Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 894 - Lại gặp phải một kẻ điên như thế này!



Chương 894 - Lại gặp phải một kẻ điên như thế này!




Thực lực lão tăng mày trắng kinh khủng, chỉ riêng ứng phó với lão tăng này thôi hắn đã bỏ ra rất nhiều sức lực, cộng thêm Dương Phóng công pháp quái dị này nữa, hắn căn bản không có nắm chắc.
Cho nên lập tức rời đi, không ở lại lâu thêm chút nào.
Hai người lược trận ở phái xa trước đó, vừa nhìn thấy lão đại nhà mình trở về, không nói hai lời, nhanh chóng chạy theo về phía nơi xa.
Sau khi lão tăng mày trắng đuổi theo được một đoạn khoảng cách, biết khó mà đuổi kịp, lại lo lắng bản thân rơi vào ám toán, vẻ mặt khó coi, đành phải dừng lại.
Hắn lập tức nhanh chóng quay trở lại, chạy về phía khu vực trước đó.
"Đại sư!"
"Sư tôn!"
Trình Thiên Dã, Nhậm Quân, Từ Khai và một đám tiểu sa di nhanh chóng chạy tới đón.
Lão tăng mày trắng khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía xung quanh, dò hỏi: "Vị thí chủ vừa rồi đâu rồi?"
"Lên xe ngựa đằng trước, đã rời đi."
Một tiểu sa di chỉ về phía trước.
Lão tăng mày trắng cau lại, nói: "Đắc tội Ngạ Lang sẽ không rời đi dễ như vậy, đi thôi, chúng ta đuổi về phía trước, nói cho đối phương một chút, để cho đối phương phòng bị nhiều hơn!"
Hắn dẫn theo một đám người, lập tức đuổi theo về phía trước.
Trong xe ngựa.
Dương Phóng mặc áo bào đen, lặng lẽ ngồi ngay ngắn, nhìn về phía hai tay.
Cảm giác đau truyền đến từ khu vực hổ khẩu (1), giống như gặp phải phản chấn (phản đòn) cường đại.
(1) Hổ khẩu: là khoảng cách lớn nhất giữa đầu ngón tay cái và đầu ngón tay giữa sau khi lòng bàn tay mở ra hoàn toàn.
Lực lượng lĩnh vực quả nhiên vẫn hoàn toàn đáng sợ như trước!
Tuy nhiên!
Lần này hắn không sử dụng Thiết Ma Chiến giáp, không sử dụng Côn Bằng Tam biến!
Cũng không sử dụng Lôi âm luôn!
Chỉ là dùng kiếm pháp và hai loại Thần chủng là Hắc ám và Địa mẫu, thế mà đã có thể chiến ngang với đối phương, đây chính là sự tiến bộ!
Mạnh hơn không biết bao nhiêu so với lúc đối mặt với Thánh Phạn Thiên trước đó.
Nếu như lại cộng thêm Lôi âm, cộng thêm Thiết Ma Chiến giáp và Côn Bằng Tam biến hỗ trợ là có hy vọng giữ lại được đối phương!
"A Di Đà Phật, thí chủ có biết vừa rồi là ai không?"
Đột nhiên, bên tai truyền đến tiếng phật hiệu già nua.
Sắc mặt Dương Phóng khẽ động, vén rèm xe lên.
Chỉ thấy lão tăng mày trắng trước đó bước đi như gió, khí chất xuất trần, xuất hiện ở ngoài cửa sổ, tốc độ duy trì ngang với tốc độ của xe ngựa, hai người đối diện nhau giống như đang đứng im vậy.
"Không biết, còn mời đại sư nói cho biết."
Dương Phóng mở miệng.
"Tên thật của người này ta không biết gọi là gì, chỉ biết hắn có cái tên hiệu gọi là Ngạ Lang, năm nay bốn mươi tuổi, từng gây ra vô số vụ án giết người ở Thiên Long vực, vào năm sáu tuổi bái nhập vào Thiên Linh tháp, ba mươi một tuổi công lực đạt thành giết sư, trong chín năm sau đó hắn liên tục phạm tội nhiều lần ở Thiên Long vực, giết chết không biết bao nhiêu cao thủ, bất cứ người nào bị hắn tiếp cận, gần như đều không ngoại lệ, tất cả đều chết thảm."
Lão tăng mày trắng nói.
"Nói như vậy thì kẻ đó là tên điên."
Dương Phóng nhíu mày.
"Còn đáng sợ hơn ba phần so với tên điên."
Lão tăng mày trắng nói lời khuyên bảo: "Càng quan trọng chính là người này vô cùng nhớ lâu thù dai, cực kỳ thích xem người khác thành con mồi, phàm là người bị hắn để mắt tới, đều sẽ bị hắn dây dưa suốt, cho dù là ăn cơm, đi ngủ hắn cũng có thể đột nhiên xuất hiện, một khi xuất hiện chỉ cần sơ sẩy một chút thì đều sẽ gặp phải một kích lôi đình của hắn, thí chủ không thể không đề phòng!"
"Còn có người như vậy?"
Dương Phóng hỏi.
"Không sai, lão nạp cũng không nghĩ tới hắn sẽ chạy đến Kình Thiên vực."
Lão tăng mày trắng gật đầu, nói: "Thí chủ mặc dù không có ý trêu chọc, thế nhưng là đối phương chưa chắc sẽ buông tha thí chủ, mà ngay cả lão nạp cũng trở thành con mồi của hắn, đúng rồi, chỗ lão nạp có một viên Bích Huyết đan, có thể hóa giải kịch độc, có tác dụng thanh trừ tụ huyết, tặng cho thí chủ đi, Ngạ Lang luyện là Độc Phạt Thần công, một chiêu một thức đều ẩn chứa kịch độc, thí chủ mặt ngoài cảm thấy mọi thứ như thường, nhưng rất có thể nội tạng bên trong sớm đã trúng kịch độc!"
Hắn thuận tay lấy ra một viên đan dược đưa cho Dương Phóng.
"Đa tạ đại sư, xin hỏi pháp hiệu của đại sư?"
Dương Phóng nhận lấy đan dược, hỏi.
"Không cần khách khí, lão nạp là Phổ Nhân của Chuyển Luân tự!"
Lão tăng mày trắng nói.
Dương Phóng cám ơn lần nữa.
Lão tăng mày trắng không nói thêm lời nào, tốc độ chậm dần, bắt đầu chờ đợi mọi người ở sau lưng.
Trong xe ngựa.
Dương Phóng xoa xoa viên đan dược trong tay, chân khí trong cơ thể vận chuyển từng lần một, sớm đã hóa giải sạch sẽ kịch độc của người đàn ông trung niên tóc vàng kia.
"Ngạ Lang ..."
Lại gặp phải một kẻ điên như thế này!
···
Xe ngựa tiếp tục chạy đi trong đất tuyết.
Trên bầu trời một mảnh mây đen nghìn nghịt, mang đến từng đợt khí tức nặng nề khác thường, giống như sắp rơi xuống mặt đất vậy, tất cả mọi người đang hoảng sợ mà chạy, không dám dừng lại chút nào.
Phạm vi của đám mây đen này quá lớn, bao phủ trong phạm vi khoảng mười mấy dặm.
Xe ngựa chạy nửa giờ vẫn còn chưa đi đến điểm cuối cùng.
Sau khi Dương Phóng nhận Bích Huyết đan, ánh mắt nhìn qua cửa sổ xe, nhìn về phía đám mây đen trên đầu, trong lòng đột nhiên toát ra một cái ý nghĩ to gan, sử dụng Phong luật, lặng lẽ thăm dò ở bên trong đám mây đen.
Sa sa sa ···
Một tiếng gió yếu ớt chậm rãi truyền đến từ trong đám mây đen.
Lúc vừa mới bắt đầu còn rất bình thường.
Không có âm thanh nào khác có thể được nghe thấy ngoại trừ tiếng gió.
Nhưng theo âm thanh lớn dần, đột nhiên, Dương Phóng lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể không ngồi thẳng người lên.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận