Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 911 - Cổ kinh của Phật môn



Chương 911 - Cổ kinh của Phật môn




Lão giả áo bào xanh đột nhiên đứng lên, muốn sử dụng toàn lực, nhưng vào lúc này!
Ầm!
Một chùm Phật quang sáng lên, tràn ngập khí tức ôn hòa an lành, giống như một bức tường vô hình lan tràn ra xung quanh, khiến cho trong không gian xuất hiện từng đợt gợn sóng, sau đó toàn bộ không gian bắt đầu nhanh chóng đông cứng lại.
Bịch một tiếng, lực lượng lĩnh vực của lão giả áo bào nhanh chóng bị ngăn cản xuống.
"A Di Đà Phật, lần tiểu hội này chỉ là để giao lưu, Ngô thí chủ cần gì phải chấp nhất như vậy?"
Phổ Nhân Thần tăng chắp tay trước ngực.
Lão giả áo bào xanh nhanh chóng thu hồi lĩnh vực của bản thân, không còn tiếp tục thăm dò, ánh mắt ngạc nhiên liên tục đánh giá trên người Dương Phóng, nói: "Được, lão phu tin tưởng ngươi có thể thắng được Ngạ Lang, chỉ riêng chiêu quỷ dị khó lường này thôi, nếu như phối hợp với lĩnh vực bản thân thì quả thực có tác dụng ngạc nhiên!"
Những người khác cũng đều lộ ra vẻ ngưng trọng.
Thủ đoạn hay!
Quả nhiên là thủ đoạn hay!
Không sử dụng lĩnh vực, chỉ dùng một loại kỳ học cổ quái thế mà có thể hóa giải một phần lĩnh vực của Ngô Thiên Phong dễ dàng như vậy.
Mặc dù Ngô Thiên Phong không có sử dụng toàn lực, nhưng Dương Phóng rõ ràng cũng không có sử dụng toàn lực.
Nếu như hai người xuất thủ toàn lực, xem như thật không biết bên nào sẽ thắng.
"Khách khí."
Dương Phóng đáp lại.
"Các vị, theo lời vị thí chủ Tiêu Phóng này nói, Ngạ Lang đã gia nhập vào Địa Phủ!"
Phổ Nhân Thần tăng tiếp tục mở miệng.
"Địa Phủ?"
"Ngạ Lang thế mà lại bí mật gia nhập Địa Phủ?"
Mọi người đều lộ vẻ giật mình, mở miệng nói.
"Còn xin vị Tiêu huynh đệ này kể thêm một chút."
Đột nhiên, bóng người áo đen trước đó nhìn về phía Dương Phóng, mở miệng nói.
"Được!"
Dương Phóng sắc mặt bất động, lập tức cắt cắt giảm giảm nói ra tình huống của ngày hôm đó một lần.
Mọi người lập tức cau mày lại, rơi vào suy tư.
"Ngạ Lang nhận lấy tổn thương to lớn như vậy thế mà còn có thể chạy thoát được, tuyệt học của Địa Phủ này thực sự quá quỷ dị."
Một người đàn bà trung niên nói.
"Để cho gia hỏa này chạy thoát, ngày sau chắc chắn không tránh khỏi phiền phức, Tiêu huynh đệ sau này tốt nhất vẫn là cẩn thận hơn mới tốt, Ngạ Lang con người này cực kỳ điên, hiện tại lại có Địa Phủ làm chỗ dựa vậy sẽ càng khó chơi hơn!"
Bóng người áo đen mở miệng nói.
"Không sai, cách làm việc của Địa Phủ khó mà nắm bắt, hơn nữa rất mang thù, ta đã từng gặp phải Hắc Vô Thường của Địa Phủ, bị hắn một đường truy sát tới mấy vạn dặm, ngàn cân treo sợi tóc, thật vất vả mới chạy trốn được hắn, hắc hắc ..."
Một tiếng cười tự giễu đột nhiên vang lên.
Mọi người không thể không quay đầu lại, trong lòng kinh sợ.
Chỉ thấy người tự giễu là một người đàn ông tai to mặt lớn đều trọc lốc không có tóc, tầm khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, hai bên tai đeo khuyên tai.
"Tông môn chủ, ngươi đã từng gặp phải cao thủ của Địa Phủ?"
Lão giả áo bào xanh lục trước đó mở miệng hỏi thăm.
"Đúng vậy, ngay tại nửa năm trước đó, chỉ có điều việc này vẫn luôn được ta giữ ở trong lòng, chưa từng nói ra."
Vị Tông môn chủ kia tự giễu cười nói.
Trong lòng mọi người trĩu nặng, một cỗ áp lực vô hình lại nổi lên.
Ban đầu cho rằng Địa Phủ cách xa bọn họ, hiện tại xem ra, giống như lại ở gần ngay trước mắt.
Sau đó, cửa phòng lần lượt mở ra, lại có mấy bóng người đi tới.
Sau khi nhìn thấy Dương Phóng thì thi nhau lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng chẳng mấy chốc giọng nói giới thiệu của Phổ Nhân Thần tăng lại vang lên lần nữa, mọi người thi nhau động dung.
"Các vị, người đến không sai biệt lắm, mọi người vẫn là giống như trước đó đi, trước dao dịch một vài thứ, do ta bắt đầu, mọi người thay phiên nhau, như thế nào?"
Bóng người áo đen trước đó mở miệng nói.
"Được!"
"Nên như vậy."
Mọi người thi nhau gật đầu.
Bóng người áo đen kia lật bàn tay một cái, lập tức lấy ra một cái bình sứ màu trắng, mỉm cười nói:
"Đây là Niết Bàn đan, là tại hạ thật vất vả mới có được, tin tưởng các vị đều đã từng nghe qua tên của nó, tác dụng kỳ diệu niết bàn trùng sinh, nếu như có một ngày bị người làm trọng thương, chỉ cần ăn viên đan này vào là có thể rơi vào niết bàn, tái tạo gân cốt, có thể khôi phục lại nhanh chóng chỉ trong khoảng thời gian ngắn, còn tốt hơn so với trước kia ..."
Mọi người không do dự chút nào, lập tức bắt đầu tiến hành ra giá.
Trên cơ bản đều là các loại thiên tài địa bảo.
Bảy tám phút sau, đan cuộc này rốt cuộc đã được một lão giả giành được.
Bóng người áo đen kia thế nhưng lại không có dừng lại, lại liên tục lấy ra hai loại đồ vật, một thứ là một bản bí tịch, một thứ khác là một khối thần thiết, sau khi nói rõ chính mình muốn đổi thứ gì thì mọi người lại tăng giá.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua.
Toàn bộ đại điện trở nên náo nhiệt.
Mọi người luân phiên lấy vật phẩm ra, lấy ra thứ trao đổi.
Đủ loại bảo vật liên tục được người lấy ra.
Trong lúc đó Dương Phóng đang một mực lẳng lặng quan sát.
Lần này hắn tới đây chỉ là vì đổi lấy Hoàng Cực đan, những thứ khác đối với hắn mà nói, ngược lại là không có quá nhiều hấp dẫn.
"A Di Đà Phật, lão nạo không có thứ gì khác, chỉ có một quyển Cổ kinh của Phật môn lấy ra để trao đổi, kinh này có tác dụng định tâm ngưng thần, nguyện ý đổi lấy một gốc Kim Linh thảo!"
Phổ Nhân Thần tăng lấy ra một quyển kinh thư được chép lại, mở miệng nói.
"Cổ kinh của Phật môn?"
"Định tâm ngưng thần?"
Trong lòng mọi người đều khẽ động.
Nhưng chẳng mấy chốc đã có người khẽ lắc đầu.
Loại sách định tâm ngưng thần này bọn họ đều có không ít.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận