Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 154: Lực phẩm đỉnh phong

"Tuy nhiên có thể đi tới nơi này đã xem như là rất không dễ rồi, hơn nữa còn có tới 19 người sống sót, đây cũng xem như là may mắn trong bất hạnh!"
Trình Thiên Dã thở dài, sau đó mở miệng nói, "Đúng rồi, mấy người còn lại kia làm sao không có đi cùng?"
"Đừng nói nữa."
Hồ Cán phất phất tay, nói: "Hai người là Tiền Quốc, Vu Hải thì bây giờ đã gia nhập vào Vạn Phúc thương hội, đã bị Hắc Long quân tống vào trong ngục giam rồi, Phương Đình thì có người thân ở chỗ này, xem như là nương nhờ họ hàng thân thích đi, còn có mấy người cũng đều tìm được chỗ cho mình, về phần tên Dương Phóng kia thì lại càng lợi hại hơn, người ta bây giờ bám vào trên người có tiền, đâu còn có thể coi trọng chúng ta?"
"Bám vào người có tiền?"
Trình Thiên Dã lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Đúng vậy!"
Tôn Trang cười nói.
"Cái tên ngu ngốc này, dọc trên đường đi đã làm ra rất nhiều chuyện hoang đường!"
Triệu Mãnh mắng mà không khách khí chút nào, nói: "Hiện tại hắn đi theo một tên trưởng lão của Hắc Hổ bang, căn bản không muốn đi chung cùng với chúng ta, nói cho cùng vẫn là coi trọng tài sản của người ta, khả năng là làm con trai cho người ta đi!"
"Đi làm con trai sao?"
Vẻ mặt Trình Thiên Dã càng trở nên cổ quái hơn.
"Hắn bám lấy ở cùng với một lão giả, không phải làm con trai cho người ta thì còn có thể bởi vì cái gì?"
Triệu Mãnh nở ra nụ cười lạnh, "Hơn nữa trên người Lưu trưởng lão kia thế nhưng là có rất nhiều bạc, ít nhất cũng phải hơn mấy trăm lượng, trên đường đi vì mấy trăm lượng bạc này, hắn thiếu chút nữa thì trở mặt với chúng ta!"
"Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra?"
Trình Thiên Dã sắc mặt trầm xuống, nói: "Không phải nói các ngươi không được đấu đá với nhau sao?"
"Chúng ta không có đấu đá với nhau a."
Triệu Mãnh bất đắc dĩ nói" "Là cái tên Dương Phóng kia rất cố chấp, xung đột lợi ích với phần lớn số người trong chúng ta!"
"Đúng rồi!"
Tôn Trang nói.
"Đủ rồi!"
Trình Thiên Dã quát lớn một tiếng, khí tức mạnh mẽ, nhìn vào mọi người xung quanh, nói: "Ta nhắc lại thêm một lần nữa, từ giờ trở đi, ta không muốn nghe bất kỳ lời nào liên quan tới việc đấu đá nội bộ nữa!"
Mấy người Tôn Trang, Triệu Mãnh tất cả đều biến sắc, không dám nói thêm lời nào.
"Được rồi Trình đội trưởng, không nên tức giận."
Trần Thi Nghiên xuất hiện đúng lúc để hòa giải, mở miệng cười khẽ, "Mọi người đã rất vất vả mới tập trung lại được với nhau, có chút cảm xúc cũng là rất bình thường, như thế này đi, ngày mai ta sẽ phái người đi tìm Dương Phóng, hỏi rõ ràng chuyện này là như thế nào là được rồi."
Nàng ta ở thế giới này còn xinh đẹp hơn so với ở thế giới hiện thực.
Ăn mặc đoan chính vừa phải, một bộ dáng vẻ tiểu thư nhà giàu.
Gian phòng riêng này cũng chính là nàng ta móc hầu bao của mình ra để thuê.
"Ừm."
Trình Thiên Dã bình tĩnh lại một chút, nhìn về phía mọi người, nói: "Thật khó để sống ở nơi này, ta tin rằng tất cả các ngươi đều biết chúng ta ai cũng có thể chất một cách thê thảm bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào cũng, cho dù là ta, cũng giống như vậy cũng đứng trước nguy cơ sinh tử, cho nên ta không hy vọng nhìn thấy các ngươi tiếp tục đấu đá với nhau nữa, chúng ta đều là đến từ cùng một nơi, nếu như ở đây mà không đoàn kết lại thì như vậy không có người nào có thể cứu được chúng ta!"
"Còn nữa, trong khoảng thời gian này các ngươi tạm thời đừng xuất hiện, gần đây trong thành cũng không được bình yên, những người chết đi trước đó ở nơi định cư Hắc Thiết tụ không có người nào mà không phải là nhân vật quan trọng cả, hiện tại các thế lực lớn đang tìm người điều tra khắp nơi, các ngươi là những người tới từ nơi định cư thì tốt nhất đừng lộ diện, về phần tìm việc làm, hai ngày nữa Trần cô nương sẽ sắp xếp cho các ngươi"
"Được rồi, làm phiền Trần cô nương!"
"Đúng vậy a, đa tạ Trần cô nương!"
Mọi người thi nhau nhìn về phía Trần Thi Nghiên.
"Mọi người khác khí rồi, trước tiên chúng ta cùng uống một chén đi."
Trần Thi Nghiên mỉm cười và nâng ly rượu lên.
Sau đó bọn họ bắt đầu tâm sự với nhau.
Toàn bộ gian phòng đều là một mảnh vui vẻ.
. . .
Thời gian trôi qua.
Một đêm trôi qua rất nhanh.
Thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, Dương Phóng cuối cùng mới tỉnh lại.
Chỉ cảm thấy giấc ngủ này vô cùng thoải mái, toàn thân trên dưới không chỗ nào khó chịu, quả thực có loại cảm giác không nỡ rời khỏi giường.
Dương Phóng vén tay áo lên, nhìn vào cánh tay trái của mình một chút.
"Vẫn còn chưa được trở về sao, lần này đã được gần hai mươi ngày rồi đi ..."
Hắn đứng dậy khỏi giường và bắt đầu ra ngoài ăn cơm.
Ở sau khi ăn một chút thức ăn đơn giản ở quán ăn trước cửa, Dương Phóng lập tức trở về nhà, sống ẩn dật và bắt đầu tu luyện.
Hai ngày trôi qua.
Ở dưới sự hỗ trợ của một đống Dưỡng Khí đan.
Vào buổi chiều ngày thứ ba, trong phòng đột nhiên vang lên một âm thanh trầm đục, tràn ngập một cỗ khí thế cường đại.
Dương Phóng trong nháy mắt mở hai mắt ra, vẻ mặt mừng rỡ, nhìn về phía bảng thông tin một lần nữa.
"Lực phẩm đỉnh phong, Hắc Hổ quyết đã hoàn toàn viên mãn!"
"Ngay cả tuổi thọ cũng đã đạt tới 92 tuổi!"
Dương Phóng tự lẩm bẩm.
Có điều, tiếp theo chính là nên tìm kiếm Linh cấp tâm pháp.
Linh cấp tâm pháp, không phải là công pháp bình thường, chỉ có hai loại đường tắt có thể thu hoạch được.
Thứ nhất, đi tới chợ đen mua, nhưng chợ đen cũng không xác định là chắc chắn sẽ có, có hay không chắc chắn dựa vào tỷ lệ may mắn.
Thứ hai, là gia nhập vào một số môn phái võ đạo cường đại hoặc là gia tộc cường đại.
Dương Phóng suy nghĩ cẩn thận.
Một lát sau, vẫn là quyết định trước tiên đi tới các khu chợ để hỏi thăm một chút xem thế nào, nếu như thực sự không được thì lại tìm môn phái để gia nhập.
Tuy nhiên, những người bình thường không thể tìm được đường đến chợ đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận