Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 948 - Không hổ là Ma đao, lĩnh giáo hoàn tất, cáo từ!



Chương 948 - Không hổ là Ma đao, lĩnh giáo hoàn tất, cáo từ!




Cho dù Dương Phóng đã đạt tới cảnh giới hiện tại, vẫn như cũ cảm thấy lông tơ dựng đứng lên.
Đây là một tên cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?
Đối phương lại ngăn ở trước mặt hắn!
"Tiêu Phóng?"
Người cầm đầu này lập tức mở miệng nói với giọng lạnh lùng.
"Là ta, ngươi là người phương nào?"
Dương Phóng cũng không lập tức rời đi mà là nhìn chằm chằm vào người trước mắt này.
"Vạn Minh!"
Người đàn ông cầm đầu kia trả lời.
"Ma đao - Vạn Minh!"
Dương Phóng nói với giọng ngưng trọng.
Đúng là gia hỏa này!
Người tổng phụ trách được Thiên Linh tháp bố trí ở Thiên Linh thành, thực lực kinh khủng, sâu không lường được.
Hắn không do dự chút nào, lập tức quay người chạy về phía nơi xa.
Nhưng ngay vào lúc hắn vừa mới quay người, đột nhiên, một cỗ lực lượng lĩnh vực vô hình đột nhiên từ đằng sau khuếch tán ra, giống như gợn sóng vô hình, quét về phía thân thể của hắn.
Ngay sau đó khiến cho thân thể của hắn như lọt vào vũng lầy, giống như có vô số đao quang sắc bén trực tiếp bắn thẳng về phía thân thể của hắn.
Ma đao - Vạn Minh còn chưa thực sự xuất thủ, chỉ là vừa mở lĩnh vực ra đã mang tới cho người ta một loại cảm giác ở bên trong vòng xoáy đao pháp.
Tuy nhiên, khuôn mặt Dương Phóng ngưng lại, tinh khí thần đột nhiên hợp nhất, ầm một tiếng, lĩnh vực chưa thuần thục của bản thân cũng đột nhiên lan tràn ra, đóng băng không gian, giống như ngọn núi lửa vô hình bộc phát ra, đao quang kinh khủng từ bốn phương tám hướng lao về phía hắn đột nhiên ngừng trệ lại, sau đó dưới sự xé rách của bốn cái vòng xoáy, thi nhau tán loạn.
"Hừ!"
Ma đao - Vạn Minh phát ra tiếng hừ lạnh như băng, đao quang trong lĩnh vực mặc dù bị vỡ nát chỉ trong nháy mắt, nhưng lĩnh vực cường đại lại giống như thủy triều, vẫn phong tỏa xung quanh.
Cùng lúc đó.
Hắn bước ra một bước, lập tức bước ra mấy chục thước, Ma đao trong tay đột nhiên ra khỏi vỏ.
Keng!
Ô ô ô ...
Trong thiên địa lập tức giống như truyền đến từng đợt tiếng quỷ khóc sói gào vậy.
Sát khí cuộn lên, cát bay đá chạy, long trời lở đất, rừng rậm rung động.
Toàn bộ khu vực giống như đang nhanh chóng biến thành màu đen, sát khí vô hình trong nháy mắt tràn ngập phạm vi hơn mười dặm.
Tất cả những điều này bắt nguồn từ thanh Ma đao trong tay Ma đao - Vạn Minh kia.
Một đao thế mà có thể trực tiếp liên qua đến một loại ảo diệu của không gian.
Không gian toàn bộ khu vực này đều đang nhanh chóng sụp đổ và co rút lại, theo một đao này chém ra, trực tiếp nặng nề nghiền ép về phía thân thể của Dương Phóng.
Cái này tương đương với Dương Phóng đang lấy lực lượng của một người đối kháng với thiên địa.
Hóa thiên địa làm lồng giam!
Dương Phóng nheo mắt lại, lập tức cảm nhận được một loại áp lực kinh khủng chưa từng có từ trước tới nay, không do dự chút nào, Tứ Đại Thần chủng đột nhiên được vận chuyển lên, đồng thời Nhuyễn kiếm vung vẩy như là bóng tím, muốn mở cái 'Lồng giam' này ra.
Lôi âm vang lên dữ dội, rung động thiên địa.
Phong luật gia tốc, nhanh như gió táp.
Địa mẫu chấn động, Ám kình bộc phát.
Hắc ám hiển hiện, vòng xoáy thôn phệ.
Sưu sưu sưu sưu sưu!
Ngay sau đó, kiếm quang màu tím lấp lóe qua lại, nhanh đến cực điểm lại phối hợp với kiếm pháp huyền ảo cao thâm của Dương Phóng, cuối cùng mở loại lồng giam không gian này ra, thân thể chợt nhoáng một cái xuất hiện ở phía xa.
"Không hổ là Ma đao, lĩnh giáo hoàn tất, cáo từ!"
Dương Phóng mở miệng, trong tay sớm đã xuất hiện một viên Ngọc phù màu vàng đất, đột nhiên được kích hoạt.
Ma đao - Vạn Minh thay đổi sắc mặt, giống như trong nháy mắt cảm nhận được cái gì, quát lên: "Đi đâu?"
Sưu!
Ma đao vung ra, xuất hiện hiệu quả không gian sụp đổ kinh khủng lần nữa.
Chỉ có điều thân thể Dương Phóng không ở lại lâu thêm chút nào, hào quang màu vàng đất chợt lóe lên, trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Ầm ầm!
Đao quang kinh khủng hung hăng trảm vào trên mặt đất, lập tức tạo ra tiếng nổ lớn dữ dội, từng tiếng nổ lớn kinh khủng liên tục vang lên, long trời lở đất, ảm đạm phai mờ.
Bốn phương tám hướng xuất hiện vô số vết nứt to lớn, đếm không nổi đá vụn và mảnh gỗ vụn bắn tung tóe lên trời.
Ma đao - Vạn Minh vẻ mặt lạnh lùng, quát: "Đuổi theo!"
Tất cả mọi người sau lưng tất cả đều nhoáng một cái nhanh chóng lao về phía rừng cây.
Ở một phương hướng khác.
Hào quang lóe lên.
Thân thể Dương Phóng lại trồi lên từ dưới lòng đất, khí tức hỗn loạn, sắc mặt âm trầm, trên da thịt truyền đến từng đợt cảm giác đau nhói.
"Lực lượng Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê quả nhiên đáng sợ."
Ban đầu hắn không định sử dụng viên Độn Địa phù kia.
Tuy nhiên lại lo lắng sẽ bị đối phương cuốn lấy, rước tới càng nhiều cao thủ hơn, cho nên chỉ có thể sử dụng Độn Địa phù.
Dương Phóng cau chặt mày lại, lại nghĩ đến cảnh tượng trước đó một lần nữa.
"Làm thế quái nào mà bọn họ cứ một mực khóa chặt ta như vậy? Hơn nữa còn chuyên ngăn ở trước mặt ta! Chẳng lẽ ấn ký trên người ta vẫn còn?"
Hắn rất cần tìm một nơi nào đó, tiếp tục sử dụng lực lượng hắc ám tiến hành làm tan đi.
Tuy nhiên!
Ngày hôm sau, tung tích của Dương Phóng vẫn liên tục bị người phát hiện, không cần biết hắn ở đâu lâu một chút, chẳng mấy chốc đều có người tìm tới lần nữa.
Nếu không phải Dương Phóng nắm giữ Phong luật, sớm cảm nhận được sự khác thường thì chắc chắn đã rơi vào trùng vây.
Ở sau khi liên tục bị bao vây chặn đánh.
Vào lúc hoàng hôn, Dương Phóng trực tiếp tóm lấy một tên cao thủ của Thần Tích phường, tiến hành ép hỏi, cuối cùng mới biết được rõ ràng chân tướng.
Trên người mình quả nhiên lưu lại ấn ký!
Là do tên Bạch Vô Thường trước đó làm nên!
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận