Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 72: Dương Viêm quyết đại thành

Vào buổi trưa.
Lưu trưởng lão một mặt vội vã chạy về tới cửa hàng Vạn Xuân.
"Bang chủ bị bắt rồi?"
Dương Phóng kinh ngạc mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, nào chỉ có bang chủ đâu, hiện nay ngay cả chúng ta những người trưởng lão này ... ai, thôi đừng nói nữa."
Lưu trưởng lão thở dài một tiếng, nhẹ nhàng phất tay, nói: "Lần này tới chính là bảo ngươi coi chừng trông chừng người bên trong cửa hàng thuốc, ở vào loại thời khắc quan trọng này, ai cũng không thể tự mình chạy trốn, nếu như ai dám tự mình chạy trốn, coi như đừng trách Hắc Hổ bang chúng ta không nể tình."
Toàn bộ thành viên cấp cao của Hắc Hổ bang đều đã bị đối phương khống chế, đối phương lệnh cưỡng chế ép bọn họ vận dụng mọi lực lượng để giúp bọn họ tìm kiếm thông tin những thứ ở trên bức tranh, cũng nói bất kể ai dám lén lút chạy trốn thì chính là trách nhiệm của bọn họ những người trưởng lão này.
Cho nên bọn họ những trưởng lão này đầu tiên là phải chạy về cửa hàng mình quản lý để thông báo.
Trong lòng Dương Phóng lại dâng trào mãnh liệt.
Bốn tên gia hỏa kia đáng sợ như vậy sao!
Ngay cả bang chủ của bọn hắn cũng bị hạ gục.
"Lưu trưởng lão, bốn người kia là có lai lịch gì? Thực lực làm sao lại đáng sợ như vậy?"
Dương Phóng hỏi.
"Ai biết có lai lịch gì, nhưng người mạnh nhất trong bốn người này là tên nam tử cường tráng kia hắn đã có tu vi là Ngũ phẩm, ba người còn lại đều là Tứ phẩm đỉnh phong, nhất là nữ tử kia cực kỳ tà môn, tinh thông cảm ứng tâm linh, có thể cảm nhận được tâm tình của người khác tinh tế biến hóa, không cần biết tâm lý ngươi dao động gì, một khi bị nàng ta phát hiện thì đều không tránh khỏi việc bị đánh đập cho một trận!"
Lưu trưởng lão nói.
Hắn ở bên trong bang phái cũng bởi vì thầm mắng một câu, kết quả bị nữ tử kia cảm nhận được, nói hắn có vấn đề, đi tới chính là vài phát roi quật tới.
"Cảm ứng tâm linh?"
Dương Phóng giật mình.
Quả nhiên để cho mình đoán đúng.
Có điều hắn bây giờ cũng biết được thực lực của bốn người này.
Ba tên cảnh giới Tứ phẩm đỉnh phong!
Một tên cảnh giới Ngũ phẩm.
"Được rồi, trưởng lão yên tâm, ta sẽ thông báo cho những người làm việc ở bên trong cửa hàng được biết."
Dương Phóng gật đầu.
"Chỉ cấm không được rời khỏi cửa hàng là chưa đủ, bảo bọn họ đều phải đi ra ngoài hỏi thăm, tìm kiếm, nhìn xem có người nào đã từng gặp người hoặc đồ vật ở trên bức tranh này hay không."
Lưu trưởng lão căn dặn.
"Được, ta hiểu rồi."
Dương Phóng lại gật đầu lần nữa.
Sau đó, Lưu trưởng lão cũng không ở lại nữa mà lên ngựa phóng nhanh đến cứ điểm tiếp theo.
Tình thế hỗn loạn, đám người trưởng lão bọn họ cũng không được thoải mái.
Người khác chỉ thấy bọn họ sống rất nở mày nở mặt, ai biết trong âm thầm bọn họ thảm hại đến mức nào?
Dương Phóng lập tức chạy tới sảnh trước, nhắc lại một lần những lời mà Lưu trưởng lão đã căn dặn, cũng phát một chồng bức tranh mà Lưu trưởng lão để lại, để cho bọn họ ra ngoài đường đi hỏi thăm.
Một đám học đồ nhận được mệnh lệnh, thi nhau mỗi người cầm một bức tranh đi ra ngoài.
"Chưởng quỹ, chẳng lẽ ngay cả tổng bộ cũng không thể bắt được bọn họ sao?"
Vương đại phu giật mình nói.
"Không sai, hai vị đại phu, các ngươi sau này không cần phải đi đâu nữa, cứ ở lại trong cửa hàng là được rồi."
Dương Phóng mở miệng, "Đúng rồi, các ngươi có mang những cuốn sách y học mà ta đã hỏi các ngươi lần trước đến không?"
"Ngạch, mang theo, mang theo!"
Hai đại phu mặc dù có mấy phần không muốn lắm nhưng vẫn lấy mấy quyển sách y học từ trong ngực ra, giao cho Dương Phóng.
"Đa tạ hai vị đại phu."
Dương Phóng thu sách lại và ngay lập tức quay trở lại sảnh sau.
Sau khi tiến vào sảnh sau, hắn không có lập tức bắt đầu nghiên cứu học tập, mà lấy Dưỡng Khí đan ra, bỏ một viên vào trong miệng.
Tình huống bây giờ trầm trọng hơn, hắn nhất định phải dốc hết khả năng sớm ngày đột phá.
Cả ngày trôi qua nhanh chóng.
Trên đường phố đông đúc và hỗn loạn tưng bừng.
Một số thế lực bản địa ban đầu trong nơi định cư, gần như tất cả đều đã bị người khống chế lấy, thành viên, nhân vật cốt cán của từng bang phái đi khắp nơi bên ngoài để hỏi thăm có từng gặp hay là thấy những thứ trong bức tranh hay không.
Trong lúc nhất thời, gà bay chó chạy ở bên trong nơi định cư, rất có một loại cảm giác gió thổi báo giông bão sắp đến vậy.
Dương Phóng thì co đầu rút cổ ở trong nhà, một bước cũng chưa từng bước ra khỏi nhà.
Ban đầu hắn định một hơi luyện hóa hết toàn bộ 16 viên Dưỡng Khí đan còn lại.
Kết quả lại bất đắc dĩ phát hiện Dương Viêm quyết ở vào ngày đầu tiên đã từ đại thành (713/840) biến thành đại thành (840/840).
Sau đó lại ăn Dưỡng Khí đan như thế nào đi nữa, Dương Viêm quyết cũng không còn tiếp tục thay đổi nữa.
Nói theo một cách khác, Dương Viêm quyết của hắn đã đạt tới cực hạn.
Dương Phóng nhìn về phía bảng thông tin độ thành thạo một lần nữa.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/58 tuổi.
Tu vi: Tứ phẩm (1/150).
Tâm pháp: Dương Viêm quyết đại thành (840/840).
Võ kỹ: Tật Phong Thập Tam kiếm tinh thông (30/300), Vô Ảnh kiếm đại thành (300/1 200), Đại Phi Phong Trượng pháp đăng đường nhập thất (200/500), Đạp Tuyết công nhập môn (200/ 200), âm Ảnh Thân pháp nhập môn (200/400).
Kỹ năng: Rèn sắt đại thành (1/800), Ám khí tinh thông (60/600), Chế độc nhập môn (90/200).
Tư chất: Rất có tiềm lực (6/60)
. . .
Tổng thể mà nói, tuổi thọ lại tăng thêm 8 năm nữa.
Tư chất lại tăng thêm lên 5 điểm.
"Đáng tiếc đẳng cấp của Dương Viêm quyết quá thấp, thế mà lại có thể đại thành dễ dàng như vậy."
Dương Phóng tự nói.
Dương Viêm quyết đại thành mang ý nghĩa, hắn không còn có thể ăn Dưỡng Khí đan dễ dàng như trước nữa, xem như ăn thì cũng sẽ vô duyên vô cớ tổn thất đi phần lớn dược lực, cứ như vậy, quả thực rất không đáng giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận