Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 282: Himalaya này là ở nơi nào?

Ở dưới sự triệu tập của các môn phái và gia tộc lớn, một số lượng lớn người bình thường tiến vào Tổng Binh phủ, sau đó thì lại bước ra khỏi Tổng Binh phủ, vẻ mặt đều trở nên ngốc trệ, ngơ ngơ ngác ngác, tham gia vào trong hàng ngũ lao dịch xây dựng đại trận.
Thật giống như thể Tổng Binh phủ khổng lồ đã trở thành một nhà máy gia công máy móc.
Từng bóng người liên tục bước vào và không ngừng được cải tạo.
Sau khi mỗi người đi ra ngoài trông đều giống như trở thành con rối vậy, không biết mệt mỏi là gì, đã mất đi ý thức.
Từ trên cao nhìn tới trông giống như một đám kiến đông đúc đang xay dựng lấy cái tổ của mình vậy.
. . .
Trong chớp mắt, bảy ngày đã trôi qua.
Hơn 30% cư dân trong Bạch Lạc thành đã bị khống chế và trở thành một phần tử trong công cuộc xây dựng đại trận.
Những người không bị khống chế còn lại, đa phần đều bị bọn họ quản lý nghiêm ngặt, mỗi ngày đều phải tập trung ở quảng trường để niệm tụng kinh văn, cung phụng tín ngưỡng.
Toàn bộ Bạch Lạc thành lúc này nhất thời trở nên vô cùng quỷ dị.
Dương Phóng ở sau mấy ngày né tránh liên tục, thực sự đã không còn chỗ nào có thể đi, cũng đành phải tham gia cùng mọi người, làm ra vẻ cung cấp tín ngưỡng.
Trong mấy ngày qua, hắn không phải không nghĩ tới việc trốn thoát khỏi thành.
Chỉ là ở khu vực tường thành được bảo vệ nghiêm ngặt, vì vậy gần như không có khả năng tự mình trốn thoát.
Ngay cả khi chạy thoát được ra khỏi thành, ở dưới tình huống thiếu thốn lương thực thì cũng không có khả năng sống sót.
Tuy nhiên trong bảy ngày này, thực lực của hắn cũng lại tăng vọt thêm một lần nữa.
Đạt tới Bát phẩm 2280/3000.
Khoảng cách đạt tới Bát phẩm đỉnh phong chân chính đã không còn xa.
Hơn nữa có một điều còn vượt quá mong đợi của hắn.
Cảm Ứng quyết của hắn đã nhập môn.
Đạt tới tầng thứ nhất 110/500.
Ngoài ra, ngay cả Bằng Hư Lâm Không bộ cũng trực tiếp tiến vào tầng thứ hai 730/1000.
Tư chất cũng theo nước lên thì thuyền lên, đát đễ võ học kỳ tài 2/150.
Sự thay đổi này khiến hắn cảm thấy vô cùng mừng rỡ.
Nhưng tư chất cải biến vẫn không cách nào làm cho Cảm Ứng quyết của hắn tu luyện được nhanh hơn.
Bởi vì suy cho cùng, Cảm Ứng quyết còn là một loại công pháp về tinh thần.
Tư chất có cường đại hay không thì cũng không có liên quan trực tiếp tới tinh thần.
"Tuy nhiên, Tà Mẫu kia đúng là quỷ dị, vậy mà có thể tự động rút tinh thần của người ta ra."
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hắn vốn chỉ trà trôn vào trong đám người làm ra vẻ cung cấp tín ngưỡng.
Lại không nghĩ tới, sau khi tiến vào quảng trường lại thật giống như đi vào bên trong một cái trận pháp quỷ dị vậy.
Tinh thần lực của bản thân đang tuôn ra nhanh chóng, hoàn toàn không thể kiểm soát được.
Điểm này thực sự quỷ dị.
"Không thể tiếp tục như thế này được, sớm muộn gì cũng phải tiến hành chống cự."
Dương Phóng cảm thấy phiền muộn.
Ở vào nơi này thì tương đương với đang chết dần chết mòn vậy.
Một ngày bị rút lấy một phần lực lượng tinh thần, không tới một tháng người sẽ phải phế bỏ.
Cho nên!
Sớm muộn gì hắn vẫn phải chống cự!
Mà thứ duy nhất có thể ngăn cản đối phương thì cũng chỉ có Thần chủng ...
Một cái Thần chủng đã để cho hắn trở nên rất khác với người bình thường, nếu như lại thêm một cái nữa vậy thì chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
"Chẳng lẽ ta thật phải buổi tối xông vào Tổng Binh phủ sao?"
Dương Phóng nhíu mày.
Một là phải chết dần chết mòn.
Một là rất nhiều rủi ro.
Thật khó để cho người ta lựa chọn. . .
...
Bên trong một gian phòng.
Hứa NHư Thiên nở ra nụ cười nhìn về phía Sư Linh Vận ở trước mặt, nói: "Lần này vẫn là phải nhờ vào Đà chủ đại nhân, nếu như không có Đà chủ đại nhân xuất thủ, cho dù có được Tà Mẫu thì ta cũng không cách nào khống chế cao thủ của những môn phái và gia tộc kia nhanh đến như vậy, chứ đừng nói đến việc còn phải đối phó với Thượng Quan Vô Cực."
Mặc dù Tà Mẫu cũng có thể làm ảnh hưởng đến tinh thần của người khác.
Nhưng muốn cùng lúc khống chế nhiều người như vậy thì không thể nghi ngờ vẫn là chuyện không thể nào.
Tuy nhiên, Tà Mẫu cộng thêm Sư Linh Vận, vậy chuyện không khả năng này có thể biến thành có khả năng.
Sư Linh Vận thế nhưng là kỳ tài của tổ chức Tà Đạo.
Về mặt tinh thần nàng ta được trời ưu ái cho.
Sư Linh Vận mỉm cười nói: "Hứa Như Thiên, chuyện lần này cũng có một phần công lao của ngươi, ngươi yên tâm, chờ tới sau khi đại trận hoàn thành, ta sẽ bẩm báo với tổng bộ và ban thưởng lớn cho ngươi."
"Đa tạ Đà chủ đại nhân."
Hứa Như Thiên vui mừng khôn xiết nói.
"Ừm, thẩm vấn đám người Nhậm Quân kia thế nào rồi?
Sư Linh Vận bình tĩnh hỏi.
"Đã giải phẫu được ba người, những người còn lại có mấy người bị dọa đến sụp đổ, có điều bọn họ cũng không nói ra được tin tức có tác dụng nào, chỉ nói bọn họ là đến từ cùng một nơi, nơi đó gọi là Himalaya."
Hứa Như Thiên trả lời.
"Himalaya?"
Sư Linh Vận nhíu mày.
"Đúng!"
Hứa Như Thiên gật đầu, hoài nghi nói: "Nhưng Himalaya này là ở nơi nào?"
"Hừ!"
Sư Linh Vận ánh mắt lãnh đạm, nói: "Tiếp tục thẩm vấn đi!"
"Vâng, đại nhân!"
Hứa Như Thiên cung kính mà trả lời.
. . .
Sau năm ngày.
Sắc trời dần dần chuyển tối.
Bầu trời về chiều nhuộm cả vùng đất thành màu vàng kim.
Công trình kiến trúc có từng tầng từng tầng hình vòng tròn quái dị ở dưới sự xây dựng của đông đảo lao dịch, chỉ sau hơn mười ngày ngắn ngủi cũng đã bắt đầu thành hình.
Đứng trên cao nhìn xuống, đen ngòm, như những vòng tròn đồng tâm khổng lồ, kỳ dị và nguy nga.
Bạn cần đăng nhập để bình luận