Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 893 - Kiếm pháp tốt, công phu hay, ta nhớ kỹ ngươi!



Chương 893 - Kiếm pháp tốt, công phu hay, ta nhớ kỹ ngươi!




"Để có thể đánh bại đối thủ thì có gì mà hèn hạ hay không hèn hạ? Phổ Nhân Thần tăng, ngươi quả nhiên vẫn rất bảo thủ, ha ha ha ..."
Người đàn ông trung niên tóc vàng cười lên một cách tàn nhẫn, vẫn đang nhanh chóng bắt người ném ra.
Lão tăng mày trắng hét lớn một tiếng, phóng người tới, lập tức nhanh chóng lao về phía người đàn ông trung niên tóc vàng, ngăn cản hắn tiếp tục bắt người.
Chỉ có điều tốc độ của người đàn ông trung niên tóc vàng cực nhanh, đột nhiên né tránh, lại tiếp tục bắt người ở nơi khác.
Cả đám người hoàn toàn đại loạn.
Tất cả mọi người đang chạy trốn trong kinh hoảng.
Nhưng đối mặt với lực lượng lĩnh vực thần bí mà quỷ dị, bọn họ căn bản trốn cũng không được, vừa mới chạy đi lại bị một cỗ lực lượng thần bí hút trở lại.
Cứ như vậy, tiếng kêu thảm thiết và tiếng kêu kinh hoảng vang lên không ngừng.
Người đàn ông trung niên tóc vàng vừa di chuyển nhanh chóng vừa liên tục bắt người, ném người.
Không biết bao nhiêu người bị hắn ném đi, bỏ mạng chết thảm.
"Nghiệt súc!"
Lão tăng mày trắng nổi giận, khí tức kinh khủng.
Nhưng trong thời gian ngắn thế nhưng là căn bản không cách nào ngăn cản được đối phương.
Hai người đều có được lĩnh vực, dưới tình huống đối phương không muốn va chạm với hắn, hắn rất khó giữ được đối phương.
"Ha ha ha ..."
Người đàn ông trung niên tóc vàng óng cười lên như điên, vẻ mặt điên cuồng, vừa điên cuồng lao tới vừa nhanh chóng bắt người.
Soạt!
Bỗng nhiên!
Ầm một tiếng, chiếc xe ngựa màu đen trước mặt lập tức nổ tung, tuấn mã phát ra tiếng hí dài, từng mảnh gỗ vụn bay múa lung tung, được lĩnh vực của hắn chấn vỡ.
Trong xe ngựa, một bóng người mặc áo bào màu đen, bờ vai rộng lớn bay vút lên trời, ánh mắt lãnh đạm, nhanh chóng lui về phía sau.
Dương Phóng không nghĩ tới, chỉ là đi ngang qua một chút thế mà cũng phải chịu tai bay vạ gió?
"Đi đâu? Quay lại cho ta!"
Người đàn ông trung niên tóc vàng óng nhướng mày, phát ra tiếng quát lạnh, lực lượng lĩnh vực lập tức quét tới, bao phủ về phía Dương Phóng, năm ngón tay đột nhiên chộp lấy, hắn định tóm lấy Dương Phóng.
Nhưng ngoài thân Dương Phóng cũng hiện ra lực lượng lĩnh vực hỗn loạn tưng bừng, đồng thời Nhuyễn kiếm màu tím bên hông ra khỏi vỏ, ẩn chứa áo nghĩa hai loại lực lượng thôn phệ và chấn động, trực tiếp nhanh chóng tấn công về phía lĩnh vực của người đàn ông trung niên tóc vàng óng.
Hưu hưu hưu hưu!
Nguyễn kiếm gảy ra, giống như thiểm điện.
Lực lượng thôn phệ của Hắc Ám Thần chủng giống như một cái vòng xoáy quỷ dị, dốc hết toàn lực hóa giải lực lượng lĩnh vực của đối phương.
Theo tu vi càng ngày càng cao thâm, việc sử dụng Thần chủng của Dương Phóng trở nên mạnh mẽ hơn, mạnh hơn một nửa lần so với lúc đối mặt với Thánh Phạn Thiên trước đó.
Chứ đừng nói bây giờ còn thêm lĩnh vực của bản thân hắn can thiệp vào cùng với lực lượng chấn động của Địa Mẫu, lập tức bóp méo lực lượng lĩnh vực của đối phương, khiến cho lĩnh vực của đối phương tán loạn nhanh chóng.
Đồng thời, Nhuyễn kiếm như điện, tàn ảnh mông lung, cực nhanh tấn công về phía mặt của người đàn ông trung niên tóc vàng với tốc độ cao.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên tóc vàng đông cứng lại.
Còn có cao thủ?
...
Người đàn ông trung niên tóc vàng óng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó đột nhiên phản ứng lại, ra tay như điện, ánh mắt cực kỳ sắc bén, vung tay một cái, phịch một tiếng, ngón tay gảy vào trên thân Nhuyễn kiếm, lực lượng lĩnh vực cường đại lập tức khuếch tán ra, ý đồ giữ thanh Nhuyễn kiếm này lại.
Tuy nhiên khi hắn vừa mới búng tay một cái hắn lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một cỗ lực lượng chấn động cực kỳ quỷ dị đột nhiên phát ra từ trên Nhuyễn kiếm, dọc theo ngón tay của hắn, dũng mãnh nhanh chóng lao về phía thân thể của hắn.
Mặc dù lĩnh vực của bản thân hắn đã tiến hành giảm bớt lực lượng chấn động, nhưng vẫn có một chút lực lượng chấn động kích thẳng vào nội tạng của hắn.
Phanh phanh phanh phanh!
Liên tục có mấy tiếng vang yếu ớt vang lên ở trong cơ thể của hắn.
Thân thể Ngạ Lang lắc lư, trong mắt chợt lóe lên tia sáng, nói: "Được một chiêu ám kình!"
Phốc phốc!
Lĩnh vực của hắn khuếch tán lần nữa, bao phủ về phía thân thể của Dương Phóng, đồng thời vận chuyển Độc công, nhanh chóng chụp vào Dương Phóng, không gian trước mắt gần như tất cả đều là kịch độc quỷ dị, không lọt chỗ nào.
Dương Phóng nhướng mày, thân thể nhanh chóng thả ra phấn độc và khói độc tương ứng, trung hòa những kịch độc này đi, đồng thời phát động Hắc Ám Thần chủng, Nhuyễn kiếm vừa mới bị giam cầm lại động đậy cực nhanh lần nữa, lấp lóe không yên, giống như tàn ảnh mông lung, tiếp tục tấn công về phía mặt của Ngạ Lang.
Về phần lực lượng trận vực bao phủ ở trên người Dương Phóng, một phần được hắn lấy Hắc Ám Thần chủng làm tan rã, một phần khác thì được hắn lấy phòng ngự chân khí cường đại cứng đối cứng.
Sưu sưu sưu sưu!
Nhuyễn kiếm chớp động, nhanh đến cực hạn.
Mỗi một đạo tàn ảnh đều mang theo lực lượng chấn động và hắc ám quỷ dị.
Đến cuối cùng!
Bịch một tiếng!
Một chưởng của Ngạ Lang hung hăng đập vào trên Nhuyễn kiếm, thân thể hai người cùng lúc bị chấn động đến bay ngược ra đằng sau, vững vàng rơi vào nơi xa.
Cho đến lúc này, lão tăng mày trắng mới nhanh chóng chạy đến, râu bạc trắng bay múa, khí tức cuộn trào mãnh liệt tiếp tục lao về phía Ngạ Lang.
"Kiếm pháp tốt, công phu hay, ta nhớ kỹ ngươi!"
Ngạ Lang nhìn chằm chằm vào Dương Phóng, lộ ra nụ cười cuồng dã, đột nhiên quay người là đi, nhanh như thiểm điện, vèo một cái đã lao tới nơi xa.
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận