Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 966 - Xuyên không lần nữa



Chương 966 - Xuyên không lần nữa




"Tuyệt không, Đại sư huynh cứ yên tâm, tiểu đệ tự nhiên không có khả năng nói ra mọi chuyện."
Diệp Huyền vỗ ngực, lại lấy thẻ ngân hàng ra lần nữa, cung kính đưa tới, mỉm cười nói: "Một chút ý tứ nho nhỏ, hy vọng có thể đền bù chút ơn huệ này của Đại sư huynh."
Mí mát Dương Phóng giật giật, vẫn không nhịn được mà nhận lấy.
Má nó.
Nhà tư bản vạn ác!
"Đại sư huynh, vậy ta cũng không tiếp tục quấy rầy nữa, xin cáo từ."
Diệp Huyền cười nói.
Lần này hắn tới là chỉ để cảm ơn.
Dù sao mọi chuyện đều là bởi có Dương Phóng, hắn mới có thể nhìn thấy được cái gì gọi là cao thủ thực sự.
Giết chết quái vật chỉ trong nháy mắt!
Loại thực lực này, nghịch thiên đáng sợ cỡ nào?
Thật không biết lúc nào bản thân mình mới có thể đạt tới loại tình trạng đó.
Diệp Huyền rời khỏi lần nữa.
Khoảng thời gian sau đó, đối với Dương Phóng mà nói, bình thản mà tự nhiên, mỗi ngày đều đang tu luyện và nghỉ ngơi mà trải qua.
Nhưng ở trên internet lại nhấc lên động tĩnh to lớn.
Chính quyền thì lại bận rộn tới sứt đầu mẻ trán.
Trong vài ngày tiêp theo, đám người Trình Thiên Dã không tiếp tục tới tìm Dương Phóng nữa, ngoại trừ đủ loại hội nghị ra cũng còn phải tổng kết các loại kinh nghiệm.
Đảo mắt cái bốn ngày trôi qua.
Cuối cùng!
Lại đến ngày xuyên không tiếp theo.
Nơi cánh tay truyền đến cảm giác nóng rực khó tả, Dương Phóng nhẹ nhàng thở ra một hơi, nằm xuống trên giường.
Lần này giết chết thành viên của Địa Phủ cũng không phải là chuyện nhỏ gì.
Sau khi trở lại thế giới bên kia, hắn phải nhanh chóng nghĩ biện pháp.
···
Xoát!
Trong hang động tối tăm và yên tĩnh.
Hai mắt Dương Phóng đột nhiên mở ra, giống như một đạo tia chớp lóe lên, chuyển mình đứng dậy, thân thể hoạt động một chút.
Bóng đêm bên ngoài nặng nề, bầu trời lốm đốm đầy sao.
Thân thể lần này cũng không xuất hiện tổn thương gì, chỉ là lực lượng tiêu hao quá độ, có loại cảm giác mệt mỏi, nhưng cũng may dưới tác dụng của một số viên Hồi Khí đan, giờ phút này cũng đã khôi phục không ít.
Dương Phóng đầu tiên là đứng ở ngoài động, nghiêng tai lắng nghe ở bên ngoài một lúc, sau khi xác định bốn phương tám hướng không có bất kỳ sự khác thường nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhóm, bắt đầu suy nghĩ tiếp theo nên làm cái gì.
Địa Phủ!
Thần bí mà cường đại.
Ngay cả Thương Khung Thần cung, Thiên Linh tháp, những thứ lực như vậy cũng không cách nào làm gì được bọn họ.
Bọn họ thế mà còn bí mật điều tra mình một cách kỹ càng đến như vậy.
Mặc dù lần này giết chết người của bọn họ một cách sảng khoái, nhưng phiền phức sau đó chắc chắn sẽ không nhỏ.
"Nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lập tức rời đi!"
Dương Phóng hạ quyết tâm.
Hiện tại chân khí của hắn còn chưa khôi phục hoàn toàn, nếu như bây giờ mà đi luôn, nhỡ đâu gặp phải phiền phức thì sẽ bất lợi với hắn, cho nên vẫn là khôi phục lại đầy đủ chân khí rồi lại nói, dù sao ở trong đêm tối hắn không cần phải lo lắng sẽ bị người phát hiện.
Bỗng nhiên, Dương Phóng nghĩ tới một chuyện, lật bàn tay một cái, xuất hiện mấy khối ngọc phù vỡ vụn màu vàng, lộ ra từng chút từng chút tiếc hận.
Độn Địa phù!
Lần này đã hoàn toàn bị hủy hoại, đã không thể dùng được nữa.
Thứ này lúc mới nhận được trước đó đã có rất nhiều vết nứt rồi, lần này được chính mình liên tục sử dụng hai lần thì càng không chịu nổi gánh nặng!
Tuy nhiên cũng may mình còn có một cái Thuấn Tức Thiên Lý phù.
Phù này còn nhanh hơn, có thể nhoáng một cái trốn ra ngàn dặm.
Trước đó một mực không sử dụng, đó là bởi vì hắn cảm thấy chưa cần phải sử dụng.
Ngọc phù này cũng là sản phẩm tiêu hao, không ở vào thời khắc nguy cơ sinh tử, hắn là sẽ không sử dụng.
Chỉ cần mang theo phù này thì cho dù bị Địa Phủ đuổi kịp thì hắn cũng hoàn toàn không sợ.
"Trước tiên khôi phục chân khí."
Dương Phóng tự nói, thu hồi Ngọc phù trong tay, sau đó trở về hang động, khoanh chân ngồi xuống.
···
Trong khu rừng đen nhánh.
Bóng người lập lòe.
Cao thủ của ba thế lực lớn trong ngày này gần như cũng không di chuyển mà là đang tập trung lại một chỗ để chờ đợi viện quân.
Tình cảnh trước đó quá đáng sợ.
Khiến trong lòng bọn họ kinh sợ, không dám hành động.
Sát kiếm - Vương Phong danh tiếng lẫy lừng thế mà rơi vào kết quả như vậy, lan truyền ra ngoài thì ai dám tin tưởng?
Sát kiếm - Vương Phong, Ma đao Vạn Minh, đây đều là những cao thủ đã bước vào Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê.
Nhục thân bất hủ bất phôi, lớp áo ngoài phòng ngự sẽ tiến một bước tiến hóa, diễn biến thành một loại màng quái dị, chỉ cần lớp màng này bất phôi, cho dù thân thể có bị chém thành mấy chục đoạn cũng có thể hợp lại với nhau một lần nữa.
Nhưng đáng sợ chính là, lớp màng bên ngoài thân của Sát kiếm - Vương Phong gần như vừa đối mặt đã bị xé nứt, sát khí kinh khủng tràn vào thân thể của hắn, lập tức hủy đi nửa người của hắn.
Khiến cho thân thể của hắn căn bản không khép lại được.
Nửa thân thể bên kia bị nát tan, tương đương với việc bị nát vĩnh viễn.
Trừ khi sau này có thể dùng một ít thiên tài bảo, cấy ghép thân thể người khác, bằng không, vĩnh viễn chỉ có thể làm một người tàn tật.
Tuy nhiên cho dù dùng thân thể của người khác để cấy ghép thế nhưng là cường độ nhục thân và tính linh hoạt chắc chắn không bằng cơ thể ban đầu.
Sát kiếm - Vương Phong này tương đương với việc trực tiếp bị phế đi một nửa.
Cũng may móng vuốt của Cự Ma lông đen kia cũng không có trực tiếp chụp vào đầu của Vương Phong.
Bằng không, vào lúc này Vương Phong chẳng phải chắc chắn đã phải chết rồi?
P/S: Ta thích nào ... chương 6



Bạn cần đăng nhập để bình luận