Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 253: Cần võ học Linh cấp

"Bằng hữu yên tâm, ta sẽ không để ngươi mạo hiểm."
Trình Thiên Dã vội vàng mở miệng, "Bằng hữu chỉ cần điều tra giúp ta một chút là được, chúng ta chỉ cần có thể xác định Nhâm đội trưởng ở nơi nào là được rồi, về phần chuyện cứu người, ta sẽ mời những người khác giúp một tay!"
Dương Phóng trong lòng trầm ngâm, cũng không có vội từ chối.
"Giá cả để ta xuất thủ cũng không thấp."
Dương Phóng nói với giọng nói lạnh lùng: "Các ngươi có thể đưa ra được điều kiện gì?"
"Chỉ cần bằng hữu đồng ý giúp đỡ, không cần biết bằng hữu cần gì, chúng ta đều sẽ cố gắng làm ra."
Trình Thiên Dã cắn răng một cái mà nói.
Cho dù là quyền lợi ở thế giới hiện thực, tiền tài, cũng không phải không thể.
"Hắc hắc. . ."
Dương Phóng đột nhiên cười lạnh, "Khẩu khí thật lớn, không cần biết cái gì cũng sẽ làm ra, cũng không sợ chém gió lớn đau đầu lưỡi."
"Mời bằng hữu tương trợ cho, xem như là cho quốc gia chút thể diện."
Trình Thiên Dã phức tạp nói.
"Nghe nói các ngươi có người bái nhập Cảm Ứng môn?"
Dương Phóng nói với giọng điệu lãnh đạm, nói: "Ngươi lấy võ kỹ Linh cấp của Cảm Ứng môn giúp, ta, ta cũng có thể nếm thử tìm Nhậm Quân giúp các ngươi, tuy nhiên có thể tìm được hay không thì ta không thể bảo đảm."
"Võ kỹ Linh cấp của Cảm Ứng môn?"
Trình Thiên Dã lặp lại một câu rồi vội vàng gật đầu nói, "Được, ta biết, nhưng ta đi tìm bằng hữu ở nơi nào?"
"Hai ngày sau trở lại đây là được."
Dương Phóng nói với giọng lạnh lùng, "Nhớ rõ, ta muốn có hệ thống chút, tâm pháp, võ kỹ ta đều muốn."
"Bằng hữu xin chờ một chút!"
Trình Thiên Dã mở miệng lần nữa, nói: "Thời gian cấp bách, Nhâm đội trưởng có thể gặp phải nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào, có thể gặp được bằng hữu trong đêm mai không, võ học Linh cấp của Cảm Ứng môn, chúng ta chắc là ngay mai có thể lấy tới!"
"Đêm mai?"
Dương Phóng nhíu mày, nói: "Nếu đêm mai ngươi có thể lấy tới được vậy thì đêm mai tới!"
"Được, đa tạ bằng hữu!"
Trình Thiên Dã mừng rỡ, vội vàng chắp tay.
"Không cần phải cám ơn ta, tốt nhất các ngươi đừng có đùa giỡn với ta!"
Dương Phóng cười lạnh, "Còn nữa, không được đi con đường này, đi con đường khác mà xuống núi!"
Hô!
Thân thể của hắn trực tiếp bắn ngược mà ra, nhanh chóng rời đi nơi này, biến mất ở trong bóng tối.
Trình Thiên Dã trong lòng hoài nghi.
Không được đi con đường này, đi con đường khác mà xuống núi?
Là có ý gì?
Nhưng hắn vẫn là nghe theo lời nói của Dương Phóng, theo đường cũ trở về, xuống núi bằng một con đường khác.
Đêm nay có thể gặp được một thành viên khác của tổ chức Thiên Thần tại chỗ này, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Ban đầu bọn họ còn muốn tìm kiếm Hành Giả Võ Tòng giúp một tay.
Nhưng không nghĩ tới lại gặp được Tần Quảng Vương?
Trình Thiên Dã vội vàng rời khỏi, ở một khu vực khác chẳng mấy chốc đã phát hiện tung tích của lão Ngô và Trần Thi Nghiên.
"Trình đội trưởng, ngươi trở lại rồi, nếu như ngươi còn chưa trở lại, ta sẽ đi tìm ngươi."
Lão Ngô lo lắng đến mức suýt nhảy dựng lên.
Nhậm Tổng đội trưởng đã mất tích.
Nếu như ngay cả Trình đội trưởng cũng mất tích, vậy lão Ngô hắn không thể không bị xử bắn.
"Không có việc gì, các ngươi yên tâm, không có việc gì."
Trình Thiên Dã lộ ra nét mừng rỡ, nói: "Các ngươi đoán ta gặp được ai? Tần Quảng Vương ..."
"Tần Quảng Vương?"
"Thành viên thứ ba của tổ chức Thiên Thần sao?"
Hai người giật mình.
"Đi mau, trở về nói!"
Trình Thiên Dã vội vàng nói nhỏ.
Trong lúc hành tẩu, bỗng nhiên, hắn thấy lỗ mũi đau rát, bèn đưa tay sờ vào.
Chỉ thấy máu mũi đỏ tươi chảy ra nhanh chóng.
Trong lòng hắn rung động.
Ta đây là. . .
Thế nào?
. . .
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng thuận lợi trở về, khóa chặt cửa phòng lại, chui vào trong hố ở dưới gầm giường đi xuống hang động.
Nguyên một túi bạc được hắn cất kỹ một cách thỏa đáng.
Hắn cau mày, trong đầu chưa từng bình tĩnh.
Vẫn đang diễn đi diễn lại trận chiến vừa rồi với lão giả tu vi Bát Phẩm trung kỳ trong đầu.
Từ trước đến nay, hắn đều cho rằng bản thân mình có được sự hỗ trợ của bảng thông tin độ thành thạo là có thể thoải mái làm đến vô địch trong cùng cảnh giới.
Nhưng cho tới trận chiến buổi tối hôm nay, lại làm cho trong lòng hắn xuất hiện áp lực khó tả.
Không sử dụng Thiết Ma Chiến giáp và Lôi âm, hắn, lại tính là cái gì?
"Thân pháp Linh cấp, võ kỹ Linh cấp ..."
Suy cho cùng thì hắn vẫn chỉ là tán tu.
Không cách nào so sánh cùng với người ta những cao nhân có môn phái nghiêm chỉnh.
Giống như những người khác đã trải qua chín năm giáo dục bắt buộc, kiến ​​​​thức họ tiếp thu được rất có hệ thống và toàn diện, mà bản thân mình nhiều nhất chỉ là đã học ở trường tư thục trong vài ngày, thuộc về đông thêm một chút, tây góp một chút.
Tuy rằng lấy được võ kỹ, lại không lấy được thân pháp.
Bao gồm cao thủ Linh cấp cần có các loại dược liệu đắt đỏ cũng thế.
Nhớ rõ trước đó Chu trưởng lão từng nói qua, nếu như bản thân mình độ phá tới Thất phẩm có thể đi tìm hắn.
Cái này rõ ràng là mang theo ý vị ám chỉ.
Nói theo một cách khác, sau khi đạt tới Thất phẩm, sẽ có những lời giải thích khác từ Chu trưởng lão.
"Đáng tiếc Huyền Vũ tông bị diệt, không biết tung tích của Chu trưởng lão, hiện tại ngay cả chợ đen cũng không mở ..."
Dương Phóng tự lẩm bẩm một mình.
Hắn bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào chỗ của Trình Thiên Dã.
Mặc dù nghe nói võ học của Cảm Ứng môn cực kỳ đặc thù, có yêu cầu cực cao đối với thiên phú.
Cũng không biết hắn có thể phù hợp với yêu cầu này hay không.
Dương Phóng cố gắng hết sức để bình tĩnh lại, nhưng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cầm lấy mặt nạ, thân thể lóe lên, lại đi ra khỏi phòng, sau đó khóa trái cửa, thân hình tung người nhảy lên lao ra khỏi nhà, lên xuống mấy cái rơi vào trong bóng tối xa xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận