Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 757 - Di tích U Linh



Chương 757 - Di tích U Linh




Chẳng mấy chốc hắn hừ lạnh, nói: "Vì việc này, lão phu đã liên tục mời năm vị Thánh Linh cảnh có tiếng, tất cả đều thất bại, ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được sao?"
Thánh Linh cảnh được hắn mời tới đều là cao thủ nhiều năm.
Mỗi một vị đều thành danh nhiều năm.
Nhưng đều không có ngoại lệ, cuối cùng tất cả đều bỏ cuộc.
"Không cho ta thử, làm sao kết luận ta không làm được?"
Dương Phóng nở ra nụ cười mỉm, nhìn về phía đối phương.
Lão giả hừ lạnh lần nữa, quay người trở về, nói: "Cũng được, nếu như ngươi thực sự có thể giúp ta tìm lại con trai của ta, ngươi muốn luyện đan nào, ta cũng có thể luyện chế giúp ngươi, không, trong vòng nửa năm, ngươi cần đan dược nào ta cũng có thể luyện giúp ngươi."
Hắn nghiến răng thật mạnh và trở nên độc ác.
Nhìn ra được, việc này trông vô cùng quan trọng, có liên quan tới con trai của hắn.
"Ồ? Mời tiền bối nói cho kỹ càng."
Hai mắt Dương Phóng khẽ động.
Lão giả thở dài, tinh khí thần trên người đều giống như lập tức ủ rũ xuống, ngồi vào trên ghế, nói:
"Chuyện xảy ra vào nửa tháng trước, ta có một người con trai duy nhất tên là Liễu Vân, nó được ta cưng chiều từ nhỏ, đến nỗi lớn lên nó thích làm hiệp khách, thích du ngoạn khắp thiên hạ, bênh vực kẻ yếu, đấu tranh chống lại sự bất công, ta đã từng cẩn thận dạy dỗ nó nhiều lần, nhưng nó cái tên nghịch tử này lại có tính cách phản loạn, dãy mãi không sửa được, vào nửa tháng trước, hắn vụng trộm rời khỏi nhà, đi xa cùng với một đám huynh đệ kết nghĩa, lần đi này lại thấy không trở về nữa, chỉ gửi về một bức thư ..."
"Bức thư? Có chuyện gì sao?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Đúng vậy, bức thư đó là một bức thư cầu cứu, là dùng máu của nó mà viết thành."
Lão giả sắc mặt buồn bã nói: "Trong thư nói, bọn nó ngoài ý muốn rơi vào trong di tích U Linh, mười ba vị huynh đệ kết nghĩa tử thương thảm trọng, hiện tại chỉ còn tám người còn sống, bảo ta nhanh chóng phái người đi cứu hắn, nếu như chậm vậy sẽ khó gặp lại, sau khi biết được việc này, tâm trạng ta đại loạn, trong nửa tháng ngắn ngủi liên tục mời năm vị cao thủ Thánh Linh cảnh, mười lăm vị Siêu phẩm đệ tam quan tiến về di tích U Linh tiến hành tìm cách cứu viện, thế nhưng là ..."
"Đều không ngoại lệ, tất cả đều thất bại, thậm chí những Siêu phẩm đệ tam quan kia còn chết đi không ít người, năm cao thủ Thánh Linh cảnh cũng thi nhau bỏ cuộc!"
"Thì ra là thế."
Dương Phóng nói.
Khó trách lão giả này vừa gặp mặt đã như thể ăn phải thuốc nổ vậy.
Trong nhà xảy ra loại chuyện lớn này, không nóng nảy mới gọi là quái.
"Di tích U Linh? Đây là nơi nào? Vì sao ta chưa từng nghe nói qua?"
Dương Phóng mở miệng.
"Chẳng lẽ ngươi không phải là người Bắc vực chúng ta sao?"
Lão giả vẻ mặt phức tạp, nhìn về phía DƯơng Phóng một lần nữa.
Dương Phóng nhíu mày lại, nói: "Ta đúng là tới từ ngoài vực."
"Vậy được rồi."
Lão giả thở dài nói: "Di tích U Linh, là một nơi đặc biệt quỷ dị ở bên trong Kình Thiên vực, mảnh khu vực này cũng không phải là nằm cố định ở một nơi nào đó, cứ mỗi lần xuất hiện sau một thời gian ngắn thì sẽ biến mất lần nữa, mà đợi đến lần xuất hiện sau đó sẽ đổi sang một nơi khác, tuy nhiên không cần biết đổi như thế nào, từ đầu đến cuối đều ở bên trong Kình Thiên vực, hơn nữa mỗi lần xuất hiện, di tích U Linh sẽ tự động thôn phệ mọi thứ xung quanh, không cần biết là nơi định cư hay là thành trấn, hoặc là địa bàn của yêu thú nơi hoang dã, đều sẽ hóa thành một bộ phận trong đó, một khi bị di tích U Linh thôn phệ, người sống sót thấp đến đáng thương, vượt qua thời gian có hạn mà không ra vậy sẽ bị hóa thành quái vật quỷ dị!"
Nói đến đây, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi, nói: "Cho nên, chính ngươi suy nghĩ cho cẩn thận, ngươi có nguyện ý giúp ta tìm nghịch tử kia về hay không?"
Dương Phóng lập tức sờ cằm, nhanh chóng suy nghĩ.
Bên trong Kình Thiên vực thế mà còn loại địa phương như vậy?
"Di tích U Linh này chẳng lẽ vừa mới xuất hiện trước đây không lâu sao?"
"Đúng vậy, đột nhiên xuất hiện ngay vào nửa tháng trước, lúc đó nghịch tử và đám huynh đệ kết nghĩa kia của hắn đang đặt chân ở một nơi định cư cỡ nhỏ, kết quả vô ý bị U Linh thôn phệ, khoảng thời gian mỗi lần di tích U Linh xuất hiện là ở vào khoảng hai mươi ngày, hiện tại còn thừa lại khoảng thời gian năm ngày sẽ lại biến mất một lần nữa, đến lúc đó, nghịch tử sẽ vĩnh viễn không về được."
Lão giả cắn răng nói.
"Vậy trước đó hắn truyền tin tức này ra ngoài như thế nào?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Bên người nghịch tử có một con U Linh tước được nuôi nấng từ nhỏ, vật này chính là năm đó ta bỏ ra một cái giá cực lớn mới có thể lấy được, có thể qua lại âm dương, đi ba ngàn dặm trong đêm, chính là con U Linh tước này truyền tin tức về!"
Lão giả nói.
"Được, ta có thể thử một chút."
Dương Phóng mở miệng.
Nói thực ra, hắn thực sự không muốn từ bỏ cơ hội luyện đan này.
Một khi thành công, đối phương có thể luyện chế đan nửa năm miễn phí cho hắn, loại chuyện tốt này đi nơi nào để mà tìm?
"Đúng rồi, di tích U Linh kia bây giờ đang ở chỗ nào? Quý công tử còn có truyền về tin tức nào khác hay không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Di tích U Linh bây giờ đang ở nơi định cư Huyền Ất tụ phía tây Kình Thiên vực, đó là một nơi định cư rất nhỏ, nhân khẩu ở lại thường xuyên chỉ có khoảng mấy ngàn người, lần truyền tin gần đây nhất của nghịch tử là hắn ở bên trong miếu."
Lão giả vội vàng nói.
"Hắn ở trong miếu?"
Dương Phóng lặp lại.
P/S: Ta thích nào ... chương 6



Bạn cần đăng nhập để bình luận