Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1149 - Quái nhân kia rốt cuộc là ai?



Chương 1149 - Quái nhân kia rốt cuộc là ai?




"Đúng vậy, trong thiên địa không ai có thể đột phá đến Bất Diệt cảnh một cách hoàn chỉnh, hắn cũng không ngoại lệ."
Tháp chủ Thiên Linh tháp mở miệng nói: "Thân thể của hắn không động đậy, không còn một chút sinh cơ nào, hơn phân nửa là một người chết sống lại, chỉ lưu giữ lại bản năng của thân thể!"
"Cái gì?"
Năm người bên cạnh đều giật nảy cả mình.
Chỉ giữ lại bản năng của thân thể?
"Nói như vậy, đây là một bộ nhục thân cường giả Bất Diệt cảnh?"
Một vị trưởng lão Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê hai mắt sáng lên, mở miệng nói.
Bốn người còn lại ánh mắt cũng sáng lên.
Nhục thân cường giả Bất Diệt cảnh!
Đây tuyệt đối là bảo vật nghịch thiên!
Nếu như có thể lấy để luyện khí hoặc là luyện chế khôi lỗi, vậy chắc chắn có thể quét sạch tứ phương, không nơi nào có thể địch nổi!
Tháp chủ Thiên Linh tháp rõ ràng cũng nghĩ đến điểm này, trong lòng suy nghĩ nhanh chóng.
Nhưng một lát sau, hắn vẫn là quả quyết dẫn người rời đi.
Cao thủ Thiên Linh tháp hiện tại đã không còn lại mấy, chịu không nổi sự giày vò.
Muốn bắt được cỗ nhục thân cường giả này, nói nghe thì dễ?
Chỉ sợ còn chưa bắt giữ được nhục thân, Thiên Linh tháp bọn họ đã tổn thất nặng nề rồi.
Xoát!
Tháp chủ Thiên Linh tháp mang theo năm người bên cạnh chẳng mấy chốc đã biến mất ở nơi xa, vô ảnh vô tung.
Hai người Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương bên cạnh Dương Phóng thì có vẻ mặt rung động, ngu ngơ nhìn về phía nơi xa rồi lại ngu ngơ nhìn về phía Dương Phóng.
Thiên Linh tháp trong lời đồn thế mà lại chạy trốn một cách xám xịt như vậy?
Vị tiền bối này rốt cuộc là ai.
"Cha, khi nào chúng ta đi?"
Cổ Kiếm Nhất mở miệng lần nữa.
Thân thể cao lớn vạm vỡ vẫn lặng lẽ đứng đó, áo bào tung bay, khí tức hư vô, giống như một ngọn núi đứng sừng sững không động đậy.
"Không thể tưởng tượng nổi, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi, đây là Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê sao? Hay là nói ... còn mạnh hơn?"
Vân Phi Dương ở bên cạnh cũng một mặt mờ mịt, khó mà hiểu được.
Nhưng không hề nghi ngờ, hai người bọn họ lại nổi danh lần nữa.
Lần này thì hoàn toàn nổi danh ở Thần Hoang vực.
Không chỉ nổi danh ở Thần Hoang vực, còn theo cường giả Thiên Linh tháp rút đi lập tức oanh động toàn bộ mảng Càn.
Mỗi thế lực lớn đều giật mình.
"Một vị Bất Diệt cảnh còn sống? Chỉ giữ lại bản năng khi còn sống?"
"Một chiêu bóp chết cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê của Thiên Linh tháp, ngay cả Tháp chủ Thiên Linh tháp cũng phải hoảng hốt mà bỏ chạy?"
"Nhục thân cường giả Bất Diệt cảnh? Điều này sao có thể?"
···
Tất cả thế lực cũng bởi đó mà rung động.
Phàm là dính đến Bất Diệt, đều khiến mọi người đặc biệt chú ý.
Không biết bao nhiêu người muốn tìm hiểu rõ ràng sự ảo diệu trong đó.
Hiện tại xuất hiện một vị đại thần như vậy, hơn nữa trạng thái cổ quái như thế, chỉ còn nhục thân, làm sao có thể không khiến mọi người phải suy nghĩ.
Gây chấn động ở toàn bộ mảng Càn.
Chỉ trong một ngày, ngoài trấn đã có bóng người lắc lư, khí tức thâm thúy.
Một vị rồi lại một vị cường giả xuất hiện, đưa mắt nhìn về phía trong trấn.
Có người đếm tìm tòi hư thực, có người có ý đồ xấu xa, cũng có người đến đây để tham gia náo nhiệt ...
Đều không ngoại lệ, đều là cường giả!
Loại tin tức này truyền đi, có thể nói gần như làm cho ba bốn thành cường giả Thánh Linh cảnh còn lại của mảng Càn đều bị kinh động đến.
Từng đạo thân ảnh mông lung, khí tức đan xen, mê mê mang mang, kèm theo đó là lĩnh vực vô hình, ánh mắt thâm thúy, không gian vặn vẹo.
Giống như từng vị Thần Ma đáng sợ.
Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương, bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch một lần nữa, bờ môi khô khốc.
Xong!
Thiên Linh tháp mặc dù bỏ chạy, thế nhưng kết quả lại mang tới càng nhiều gia hỏa hơn!
Đám gia hỏa này đều đang làm gì?
Bọn họ mạnh hơn còn có thể mạnh hơn được Thiên Linh tháp sao?
"Phi Dương, làm sao bây giờ?"
Cổ Kiếm Nhất bờ môi run rẩy nhìn về phía Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương nở ra nụ cười khổ.
Làm sao bây giờ?
Vị tiền bối này một lần rồi lại một lần nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Bọn họ bây giờ ngoại trừ đi theo một bên thì đã không còn đường lui.
Phàm là chạy đi, vậy chắc chắn sẽ chết đến vô cùng thê thảm, có thể sẽ bị những tồn tại đáng sợ kia ăn tươi nuốt sống.
Một phương hướng khác.
Chủ của một đám thế lực nhỏ như Hải Long bang, Bạch Linh giáo, Hắc Thần giáo ... sắc mặt đều căng thẳng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trên dưới toàn thân đến nay vẫn còn đang lạnh buốt.
Bọn họ vô cùng rung động nhìn về phía nơi xa, từng bóng người đáng sợ trông giống như ma ...
Lão thiên!
Những người này đều là tồn tại Thánh Linh cảnh.
Lập tức kinh động đến nhiều tồn tại cấp bậc Thánh Linh cảnh như vậy.
Quái nhân kia rốt cuộc là ai?
Liên tưởng bọn họ trước đó còn là địch với quái nhân, thân thể bọn họ lập tức mềm nhũn lại, tay chân không còn chút sức lực nào, từng giọt mồ hôi lạnh càng tiết ra một cách nhanh chóng.
···
Vào lúc này.
Trong đám người.
Cung chủ Thương Khung Thần cung, Phường chủ Thần Tích phường và Đại hộ pháp của tổ chức Tà Đạo, tất cả đều đã xuất hiện, khí tức quanh người mông lung, hai tay chắp sau lưng, lạnh lùng nhìn về phía phương hướng Dương Phóng ở xa xa.
"Không nhìn thấy rõ gương mặt, có phải là người kia hay không?"
Phường chủ Thần Tích phượng mở miệng nói với giọng lạnh lùng.
"Chuỗi nhân quả ... chuỗi nhân quả ..."
Cung chủ Thương Khung Thần cung thân thể cao lớn, trên người mặc trường bào màu đen khảm viền vàng, ánh mắt hắn thâm thúy đen như mực, đứng từ xa nhìn về phía phương hướng Dương Phóng.
Thực lực của hắn ngang với Tháp chủ Thiên Linh tháp.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận