Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1143 - Sư tôn ở trên, nhận đệ tử ba bái ...



Chương 1143 - Sư tôn ở trên, nhận đệ tử ba bái ...




Bên trong Thần Hoang vực hiện tại chỉ còn lại có hai vị Thánh Linh, một trong số đó chính là người của Thiên Linh tháp.
Một người khác thì là một lão ngoan đồng ẩn thế nhiều năm, còn sống không được mấy năm.
Huyết chiến ở Thiên Nguyên cốc trước đó, bốn thế lực lớn đều không có mời hắn.
Bởi vì lo lắng đối phương có thể sẽ tọa hóa bất cứ lúc nào, chẳng những không mang tới tác dụng gì, ngược lại sẽ còn ảnh hưởng đến đồng bạn.
"Được, cứ như vậy."
Giáo chủ Bạch Linh giáo vội vàng gật đầu.
Hai người bắt đầu tiến về cứ điểm của Thiên Linh tháp ngay trong đêm, chuẩn bị cầu kiến vị lão tiền bối kia.
...
Giữa trưa hôm sau.
Ánh mắt trời chiếu sáng.
Mưa đá rào rào suốt cả đêm cuối cùng cũng dừng lại.
Bên trong Thạch thành.
Đập vào mắt thấy, một mảnh tiêu điều.
Không biết bao nhiêu nhà dân bị tốc mái, trâu bò cừu gà đều chết thảm, thậm chí còn có người đang ngủ hoặc đang đi vệ sinh cũng bị nhà sập đè chết bất đắc kỳ tỷ.
Một bầu không khí nặng nề và u buồn bao trùm toàn bộ Thạch thành, hầu hết mọi gia đình đều mặc đồ trắng, khóc lóc thảm thiết.
Trên một con phố nhỏ.
Hai người Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương, vừa ăn bánh bao vừa nhanh chóng đi theo đằng sau bóng người vạm vỡ kia, trong miệng vẫn đang không ngừng trò chuyện.
"Tiền bối, ngài đi cũng đã đi cả một đêm, rốt cuộc là ngài muốn đi tới nơi nào?"
"Đúng vậy a tiền bối, chúng ta có cần nghỉ ngơi ở trong thành một chút không? Nếu như cứ đi như vậy nữa thì chúng ta cũng sắp không chịu nổi rồi."
"Tiền bối, một chiêu tối hôm qua của ngài thật sự là quá lợi hại, tiền bối có thể dạy cho chúng ta một chút hay không, hay là ngài thu chúng ta làm đồ đệ đi."
"Tiền bối, ngài không nói lời nào, chúng ta xem như ngài đã đồng ý rồi a, sư tôn ở trên, nhận đệ tử ba bái ..."
Trên đường đi, hai người nhắc đến ý nghĩ muốn bái sư không biết bao nhiêu lần.
Chỉ có điều, bóng người vạm vỡ vẫn như trước đó.
Từ đầu đến cuối không có bất kỳ phản ứng nào.
Thân thể của hắn từ tối ngày hôm qua cho đến bây giờ một mực đang đi về phía trước.
Đi qua khu rừng rậm, đi qua hồ nước, đi qua thị trấn nhỏ, đi qua thành trì ...
Y nguyên vẫn còn đang tiếp tục đi.
Không nói một lời, không dừng một bước.
Không ai biết hắn muốn đi tới chỗ nào.
Chỉ biết thân hình cao lớn cường tráng của hắn giống như thần ma, bất kể trước mặt có chướng ngại vật gì cũng khó có thể cản được thân hình của hắn.
Đi đến hiện tại, hai người Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương sớm đã sắp không chịu đựng được nổi nữa.
Mặc dù bọn họ có tu vi Cửu phẩm, cũng cảm thấy chân khí hao hết, hai chân gần như đều không thuộc về mình vậy.
Nhưng là bọn họ lại không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy.
Thật vất vả mới gặp được đại cao thủ siêu cấp như thế này.
Cho dù đi theo tới chết, bọn họ cũng phải đi theo sau lưng.
"Sư tôn, lúc này không còn sớm, hiện tại đã sắp hết ngày thứ hai, ngài có muốn dừng lại ăn chút gì không?"
Cổ Kiếm Nhất mặt dạn mày dày mở miệng nói: "Hay là ta đi thuê chiếc xe ngựa, chúng ta ngồi xe ngựa đi được không? Ngài muốn đi đâu, chúng ta có thể đưa ngài đi đó!"
"Đúng vậy a tiền bối, phía trước dường như có bán xe, chúng ta tới đó mua chiếc xe ngựa đi!"
Vân Phi Dương cũng vội vàng mở miệng nói.
Trên đường phố, đám người hỗn tạp, bóng người đông đảo.
Không ít đệ tử bang phái xuất hiện ở chỗ này.
Trong đám người.
Mấy tên hán tử tu vi Lục phẩm, ánh mắt lạnh lùng, nấp ở trong dòng người, từ xa xa nhìn về phía thân thể Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương.
"Hai người này lại xuất hiện, nhanh đi báo tin cho Giáo chủ!"
Một tên hán tử trong đó nói nhỏ.
Hai người bên cạnh lập tức gật đầu, nhanh chóng quay người, nhoáng mấy cái thì biến mất sâu trong đám người.
"Từ lão đại, hán tử đi đầu kia không phải là cao nhân tối hôm qua giết chết Bàng hộ pháp đó chứ? Hắn xuất hiện ở Thạch thành, chẳng lẽ là thật tới tính sổ sao?"
Hán tử bên cạnh lộ ra vẻ mặt giật mình.
"Hiện tại không cần nói, chờ Giáo chủ đến lại nói, Giáo chủ đã bí mật thông tri với cao nhân Thiên Linh tháp rồi, gia hỏa cầm đầu kia có mạnh hơn nữa lại há có thể mạnh hơn Thiên Linh tháp?"
Hán tử cầm đầu nói nhỏ.
"Không sai!"
Mấy người bên cạnh cũng khẽ gật đầu.
Thiên Linh tháp, đây chính là thế lực lớn siêu cấp!
Bọn họ tiếp tục nhìn chằm chằm vào hai người Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương ở phía trước.
Trên đường phố.
Thân thể Dương Phóng vẫn là không có mục đích đi về phía trước, mái tóc dài tán loạn, nhìn không rõ mặt, một đường đi tới, trường bào trên người lại không dính lấy một chút bụi bặm nào.
Thật giống như mọi bụi bặm đều đang chủ động né tránh lấy thân thể của hắn.
Hai người Cổ Nhất Kiếm và Vân Phi Dương vẫn đang không ngừng trò chuyện, Dương Phóng vẫn một đường mà đi, dần dần đi qua đường, đi qua thành trì.
Cuối cùng, chậm rãi bước ra khỏi khu vực cổng phía tây.
Ở sau khi hắn đi ra không xa, thân thể đột nhiên dừng lại.
Giống như thể đi mệt rồi lại giống như là lạc đường, lại đột nhiên không động đậy nữa.
Hai người Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương lập tức thở phào nhẹ nhõm, thân thể dừng lại, thở hổn hà hổn hển từng ngụm từng ngụm một, bàn chân đau nhức, bắp chân khó chịu.
Vị tổ tông sống này đi bộ thực sự rất giỏi!
Đi tiếp nữa bọn họ xem ra thực gánh không nổi.
"Phi Dương, Thạnh thành ... Thạch thành dường như là tổng bộ của Bạch Linh giáo phải không?"
Đột nhiên, Cổ Kiếm Nhất giống như nhớ ra cái gì đó, quay đầu mở miệng nói.
Vẻ mặt Vân Phi Dương khẽ giật mình, cẩn thận nhớ lại.
Một lát sau, hai mắt lóe lên: "Không sai, Thạch thành chính là tổng bộ của Bạch Linh giáo!"
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận