Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 392: Đến cùng là ai. . .

Hắn đã đạt tới cảnh giới Siêu phẩm, lần đấu giá Thiên Tinh Ngọc tủy này vẫn là vì đám tiểu bối của gia tộc.
Mục đích thực sự của hắn, vẫn luôn là vật đấu giá cuối cùng.
Trong hội trường rất nhiều người đều có sắc mặt trầm tĩnh, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên kia.
Trần gia. . .
Nghĩ đến đây là gia tộc giống như quái vật khổng lồ vậy, không ít người đành phải thở dài.
Trần gia thế nhưng là có hai vị Siêu phẩm tọa trấn!
Người đàn ông trung niên dẫn đội lần này chính là người thứ nhất.
Có hắn ở, ai dám cướp đoạt?
"Mọi người, Thiên Tinh Ngọc tủy đương nhiên rất đáng trân trọng, nhưng là một thứ cuối cùng chắc hẳn các vị chắc chắn cũng sẽ cảm thấy hứng thú, thực không dám giấu giếm, từ khi có được thứ này, chúng ta thế nhưng là không dám thả ra chút tin tức nào, vì chính là phòng ngừa tạo ra chấn động!"
Tiên Nhi cô nương nói với vẻ mặt tươi cười, tiếp tục nói ra: "Kiện vật phẩm cuối cùng chính là 'Đạo đồ' thần bí khó lường!"
Xoạt!
Mọi người có mặt ở đây lại lộ ra chấn kinh lần nữa.
Đôi mắt trong nháy mắt liếc nhìn về phía chỗ của Tiên Nhi cô nương mà đi.
Đạo đồ!
Đúng là vật này!
"Tiên Nhi cô nương, thứ này là thật hay giả, các ngươi có thể kết luận là thật sao?"
Có người mở miệng hỏi.
"Mọi người yên tâm đi, vật này đã nhiều lần được phòng đấu giá của ta thẩm định qua, đúng là hàng thật, cứ đến đêm trăng tròn ở trên đều sẽ phát ra ánh sáng thần bí, cực kỳ rõ ràng, điểm này tuyệt đối không phải là giả!"
Tiên Nhi cô nương mỉm cười, "Về phần giá khởi điểm của thứ này ở ba vạn lượng bạc, nếu như các vị cảm thấy hứng thú vậy thì bây giờ là có thể đấu giá rồi."
Trong hội trường đấu giá lập tức trở nên sôi trào.
Vừa rồi các thế lực khắp nơi còn đang bảo tồn thực lực lại bắt đầu cạnh tranh kịch liệt một lần nữa.
Từng người liên tục hô lên giá cao.
Chưa tới mười phút đã từ ba vạn lượng bạc bay thẳng lên tới năm vạn năm ngàn lượng, phá ghi chép của Thiên Tinh Ngọc tủy trước đó.
Mà cái này còn chưa tính là gì, giá cả vẫn còn đang tiếp tục leo thang một cách nhanh chóng.
Đến cuối cùng đạt tới sáu vạn bốn ngàn lượng.
Cuối cùng phần lớn người đều ngừng lại, đành phải lực bất tòng tâm, vẻ mặt trắng bệch.
Trong số không ít thế lực bọn họ sớm đã biết được tin tức ngầm, lần này có thể nói là đã làm đủ chuẩn bị, thậm chí còn mắc nợ ở bên ngoài.
Nhưng bây giờ đối mặt với giá cao lên tới sáu vạn lượng vẫn là phát hiện bản thân mình còn chuẩn bị quá ít.
Mà ở giá cao tới sáu vạn bốn ngàn lượng vừa ra, tiếp xuống lại liên tục báo giá kéo đi lên.
Cuối cùng đạt tới tám vạn tám ngàn lượng!
Được Ngô Liệt Thiếu bang chủ của Huyền Hải bang mua xuống.
Trong toàn bộ hội trường đấu giá nhất thời tất cả đều yên tĩnh im ắng lại, tất cả mọi người tỏ ra vô cùng kinh ngạc, trong lòng hỗn loạn, khó có thể bình tĩnh lại.
Tám vạn tám ngàn lượng, ở trong vòng hai năm gần đây chưa từng xuất hiện giá cả như vậy.
Dương Phóng ở bên trong một góc cũng bị cái giá trị của Đạo đồ làm cho khiếp sợ tới trợn mắt há hốc mồm.
Thứ này ở Bạch Trạch vực lại nổi tiếng như vậy?
Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại dường như là có thể chấp nhận được.
Càng là những thứ không biết, mức độ dụ hoặc đối với mọi người dường như càng lớn hơn.
Ở khu vực tầng hai.
Tần Chính - Thiếu hội trưởng Thanh Long hội, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía khu vực của Huyền Hải bang, bàn tay nhịn không được khẽ run rẩy một cái, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía khu vực chỗ ngồi của đám người Trần gia, một nụ cười xấu xa dần xuất hiện trên khóe miệng hắn.
Hai dạng đồ vật mà trước đó hắn đều muốn lấy được, kết quả hai dạng đồ vật đều không đấu giá được, thật đúng là châm chọc.
Có điều, không sao!
Dù sao cuối cùng thì đều vẫn sẽ là của hắn.
"Đi!"
Tần Chính sắc mặt âm trầm, dẫn đầu đứng lên, đi về phía phương hướng bên ngoài.
Mấy tên trưởng lão bên cạnh tất cả cũng đi theo Tần Chính.
Ngô Tam Giang thì ánh mắt rơi vào suy tư, đưa mắt nhìn chằm chằm về phía khu vực chỗ ngồi của Dương Phóng.
"Đến cùng là ai. . ."
Trong lòng hắn đang tự hỏi, thu hồi ánh mắt lại, đi về phía phương hướng bên ngoài.
Bất kể là ai cũng không quan trọng.
Đêm nay bắt lại xem là sẽ biết.
Các thế lực khác trong hội trường đấu giá cũng bắt đầu thi nhau đứng dậy.
Bên trong một góc, Dương Phnogs mặt không biểu tình, mang theo Kim Xà kiếm được bao bọc bên trong miếng vải đen, đi ra ngoài.
Sau đó chắc chắn sẽ hỗn loạn.
Thế lực khắp nơi chắc chắn sẽ động thủ ...
Tuy nhiên!
Hắn chỉ cần nhìn chằm chằm vào Thiên Tinh Ngọc tủy là được.
Sau khi ra khỏi phòng đấu giá, ánh mắt Dương Phóng theo bản năng nhìn về bên phía Trần gia.
Chỉ thấy ở chỗ đám người Trần gia dưới sự dẫn đầu của người đàn ông trung niên kia, lập tức ngồi lên xe ngựa, bắt đầu rời đi.
Mà ở bọn họ chân trước vừa đi thì chân sau đã có từng cái bóng người hành động lao nhanh về phía trước.
Khóe miệng Dương Phóng nở ra tia cười lạnh.
Ngu xuẩn!
Theo dõi một tên Siêu phẩm một cách quang minh chính đại như vậy thì chết cũng không biết chết như thế nào!
Đột nhiên!
Hắn sinh ra phản ứng, quay đầu lại.
Chỉ thấy ở một phương hướng khác trên đường.
Thấy Tần Chính, Ngô Tam Giang và những người khác lại đưa ánh mắt nhìn về phía phương hướng hắn bên này, trên mặt nở ra nụ cười thần bí khó lường rồi quay người rời đi.
Mà phương hướng bọn họ rời đi rõ ràng là chỗ của Huyền Hải bang, hiển nhiên đang đánh chủ ý với Đạo đồ.
Dương Phóng hơi suy tư, giả bộ dường như không có việc gì cả, rời khởi nơi này.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận