Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 801 - Trở về



Chương 801 - Trở về




Quan sát thật kỹ, đi theo đằng sau bóng người đeo mặt nạ màu trắng không mặt mũi kia có Từ Khai, Nhậm Quân, Trình Thiên Dã và những người khác.
Khuôn mặt bọn họ tái nhợt và trong lòng tràn đầy cay đắng.
Bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới, lần này bọn họ lại có một thành viên, không biết là bởi vì lý do nào đó, thế mà ở trong một lần say rượu, nói thẳng ra chuyện chính mình quen biết người thiết giáp, kết quả chuyện chẳng mấy chốc đã truyền vào trong tai Thái tử và Thương Khung Thần cung.
Dưới sự bức bách của Thái tử và Thương Khung Thần cung, thành viên này chẳng mấy chốc đã để lộ ra càng nhiều chân tướng hơn.
Đến mức chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bọn họ những người xuyên không Lam tinh này bắt đầu lần lượt bị bại lộ.
Mà thành viên bị lộ đầu tiên kia cũng không có kết quả tốt đẹp gì.
Thương Khung Thần cung vì có thể biết được càng nhiều tin tức hơn, đồng thời cũng vì nghiệm chứng lời hắn nói là thật hay giả, lập tức tiến hành thôi miên với người Lam tinh xuyên không đó, lại ở vào khoảnh khắc thôi miên thành công, người Lam tinh xuyên không kia lập tức linh hồn tán loạn, tự động sụp đổ.
Chuyện vừa xảy ra, không thể nghi ngờ khiến cho Thương Khung Thần cung càng để ý hơn.
Dù sao loại như linh hồn cấm chế này đã rất nhiều năm qua chưa từng gặp, hiện tại thế mà còn có người ngoài biết thi triển, tự nhiên phải điều tra cẩn thận.
Điều này cũng làm cho tình cảnh của Nhậm Quân, Trình Thiên Dã càng trở nên khó khăn hơn, cũng may trên đường bọn họ nhờ tổ chức Thiên Thần giúp đỡ.
Quả nhiên ở vào thời điểm bọn họ nguy hiểm nhất, một vị cao thủ thần bí xuất hiện, chỉ mấy chiêu đơn giản đã mang bọn họ thoát ra khỏi vòng vây.
Kể từ đó, càng để cho đám người Nhậm Quân, Từ Khai kết luận được, Cửu U thần bí này tuyệt đối là một bộ phận thuộc về tổ chức Thiên Thần.
"Được rồi, tách ra ở ngay chỗ này đi, đằng trước có một cỗ sơn trang đổ nát, các ngươi ở lại chỗ đó, bên trong có ăn có uống, không đến mức khiến các ngươi phải chết đói, chờ mấy tháng sau khi ngọn gió này qua đi, các ngươi hãy quyết định đường đi thì đi."
Bóng người đeo mặt nạ trắng không mặt không mũi mở miệng nói với giọng lạnh lùng.
Trên mặt viết số bốn.
Số bốn!
"Tiền bối, ngài có thể giúp chúng ta chú ý những người khác, nhìn xem bọn họ thế nào có được hay không??"
Nhậm Quân đột nhiên lo lắng mở miệng.
Bọn họ đến bây giờ cũng không biết, người Lam tinh bị bắt lại đều cùng đã để lộ ra bao nhiêu bí mật, sợ bọn họ sẽ bán toàn bộ đồng bạn của mình.
"Mời ta xuất thủ?"
Số bốn lộ ra nụ cười mỉa mai nhàn nhạt: "Giá của các ngươi là như thế nào?"
"Giá sao?"
Nhậm Quân, Từ Khai và những người khác hai mặt nhìn nhau.
"Làm sao? Không biết? Mời ta xuất thủ là phải có cái giá."
Số bốn nói với giọng lạnh lùng, vẻ mỉa mai càng đậm hơn.
Người trước mắt, nhiều nhất chẳng qua chỉ là Thập phẩm đỉnh phong, xem như lấy ra đồ vật quý giá nhất, hắn há lại sẽ cảm thấy hứng thú?
Số bốn nhìn vào bọn họ với vẻ khinh thường, không tiếp tục để ý tới nữa, thân thể nhoáng một cái lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Nếu không phải là do ủy thác của số mười ba, hắn mới lười nhác tự mình động thủ.
Một đám phế vật mà thôi!
Bên ngoài sơn trang, Từ Khai, Nhậm Quân, Trình Thiên Dã và những người khác đột nhiên im lặng, tim đập thình thịch, thật lâu sau mới thở dài.
"Tổ chức Thiên Thần quả nhiên thực sự có cá tính."
Từ Khai cười khổ.
"Sau khi trở về lần này, nhất định phải liên hệ với Dương Phóng và Thi Nghiên, yêu cầu bọn họ nói nhiều điều tốt đẹp hơn trước mặt tổ chức Thiên Thần, nếu không lần đối mặt với Thương Khung Thần cung này chỉ sợ rằng chúng ta ngay cả một người cũng chạy không thoát được."
Trình Thiên Dã nhỏ giọng nói.
Hai người bên cạnh đều nặng nề gật đầu.
Lần này hoàn toàn là tai bay vạ gió!
Là thành viên của bọn họ hớ hênh sau khi uống rượu, nghĩ thôi cũng làm cho bọn họ cảm thấy uất ức.
. . .
Thành phố Phương.
08 giờ 20 phút tối.
Đó là thời điểm cuộc sống về đêm bắt đầu, toàn bộ thành phố Phương được thắp sáng rực rỡ, xe cộ qua lại dày đặc, bóng người lấp lóe trên đường phố, vô cùng nhộn nhịp.
Cục cảnh sát Xương Bắc khu.
Trình Thiên Dã là người đầu tiên tỉnh lại từ trên giường, vẻ mặt hắn trắng bệch, thở rất mạnh, trong miệng thở hồng hộc hồng hộc rung động, khò khè như một cái ống bễ cũ nát vậy.
Chẳng biết tại sao, từ sau lần trước nữa khi khoảng thời gian ở thế giới khác kéo dài, sau khi trở về đều giống như lộ ra rất tốn sức.
Ban đầu mỗi lần trở về quả thực sẽ có cảm giác mệt nhọc, nhưng chẳng mấy chốc thân thể sẽ thích ứng, tuyệt không giống như bây giờ, thở dốc khó khăn, giống như vừa vận động mạnh rất vất vả vậy.
Phải biết thân thể tốt chất của bọn họ so với lúc trước thế nhưng là có thay đổi rất lớn, dựa theo lý thuyết khả năng chịu đựng của bọn họ chắc hẳn sẽ càng phải mạnh hơn mới đúng.
Nhưng sự thật lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
"Chẳng lẽ khoảng thời gian ở thế giới bên kia kéo dài sẽ làm cho việc trở về càng ngày càng khó."
Trình Thiên Dã không thể không nghĩ đến một loại khả năng cực kỳ đáng sợ, toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nếu như thật sự trở về càng ngày càng khó, đối với hầu hết số người xuyên không mà nói thì sẽ là một trận tai họa đáng sợ.
Trình Thiên Dã trong lòng cuộn trào mãnh liệt, đột nhiên giống như nghĩ tới một chuyện, đầu tiên để lão Ngô bắt đầu điểm danh số người trong nhóm, đồng thời lập tức gọi điện cho cục cảnh sát và quân đội của thành phố Phương, hỏi thăm tình huống.
Quân đội nhanh chóng trả lời với giọng điệu trang nghiêm khác thường.
"Trình đội trưởng, các ngươi xác định một giờ trước đó các ngươi thật xuyên qua thế giới khác?"
Người phụ trách quân đội mở miệng hỏi thăm.
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận