Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 641: Cửu Huyền Thần công?

"Bốn hạt Hắc Ngọc chủng cũng không tính là gì, cho dù có Hắc Ngọc chủng thì cũng chưa chắc có thể trồng sống, ngược lại là Cửu U Thiên Ma kim kia đúng là đồ tốt, nếu như dùng để luyện khí tuyệt đối vô cùng sắc bén, đáng tiếc đáng tiếc."
Hoàng hòa thượng luôn miệng nói.
"Thôi, người phải hiểu thế nào là đủ, so với lần thu hoạch này, xem như không chiếm được Cửu U Thiên Ma kim, chúng ta cũng là kiếm lời lớn."
Khô Trúc lão nhân mỉm cười: "Dù sao Giáo chủ Nguyên Linh giáo này ngay cả tính mạng cũng bị mất!"
Mấy người Hoắc Thiên Đình lại cười lên ha hả lần nữa.
"Hoắc công tử, vị Giáo chủ Nguyên Linh giáo này đến cùng là nhân vật ngươi gặp được ở đâu, vậy mà lại ngây thơ như thế, hắc hắc, những năm qua nhân vật như vậy cũng không gặp nhiều."
Hoàng hòa thượng cười nhẹ.
Khô Trúc lão nhân cũng cười tủm tỉm nhìn về phía Hoắc Thiên Đình.
Hoắc Thiên Đình mỉm cười, nói: "Thực không dám giấu giếm, người này cũng không phải là người của Kình Thiên vực ta, mà là đi ra từ đại vực khác, trước đây không lâu ta bị Hoắc Khâu truy sát, may mắn truyền tống, tiến vào một cái đại vực khác, ở nơi đó quen được người này, từ đó trở đi, ta đã lờ mờ nảy ra ý tưởng muốn lợi dụng đối phương."
"Thì ra là thế, ta nói người này không giống như ở Kình Thiên vực ta."
"Giáo chủ Nguyên Linh giáo này chết không oan, ha ha ha ..."
Hoàng hòa thượng, Khô Trúc lão nhân đều cười lên ha hả lần nữa.
"Hai vị, toàn bộ vật trong Tàng Kinh các lần này đều được ta mang đi, ngay cả Thánh khí trong tộc cũng được trộm ra, có những thứ này, thực lực của ta chắc chắn sẽ tăng vọt nhanh chóng, đến lúc đó ta như giết trở lại trong tộc thì còn xin hai vị không nên keo kiệt mà hãy toàn lực tương trợ!"
Hoắc Thiên Đình mỉm cười.
"Đây là tự nhiên."
"Hoắc công tử cứ yên tâm là được."
Hai người luôn mồm cười nói.
Vừa dứt lời!
Hoàng hòa thượng trong đám người đột nhiên trợn mắt há hốc mồm, thần sắc kinh ngạc, mơ hồ lộ ra vẻ kinh hãi nhìn về phía sau lưng Hoắc Thiên Đình và Khô Trúc lão nhân, nói:
"Ngươi ... ngươi là ai?"
Hắn quả thực có loại cảm giác khó có thể tin tưởng được.
Hả?
Hoắc Thiên Đình và Khô Trúc lão nhân đều thay đổi sắc mặt.
Có người sau lưng?
Bọn họ không nghĩ ngợi chút nào, nhanh chóng lao ra ngoài, sau đó ở đằng xa nhanh chóng quay người lại, đưa mắt liếc nhìn.
Cái nhìn này của bọn họ lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, lông tơ dựng đứng lên.
Chỉ thấy sau lưng bọn hắn không xa.
Trên một tảng đá lớn cao ngất.
Hai bóng người vạm vỡ khác thường lặng lẽ xuất hiện ở đây vào lúc nào không biết.
Một người trên người mặc áo bào màu đen, cao chừng hơn ba mét, khoanh hai tay lại, một đôi mắt lạnh lùng như điện, sát khí ngập trời đang lạnh lùng nhìn về phía bọn họ.
Chính là Hoắc Khâu!
Một người khác!
Trên người mặc Chiến giáp dữ tợn, phủ đầy vết rạn nứt và gai ngược, sau lưng phi phong màu đỏ tươi không gió mà bay, toàn thân từ trên xuống dưới được Chiến giáp bao bọc cực kỳ kín kẽ, chỉ lộ ra bên ngoài một đôi con ngươi đáng sợ.
Giờ phút này đang ngồi ở trên tảng đá lớn, âm thanh lạnh lùng đáng sợ.
"Trên đời này, người dám lợi dụng ta cho đến nay còn chưa có một người nào có thể toàn thân thoát đi."
Dương Phóng nói với giọng nói lạnh lùng, vang vọng nơi đây.
Về phần người của Địa Hành tộc ở bốn phương tám hướng, sớm trong cùng một lúc thu nhau ói máu kêu thảm, tất cả đều ngã nhào xuống đất.
"Ngươi ..."
Hoắc Thiên Đình lộ ra vẻ kinh hãi, nói: "Giáo chủ Nguyên Linh giáo? Không đúng, Hắc Thủy lão quái! Ngươi ... Hắc Thủy lão quái là ngươi giả mạo, chiến tích Đại Uyên quân là do ngươi làm?"
Trong đầu của hắn nổ vang, giống như lập tức phản ứng lại.
···
Cảnh tượng trước mắt khiến cho Hoắc Thiên Đình và hai người bên cạnh tất cả đều giật nảy cả mình.
Hắc Thủy lão quái trước đó dùng độc làm cho Đại Uyên quân phải chịu tổn thất nặng nề là người trước mắt?
"Không tốt, mau rút lui!"
Khô Trúc lão nhân vội vàng truyền âm, không muốn ở lại đây lâu thêm chút nào.
Hoắc Thiên Đình trong nháy mắt phản ứng lại, không nghĩ ngợi chút nào, một chụp nhấc cánh tay của hai người lên, trên người bộc phát ra ánh sáng màu đen, trực tiếp chìm vào trong lòng đất, chỉ có điều hắn vừa mới chìm vào trong lòng đất, ánh mắt Dương Phóng lạnh lẽo, thân thể kinh khủng nhảy lên một cái mang theo một cỗ khí tức khó tả, trực tiếp một quyền hung hăng đập vào trên mặt đất.
Ầm!
Địa Mẫu!
Sóng chấn động!
Lực lượng chấn động vô hình khớp với nhịp đập của lòng đất, trực tiếp nhanh chóng xung kích về phía tân thể ba người Hoắc Thiên Đình, gần như ở vào lúc Hoắc Thiên Đình vừa mới chìm vào trong lòng đất, đột nhiên thay đổi sắc mặt, kinh quát một tiếng, thân thể bộc phát ra ánh sáng màu đen, nắm lấy hai người bên cạnh, lại nhảy ra khỏi lòng đất một lần nữa, vững vàng rơi vào nơi xa.
Hoàng hòa thượng và Khô Trúc lão nhân tất cả đều bị chấn động đến khí huyết hỗn loạn, sôi trào mãnh liệt, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Chấn động?"
"Là Cửu Huyền Thần công của Thương Khung Thần cung, ngươi rốt cuộc là ai?"
Bọn họ kinh thanh hét lớn.
Ngay cả Hoắc Khâu đang muốn xuất thủ cũng nhướng mày, trong lòng kinh ngạc hoài nghi.
Cửu Huyền Thần công!
Đây là bí mật bất truyền của Thương Khung Thần cung.
Từ trước đến nay chỉ có Thánh sứ của Thương Khung Thần cung mới có thể sử dụng!
Những người khác làm sao có thể học được?
Người này đến tột cùng là ai?
Trong nháy mắt, hắn không còn nghĩ ngợi nữa, thân hình cao lớn rất nhanh đáp xuống cách Dương Phóng không xa, một đôi mắt lạnh lùng đáng sợ nhìn về phía Hoắc Thiên Đình, lạnh giọng nói: "Nghiệt chướng, hôm nay là lúc tính toán sổ sách giữa ta và ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận