Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 287: Người của Diệt Tà minh quả nhiên quỷ dị ...

Mỗi ngày vào ban ngày, mặt ngoài làm ra vẻ tụng kinh nhưng kỳ thực hắn đang vận hành Huyền Vũ chân khí.
Lấy tư chất hiện tại của hắn, vận chuyển Huyền Vũ chân khí cả ban ngày, tối thiểu có thể có được 80 điểm kinh nghiệm.
Ở vào thời khắc quan trong này, cho dù là 80 điểm thì cũng xem như là đã tốt rồi.
"Đám gia hỏa Diệt Tà minh kia làm việc cực đoan, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, hợp tác với bọn họ thì không khác nào tranh ăn với hổ ..."
"Nếu như chỉ cần chủ quan một chút thì sợ rằng sẽ bị bọn họ ăn đến ngay cả da cũng không còn ..."
"Bọn họ nói muốn hủy truyền tống trận đi, không biết sẽ động thủ vào lúc nào đây ..."
Diệt Tà minh, bên phía tổ chức cảnh sát hình sự trước đó thế mà không có truyền ra tin tức liên quan về loại tổ chức này!
Thực sự bí ẩn!
Có điều, đã dám lấy tên là hai chữ Diệt Tà, vậy nói rõ ràng là đối chọi gay gắt với tổ chức Tà Đạo.
Vì lý do an toàn, Dương Phóng sớm đã giấu kỹ Thiết Ma Chiến giáp và mặt nạ.
Một khi có biến, hắn là có thể mặc Thiết Ma Chiến giáp vào bất cứ lúc nào.
. . .
Khoảng thời gian trôi qua.
Sắc trời dần dàn trở tối.
Ban ngày trong mùa đông là rất ngắn.
Thời gian trong ngày thường trôi qua mà không hề cảm nhận được, gần như đã kết thúc.
Đang lúc hoàng hôn.
Xoát!
Dương Phóng đột nhiên mở hai mắt ra, tỏa sáng chớp động, lập tức nhìn về phía đám người.
Thính giác của hắn cảm nhận được có một số khác thường.
"Tổ chức Tà Đạo làm chuyện ngang ngược, coi chúng ta trở thành những con rối, chúng ta liều mạng với bọn họ!"
"Chúng ta không nên niệm kinh mỗi ngày, chúng ta muốn về nhà đoàn tụ!"
"Con gái của ta vừa mới sinh ra chưa đến một tháng, hiện tại chính là thời điểm phải chăm sóc bồi dưỡng, các ngươi triệu tập ta đến đây, con gái của ta rất có thể sẽ bị chết đói, lương tâm của các ngươi ở đâu?"
"Mẹ ta ở nhà đã tám mươi tuổi rồi, thiếu người chăm sóc, vào ngày hôm qua bởi vì mót đi về sinh quá nên ngã từ trên giường ngã xuống."
"Chúng ta không muốn tín ngưỡng Tà Linh!"
"Bạch Lạc thành có mười mấy vạn võ giả, tại sao mọi người lại phải đi làm nô lệ? Mười mấy vạn vỏ giả đoàn kết lại với nhau thì có thể lật đổ tất cả!"
. . .
Lúc đầu âm thanh hơi nhỏ.
Sau đó, nó dần dần mở rộng.
Đến cuối cùng gây ra náo động ở phía xa.
"Tất cả ngậm miệng lại, không được phép nhiều lời, kẻ nào làm trái lện, giết chết bất luận tội!"
Chu Đào mở miệng phát lớn, lao nhanh về phía trong đám người, quyết định đập chết mấy người dẫn đầu.
"Chu gia giết người, liều mạng với bọn họ!"
Ầm ầm!
A!
Nơi xa xảy ra sự hỗn loạn.
Những phương hướng khác, mọi người đang ngạc nhiên quan sát.
Và ngay sau đó một tin tức làm cho người ta giật mình được truyền ra.
"Chu Đào bị giết, mọi người cùng nhau động thủ a!"
"Trưởng lão Diệt Tà minh giết chết Chu Đào, bọn họ là tới giúp đỡ chúng ta!"
"Cùng nhau liều mạng!"
Tiếng nói hỗn loạn vang vọng.
Những người xung quanh tất cả đều sửng sốt.
Phạm vi của sự hỗn loạn đó dường như đang mở rộng và bao trùm, chỉ trong chốc lát, toàn bộ quảng trường và đường phố chìm trong hỗn loạn.
"Làm càn, dừng lại, tất cả đều dừng lại cho ta!"
Cao thủ Diệp gia quát lên một tiếng.
Phốc phốc!
Chỉ có điều chẳng mấy chốc đầu của hắn đã rơi một nơi thân hắn đã đổ ở một nẻo, bị người chặt đầu xuống.
Máu tươi để cho người ta càng trở nên kích động hơn, đại loạn lập tức bộc phát.
Cao thủ của từng môn phái từng gia tộc giật nảy cả mình, vội vàng tiến hành trấn áp.
Hai bên lập tức trở nên hỗn loạn tưng bừng.
Dương Phóng trong lòng ngưng trọng.
"Người của Diệt Tà minh quả nhiên quỷ dị ..."
Loại lực lượng kích động lòng người này so với Tà Linh thì chỉ có hơn chứ không kém.
Những người này thực sự dám hy sinh tất cả.
Nói là đi diệt tà thế nhưng lại còn muốn cực đoan hơn so với tà đạo.
"Nhanh, chạy về phía truyền tống trận!"
Trong đám người có mấy bóng người nhanh chóng đi xa, dưới sự yểm hộ của đám người hỗn loạn, lao nhanh đi về nơi xa.
Dương Phóng nhạy cảm ngửi được múi Trùng hương mà hắn để lại trước đó, ánh mắt ngưng tụ, thân hình cấp tốc rời khỏi nơi này.
Đầu tiên hắn tiến vào một căn phòng bỏ hoang, thay đổi bộ quần áo trên người, sau đó lắc người, xương cốt kêu răng rắc, biến thành chiều cao như ngày hôm qua, phủ thêm một cái áo choàng màu đen, trên mặt đeo thêm mặt nạ, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Dương Phóng cẩn thận phân biệt mùi loại Trùng hương kia, lập tức tung người rời khỏi nơi đó
. . .
Chỗ truyền tống trận vòng tròn đồng tâm khổng lồ.
Một số lượng lớn cao thủ Hắc Long quân và các môn phái, nghe được động tĩnh nơi xa thì nhanh chóng lao ra tiến hành trấn áp.
Chỉ còn lại một số ít cao thủ vẫn canh giữ nơi này.
Ngoài đó ra.
Vẫn còn một số lượng lớn dân phu đầu óc ngơ ngơ ngác ngác đang tạo dựng không biết mệt mỏi.
Trong con hẻm nhỏ.
Bảy tám cái bóng người tập trung ở chỗ này, ánh mắt chớp động nhìn về phía trước.
"Hành Giả Võ Tòng kia không đến hưởng ứng hành động của chúng ta?"
"Ta vốn tưởng rằng hắn là nhân vật, không nghĩ ra lại là đồ hèn nhát, không cần để ý tới hắn, trước tiên dùng kịch độc của chính chúng ta!"
Mấy bóng người lấy ra một cái bình ngọc, thận trọng thả khói độc ra, lướt thẳng về phía trước.
Một đám cao thủ Hắc Long quân và môn phái ở lại canh giữ nơi này chẳng mấy chốc đã thay đổi sắc mặt.
"Trong gió có độc!"
"Nhanh nín thở!"
Phốc!
A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tất cả người canh giữ ở nơi này đều che lấy cái cổ phun ra máu tươi rồi ngã nhào xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận