phủ bởi một tầng mây bí ẩn, màu sắc mơ hồ.
. . .
Ba ngày sau ...
Mưa phùn mơ hồ, bao phủ trong thiên địa, giống như là sương mù vậy, tạo cho toàn bộ mặt sông một khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Trong thuyền bên sông.
Bên trong gian phòng đơn độc.
Trên người Dương Phóng mặc áo bào đen, lặng lẽ ngồi ngay ngắn.
Trước người là bếp lò bốc cháy, ở phía trên đang nấu nước trà vừa mới đưa tới đang sôi sùng sục trên đó, tỏa ra từng hơi từng hơi nóng.
Nhìn vào mưa phùn bên ngoài cửa sổ, khóe miệng Dương Phóng khẽ mỉm cười, không thể không cảm thấy hài lòng.
Quá trình đột phá Siêu phẩm còn muốn thuận lợi hơn trong sự tưởng tượng của hắn.
Ban đầu tưởng rằng thật phải chờ thêm ba ngày ba đêm.
Nhưng không nghĩ tới đêm qua đã đột phá một cách thuận lợi, tấn thăng lên Siêu phẩm.
Cảnh giới Siêu phẩm so với Thập phẩm trước đó quả nhiên có khác biệt rất lớn, là toàn bộ cấp độ sinh mệnh tăng lên, chẳng những thực lực của bản thân sẽ phát sinh biến hóa về chất, mà khứu giác, thính giác, thị giác, xúc giác cũng đều đã đạt được cường hóa.
Rót chân khí vào hai mắt, cả thế giới dường như được chuyển sang một chế độ rõ ràng khác thường.
Từng giọt mưa phùn giống như tinh linh đang nhảy nhót ở trước mặt.
Mọi thứ trên thế giới dường như đều có được sinh mạng vậy.
Dương Phóng mở bảng ra lần nữa và quan sát.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 22/150 tuổi.
Tu vi: Siêu phẩm (300/15000).
Tâm pháp: Huyền Vũ Chân công tầng thứ chín (7800/28000), Cảm Ứng quyết tầng thứ ba (2300/2400), Kim Thân quyết tầng thứ ba (5000/6000), Lôi âm Hô Hấp pháp tầng thứ hai (5700/6000).
Võ kỹ: Thập Tự quyền viên mãn, Bằng Hư Lâm Không bộ viên mãn, Liệt Giang đao tầng thứ ba (1200/2400), Phiên Vân chưởng tầng thứ hai (1150/2400), âm Sát kiếm viên mãn, Thất Tình quyết tầng thứ nhất (210/600), Tích Sơn đao tầng thứ hai (900/1200), Trọng chưởng viên mãn, Lôi Quang bộ tầng thứ hai (2300/2400), Hồi Thiên kiếm tầng thứ hai (1800/2400).
Tư chất: Võ học kỳ tài (68/150).
. . .
"Huyền Vũ Chân công cũng sắp viên mãn, tiếp theo vừa đúng có thể toàn tâm chuyển tu Lôi âm Hô Hấp pháp."
Dương Phóng tự nói.
Trên thực tế, bây giờ hắn có thể chính thức từ bỏ Huyền Vũ Chân công.
Dù sao cũng đã đạt tới Siêu phẩm, vậy nên chuyên chú vào công pháp mạnh hơn, không cần tiếp tục lãng phí thời gian cho tâm pháp Linh cấp.
Thiếu sót duy nhất hiện tại chính là tiền.
Tu luyện Lôi âm Hô Hấp pháp nếu như thiếu bạc là không được.
Dương Phóng không thể không nghĩ tới Thiên Tinh Ngọc tủy của Thần Vũ tông.
Dựa theo lời sư tôn mình nói, bản thân hắn còn kém hai cái công lớn nữa là có thể đạt được một phần Thiên Tinh Ngọc tủy ... mặc dù bản thân mình bây giờ đã đột phá đến Siêu phẩm, nhưng phần Thiên Tinh Ngọc tủy nên tranh thủ tốt nhất vẫn là nên tiếp tục tranh thủ.
Dù sao bản thân mình không cần đến thì cũng có thể lấy ra mang đi đấu giá.
Suy cho cùng thứ này thế nhưng là bán ra được cái giá trên trời lên tới tận năm vạn năm ngàn lượng ...
Cho nên!
Thứ đó vẫn là không nên từ bỏ, sau khi trở về phải nhanh chóng báo cáo tình hình quặng mỏ bạc một chút, để xem có thể đổi lấy một cái công lớn hay không.
Ánh mắt Dương Phóng tỏa sáng chớp động.
Trên chiếc thuyền sông to lớn chứa đầy khách, ung dung chạy về phía phương hướng nơi xa.
Trong bất tri bất giác bóng đêm buông xuống.
Mưa phùn cũng sớm đã dừng lại.
Khi Dương Phóng đang ngồi xếp bằng nhắm mắt trong phòng của mình.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng nước bắn tung tóe, giống như có thứ gì đó từ trồi lên từ dưới mặt nước, tiếng bước chân nhẹ nhàng đáp xuống trên boong tàu bên ngoài.
Vẻ mặt Dương Phóng ngưng trọng, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Từng mùi khí tức đặc thù của tôm cá trực tiếp truyền đến từ bên cửa sổ phòng của chính mình.
Đưa mắt nhìn.
Chỉ thấy mơ hồ mấy cái bóng người quỷ dị đi tới từ nơi không xa trên boong tàu, cẩn thận đi qua bên ngoài cửa sổ phòng của hắn, khí tức tôm cá đặc thù liên tục không ngừng bay vào xoang mũi hắn.
Đây là ...
Ngư nhân?
Có Ngư nhân âm thầm lên thuyền?
Trong lúc Dương Phóng cảm thấy hoài nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận