Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 613: Còn có cao thủ!

Sát trận sâm nghiêm mà kinh khủng, ngay lập tức trở nên không ổn định dưới kịch độc của Dương Phóng, khói độc phấn độc vô hình đang nhanh chóng lan tràn ra, càng ngày càng có nhiều quân sĩ phát ra tiếng kêu thảm, trận hình tấn công trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Liên tục liên tục có quân sĩ che lấy cái cổ, đang phát ra tiếng kêu thảm.
Còn có quân sĩ càng là trực tiếp xuất hiện ảo giác, nhìn thấy hỗn loạn trước mặt, vung binh khí chém lung tung khắp nơi.
Cảnh tượng như thế để tất cả những quân sĩ còn lại đều giật nảy cả mình.
"Không khí có độc!"
"Nhanh sử dụng Giải Độc hoàn!"
Từng tên quân sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh phát ra tiếng hét to, lập tức ngừng thở, khép lỗ chân lông, đồng thời móc ra Giải Độc hoàn vạn năng sớm đã chuẩn bị trên người, nhét vào trong mồm.
Làm thế lực siêu cấp tiếng tăm lừng lẫy trong Kình Thiên vực, bọn họ tự nhiên sẽ chuyên nghiệp hơn so với Bạch Trạch vực!
Trong quân có Dược sư và Độc sư.
Điều chế Giải Độc hoàn vạn năng cũng càng cường đại hơn, có thể hóa giải hơn chín thành kịch độc trên đời.
Tuy nhiên, theo từng viên Giải Độc đan được ăn vào, mọi người đều bàng hoàng khi phát hiện trong cơ thể vẫn còn một thứ gì đó kỳ lạ.
Giải Độc hoàn vạn năng mặc dù ngăn cản được không ít kịch độc, nhưng kịch độc còn sót lại cực kỳ quỷ dị, ảnh hưởng nghiêm trọng tới thực lực của bọn họ.
"Nhanh lui lại!"
"Bắn tên!"
Từng tiếng hét lớn vang lên.
Quân sĩ đã ăn Giải Độc hoàn vội vàng nhanh chóng lùi lại, đồng thời từng tấm chắn bằng thép ròng nặng nề được bọn họ nhanh chóng dựng thẳng lên, sau đó từng cây đại cung nhanh chóng được kéo ra, phát ra tiếng kẽo kẹt kít.
Dương Phóng nhướng mày.
Vung tay áo lên lần nữa.
Kịch độc kinh khủng hơn trong nháy mắt thẩm thấu mà ra.
Thiên Trọng tỏa!
Hô!
Phấn độc vô hình hoàn toàn vô hình, giống như bụi mịn nhanh chóng lan tràn vào trong lỗ mũi của những tên quân sĩ kia.
Cho dù bọn họ có ngừng thở thì cũng vô dụng.
Nín thở chỉ là để đảm bảo rằng họ không thở, nhưng đường thở vẫn mở, và dưới sự vận chuyển tích cực của Phong luật, vẫn là nhanh chóng chúi vào trong lá phổi của bọn họ.
Phốc phốc phốc!
A!
Càng nhiều quân sĩ của Đại Uyên quân phát ra tiếng kêu thảm thiết hơn, thi nhau phun ra máu tươi, ngửa mặt lên trời ngã xuống.
Độc tính của Thiên Trọng tỏa so sánh với Vạn Thương độc, Nhiên Huyết độc vừa rồi thì còn kinh khủng hơn nhiều, đây là kịch độc đặc biệt nhằm vào Siêu phẩm đệ tam quan, chính là một ngàn loại kịch độc trộn lẫn vào nhau hình thành loại độc tố kinh khủng.
Quỷ Y trước đây chuẩn bị trong khoảng thời gian mấy năm vậy mà cũng không thể tập hợp đủ vật liệu tới điều chế Thiên Trọng tỏa.
Tuy nhiên dưới sự tìm kiếm toàn diện của Thần Vũ tông, Thanh Long hội, Nguyên Linh giáo, Dương Phóng chỉ mất khoảng thời gian mấy ngày là đã thu thập được tất cả vật liệu để điều chế Thiên Trọng tỏa, độc phấn Thiên Trọng tỏa trên người ít nhất chuẩn bị tới mấy chục phần.
Đó là lợi ích của việc có người dưới trướng của mình.
Có người dưới trướng, rất nhiều chuyện đều không cần đích thân mình phải đi tìm kiếm.
Cần bất kỳ loại tài nguyên nào, chỉ cần hạ xuống một cái mệnh lệnh, bên dưới tự nhiên sẽ có vô số người đi tìm kiếm giúp hắn.
Toàn bộ Đại Uyên quân trong nháy mắt trở nên đại loạn.
Mặc dù kỷ luật quân đội của bọn họ rất nghiêm ngặt, tác phong chuyên nghiệp, nhưng đối mặt với loại tình huống này bọn họ lập tức sợ hãi.
Dù sao đến bây giờ ngay cả kẻ địch cũng chưa nhìn thấy được lại đột nhiên có nhiều người chết đi như vậy.
Nếu như trong lòng nói không sợ hãi thì đó là không có khả năng.
Những người bị bao vây tất cả cũng lộ ra vẻ kinh hãi, lập tức biết có người giúp đỡ, bọn họ hét lớn một tiếng, xông thẳng về phía Đại Uyên quân.
"Giết!"
"Hôm nay là quan bức dân phản, liều mạng với bọn họ!"
"Cẩu quan đi chết đi!"
Phốc phốc phốc!
Giao chiến thảm liệt vang lên lần nữa.
Trần hình Đại Uyên quân lập tức khó mà duy trì được nữa.
Người đàn ông mặc áo bào trắng một mực đứng ở trên cột cờ nhướng mày lại, ánh mắt trong nháy mắt trở nên âm trầm xuống, nhanh chóng quét về phía đám người, chẳng mấy chốc đã để ý tới Dương Phóng đang lẫn ở trong đám người.
"Không nghĩ tới hôm nay lại tính nhầm, còn có cao thủ!"
Người đàn ông mặc áo bào trắng kia nói với giọng lạnh lùng.
"Là hắn!"
Nhiếp Viễn người đàn ông mặt tròn ở bên cạnh cũng sầm mặt lại, sau đó chậm rãi nở ra nụ cười lạnh lùng, nói: "Hắc Thủy lão quái! Thực sự là không nghĩ tới, lão quái này lại còn tinh thông kịch độc, để cho ta tới đi, để cho ta chơi với hắn cho thật tốt một chút."
Hắn vẫn còn nhớ rất rõ sự bất mãn của mình trong đấu giá hội vừa rồi.
Bây giờ có thời gian rảnh rỗi, tự nhiên phải bào chế lão quái này thật tốt một chút.
Một đôi mắt lập tức lóe lên sự sắc bén.
Sưu!
Thân thể của hắn lập tức biến mất không thấy gì nữa, lấy một loại tốc độ cực kỳ đáng sợ lao về phía Dương Phóng.
Giống như xuyên qua không gian vậy.
Lập tức một chưởng hung hăng vỗ về phía lồng ngực của Dương Phóng, lòng bàn tay lóe lên ánh sáng rực rỡ, thiên địa đại thế bốn phương tám hướng gần như tất cả đều được một chưởng này của hắn dẫn dắt mà tới.
Dương Phóng đang lúc hành tẩu, mí mắt đột nhiên nhẩy một cái, sinh ra cảm ứng.
Không tránh không né.
Bàn tay rộng lớn nặng nề lập tức hung hăng vỗ một chưởng nghênh đón về phía Nhiếp Viễn.
Viêm Bạo chưởng!
Ầm!
Một tiếng nổ vang kinh khủng không gì sánh được từ giữa hai người trong nháy mắt bộc phát ra, kinh thiên động địa, khí kình quét ngang, khiến cho rất nhiều cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan ở bốn phương tám hướng đều phải phun ra máu tươi, thi nhau bay ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận