Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 544: Thần Vũ tông tạm thời phân tán

Trên mặt hắn lộ vẻ rất đau buồn, không còn sự hăng hái như trước kia.
Khắp khuôn mặt Trần Thi Nghiên đều là vẻ hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi.
"Là ... là ai làm, ngươi có biết không?"
"Về sau ta đi thu nhặt thi thể cho bọn họ, phát hiện bên trong xương cốt của bọn họ đều để lại độc tốt, tất cả mọi người gần như đều là trúng độc mà chết, hơn nữa ... khẩu súng, lưu đạn mà Bố Lai Nhĩ chế tạo đều được đối phương phá hủy sạch, điều này nói rõ ... tuyệt không phải người ở thế giới bên này."
Á Lịch Sơn Đại nói một cách bi thương.
Nếu như người ở thế giới bên này, thì không thể phá hủy những thứ như súng khi họ nhìn thấy chúng.
Chỉ có người xuyên không, những người biết thứ này khủng khiếp như thế nào, mới phá hủy đi.
Nội tâm Trần Thi Nghiên đang dâng trào, liên tưởng đến lời nói của Tần Quảng Vương mấy ngày trước, trong lòng nàng rung động mạnh.
"Ý của ngươi là ..."
Nàng ta biết rõ nhưng vẫn còn cố hỏi.
"Tổ chức Thiên Thần, ngoại trừ bọn họ ra thì ta không nghĩ ra còn có ai khác?"
Á Lịch Sơn Đại nghiêm nghị nói.
Ở thế giới hiện thực hắn sớm đã nói cho đám người Bố Lai Nhĩ biết, cảnh sát hình sự quốc tế đã hủy bỏ truy nã đối với tổ chức Thiên Thần nhưng bọn họ cứ nhất định không chịu nghe.
Hiện tại xảy ra loại chuyện này, sau khi trở về thế giới hiện thực, không biết sẽ gây ra sóng gió gì đây?
···
Sâu trong Dạ Thần sơn.
Trong một hẻm núi rộng lớn.
Gió nhẹ thổi tới.
Nhiệt độ phù hợp.
Ở trên một ngọn núi đá cao ngất ngưởng.
Có mấy bóng người đang ngồi xếp bằng trên đó.
Tống Kim Luân, Trần Bưu, Long bà bà, lão giả gầy còm, tất cả đều có mặt ở đây, vẻ mặt trầm mặc, không nói một lời, tất cả đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Dương Phóng, trong lòng tràn ngập sự phức tạp.
"Tiêu ... Tiêu Tông chủ, ngươi ... ngươi thật quyết định như vậy?"
Trần Bưu đến giờ có hơi khó mà tiếp nhận.
"Đúng vậy, tuy nhiên không phải là giải tán mà là tạm thời phân tán ra, chuyển vào hoạt động trong âm thầm, tập trung lại cùng một chỗ như thế này là quá nguy hiểm, lần này có ta và Quỷ Y ra tay tương trợ, lần sau nếu như ta không có mặt, Quỷ Y cũng không có mặt, vậy các ngươi phải làm như thế nào? Hiện tại tập trung vào một chỗ sẽ chỉ bị người một mẻ hốt gọn, bây giờ phân tán ra thì mới là cách tốt nhất để sống sót."
Dương Phóng giải thích.
Cuối cùng cũng sẽ có một ngày, hắn sẽ quang minh chính đại xây dựng lại Thần Vũ tông.
Mà không phải trốn ở một chỗ để kéo dài hơi tàn như thế này!
Kéo dài hơi tàn như thế này đối với tất cả mọi người mà nói đều là một loại áp lực.
"Ngươi nói đúng, những ngày qua ta cũng đang suy nghĩ tới vấn đề này."
Tống Kim Luân đột nhiên thở dài nói.
"Sư tôn cũng cho rằng có thể thực hiện được?"
Dương Phóng nhìn về phía Tống Kim Luân.
"Đây là phương án cuối cùng và là cách duy nhất để giữ an toàn cho mọi người trong thời điểm hiện tại."
Tống Kim Luân nói.
Ban đầu hắn muốn xây dựng lại Thần Vũ tông, chỉ là bởi vì trong lòng còn có một chỗ khúc mắc, là muốn chứng minh cho tổ chức Tà Đạo thấy được, bọn họ vẫn ở đó và chưa bị đánh bại.
Nhưng bây giờ tạm thời phân tán Thần Vũ tông ra chính là suy nghĩ cho tất cả mọi người.
Đồng thời!
Cũng là để tái thiết tốt hơn trong tương lai!
Long bà bà bị gẫy mất một cánh tay, một cánh tay còn lại cũng thiếu mất một ngón tay, vào lúc này đang ngậm lấy tẩu thuốc phun ra từng vòng từng vòng khói trắng, nói: "Phương án này cũng có thể xem là một kế sách vẹn toàn, lão thân tán thành."
"Ta cũng tán thành."
Lão giả gầy còm nói.
Trần Bưu bùi ngùi thở dài, nói: "Đã như vậy, nếu ta nói thêm nữa trông có vẻ không biết tiến thoái, có điều, sau khi chúng ta tạm thời phân tán, sau này thì liên lạc như thế nào?"
"Chỗ ta đã chuẩn bị Túy Hồn hương và Văn Hương Tiểu trùng, mọi người mang theo thứ này, ngày sau có thể liên hệ được bất cứ lúc nào, hơn nữa cũng có thể thiết lập một số tiêu ký, những tiêu ký này chỉ có chính chúng ta biết đến."
Dương Phóng nói.
"Có thể thực hiện!"
Tống Kim Luân nói.
"Không sai! !"
Long bà bà và lão giả gầy còm đều gật đầu.
"Đã như vậy, hãy để mọi người nhanh chóng làm quen đi."
Trần Bưu phức tạp nói.
Ban đầu hắn nghĩ rằng dưới sự lãnh đạo của Dương Phóng, Thần Vũ tông sẽ nhanh chóng đi vào quỹ đạo.
Nhưng hiện tại xem ra, Thần Vũ tông mới dựng lại còn quá yếu, đối mặt với kẻ địch mạnh chẳng khác nào một đứa bé.
Ngoại trừ Dương Phóng ra, bên dưới không một người nào có thể dùng được!
"Sư tôn, Trần viện chủ, các vị tiền bối, lần phân tán ra này ta sẽ tạm thời biến mất một đoạn thời gian, nhưng mọi người yên tâm, chờ đến lần sau ta xuất hiện, hẳn là thời điểm ta quét sạch toàn bộ cường địch, đến lúc đó ta sẽ thông báo thiên hạ, quang minh chính đại xây dựng lại Thần Vũ tông, một ngày này chắc chắn sẽ không xa!"
Dương Phóng đột nhiên mở miệng nói.
Tống Kim Luân, Trần Bưu, Long bà bà, lão giả gầy còm, tất cả đều cùng nhau ngẩng đầu lên, nhìn về phía Dương Phóng một lần nữa.
Dương Phóng sắc mặt lãnh đạm, nhìn không ra bất kỳ biểu tình gì.
Nhưng đã khiến đám người Tống Kim Luân, Trần Bưu, Long bà bà phải run lên trong lòng.
Tống Kim Luân lập tức liên tưởng đến bối cảnh thần bí của Dương Phóng, lập tức rơi vào trầm mặc.
···
Ba ngày sau.
Đệ tử Thần Vũ tông bắt đầu phân tán rời đi, tốp năm tốp ba, tốc độ cực nhanh.
Mỗi một người đều thay đổi hình dạng, trên mặt đeo mặt nạ da người, nhanh chóng dung nhập vào bên trong Bạch Trạch vực.
Kể từ ngày này, Thần Vũ tông giống như hoàn toàn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận