Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 964 - Cao thủ thần bí



Chương 964 - Cao thủ thần bí




Sinh vật này là loại quái vật gì vậy!
Cụt tay rồi vậy mà lại mọc ra!
Sưu!
Sinh vật to lớn kia không nói một lời, vẻ mặt hung ác, trực tiếp hung hăng lao thẳng về phía Diệp Huyền, giơ móng vuốt cực lớn lên và hung hăng đâm về phía thân thể của Diệp Huyền.
Diệp Huyền vừa nhanh chóng trốn tránh vừa vội vàng bật máy định vị lên, ý đồ muốn nhờ chính quyền tới tiến hành viện trợ.
Chỉ có điều tốc độ của sinh vật này quá nhanh!
Ầm!
Thân thể Diệp Huyền lập tức bị đánh trúng.
Đồng thời một cái móc câu rất lớn từ sau lưng con sinh vật này hung hăng đâm tới, nhanh như thiểm điện, đâm về phía mi tâm của Diệp Huyền.
Thần sắc Diệp Huyền biến đổi, vội vàng rút trường kiếm ra, liều lĩnh thi triển kiếm pháp.
Keng keng keng keng!
Âm thanh chói tai, tia lửa bắn tung tóe.
Giống như chém vào trên thần thiết vậy.
Trong nháy mắt hắn điên cuồng chém ra hơn mười kiếm, để lại mười vết cắt nhỏ bé ở trên người con quái vật kia.
Nhưng đáng tiếc, thiệt hại mà Diệp Huyền đã gây ra cho con quái vật kia rõ ràng là quá thấp.
Bịch một tiếng, thân thể của hắn lập tức bị quái vật hung hăng quét trúng, đột nhiên bay ngược ra đằng sau, phun ra máu tươi.
Sau đó con quái vật giống như một cơn lốc xoáy, mang theo khí thế không thể đỡ nổi, nhanh chóng lao về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền kinh sợ trong lòng, vội vàng nhanh chóng tránh né.
Nhưng vẫn là chậm.
Móng vuốt của con quái vật kia hung hăng chộp về phía khuôn mặt của Diệp Huyền.
"Đậu xanh rau muống!"
Hắn hoảng sợ kêu to.
Hưu!
Ầm!
Đột nhiên một tiếng vang trầm đục truyền ra.
Thân thể của con quái vật trong lúc này lập tức bị bay lộn ngược ra đằng sau, giống như bị lưu tinh va chạm vào vậy, lập tức hung hăng rơi đập về phía nơi xa, ầm một tiếng, phát ra tiếng động lớn.
Diệp Huyền thay đổi sắc mặt, vội vàng sờ lên khuôn mặt của mình, sau đó lại nhìn về phía quái vật một lần nữa.
Chỉ thấy nơi mi tâm của con quái vật đột nhiên xuất hiện một cái lỗ sâu rất lớn.
Một hòn đá to bằng quả trứng gà đã bắn vào trong đầu, chấn nát nhừ toàn bộ khuôn mặt và bộ não của nó, giết chết nó ngay lập tức!
"Có cao thủ!"
Diệp Huyền chấn động trong lòng, quả thực không dám tin, vội vàng nhanh chóng quay đầu lại.
Đột nhiên phát hiện ở nơi không xa sau lưng của mình.
Trên một gốc đại thụ to lớn.
Chẳng biết một bóng người cao lớn vạm vỡ đã xuất hiện ở đó từ lúc nào, toàn thân được bao trùm bởi khói đen, hoàn toàn nhìn không thấy rõ khuôn mặt, chỉ có đôi ánh mắt lạnh lùng.
"Thực lực không tệ, trở về đi."
Người tới nói một câu với giọng điệu khàn khàn, thân thể lóe lên lập tức biến mất.
Chẳng mấy chốc Diệp Huyền đã phản ứng lại, vô cùng kích động, vội vàng hét lớn: "Tiền bối xin chờ một lát, tiền bối là ai?"
Nhưng thân thể Dương Phóng sớm đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trong lòng Diệp Huyền đang dâng trào và nhiệt huyết sôi sục.
Tổ chức Thiên Thần!
Người này chắc chắn là của tổ chức Thiên Thần!
Đại sư huynh liên hệ cao nhân giúp mình?
···
Trong một căn lều rộng rãi.
Hàng chục loại máy móc tinh vi vẫn đang quét theo mọi hướng.
Đột nhiên!
Một quân sĩ trong đó kinh ngạc mở miệng: "Phát hiện tung tích của Diệp Huyền, vị trí của hắn lại xuất hiện!"
"Cái gì? Nhanh xem hắn bây giờ như thế nào rồi?"
Nhậm Quân vội vàng mở miệng nói.
Ngay cả vị lão lãnh đạo kia cũng lập tức quay đầu lại, đưa ánh mắt nhìn về phía màn hình sau lưng.
Chỉ thấy dưới sự điều khiển của vị quân sĩ kia, màn hình lớn sau lưng đang nhanh chóng nhảy lên, một hình ảnh cực kỳ rõ ràng ngay sau đó xuất hiện.
Sau khi nhìn thấy hình ảnh này, tất cả mọi người đều choáng váng và không thể tin được.
Chết rồi?
Con quái vật tàng hình đã chết rồi?
Trong màn hình.
Diệp Huyền cả người bê bết máu, trong tay cầm trường kiếm, thân thể bỗng nhiên ngồi trên một chỗ tảng đá lớn màu xanh, đang thở hồng hộc hồng hộc, trông vô cùng chật vật, quần áo trên người có rất nhiều chỗ bị xé rách.
Ở không xa hắn thì là con quái vật to lớn chết không nhắm mắt.
Nó có thân thể nửa dưới là bọ cạp, nửa trên là hình người.
Toàn bộ khuôn mặt bị chấn động đến nát nhừ, không động đậy, máu sau gáy thấm đẫm mặt đất.
Mọi người trong lều vải, tất cả đều lộ ra vẻ vô cùng hoang mang.
Tốc độ của con quái vật này rất đáng sợ, ngay cả hỏa lực dày đặc cũng vẫn bị nó trốn thoát, bây giờ thế mà chết rồi?
Diệp Huyền là làm được như thế nào?
Đây thật là Diệp Huyền giết được sao?
Lão lãnh đạo hít sâu, trầm giọng mở miệng nói: "Lập tức liên hệ với Diệp Huyền, hỏi thăm tình huống, mặt khác báo tin cho bộ phận y tế, bộ phận phòng cháy, tất cả đều lên núi!"
"Rõ!"
Mọi người trong lều đều hô lên.
···
Một phương hướng khác.
Trên đường cao tốc.
Trình Thiên Dã lái xe Jeep, sắc mặt ngưng trọng, đang một đường lao nhanh về phía trong thành phố Phương, chỉ có điều vào lúc hắn vừa mới tới đã lập tức nhận được điện thoại của Nhậm Quân, trên mặt lộ vẻ giật mình.
"Cái gì? Con sinh vật ngoài hành tinh cuối cùng kia đã bị một cao thủ thần bí giết chết rồi?"
Trình Thiên Dã giật mình nói.
"Đúng vậy, đây là thông tin mà Diệp Huyền nói ra, ngươi bây giờ có thể lập tức trở lại đây."
Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói của Nhậm Quân.
"Được, ta lập tức trở về."
Trình Thiên Dã trả lời.
Cúp điện thoại, trong lòng hắn sôi tràm mãnh liệt.
Không thích hợp!
Hắn vẫn phải chạy tới thành phố Phương để xem một chút.
Nhớ rõ lái xe của Diệp Huyền trước đó đã đi tìm Dương Phóng, có lẽ có thể là do Dương Phóng xuất thủ.
Trước xem xem hắn có ở trong nhà hay không trước đã.
Trình Thiên Dã đạp chân ga xuống, tiếp tục lao nhanh về phía trước.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận