Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 237: Yêu cầu?

Sau khi đông đảo Tà Linh quỷ dị bị một tiếng hét lớn của Dương Phóng, tất cả đều ngã nhào xuống đất, ôm lấy đầu, toàn thân bốc khói.
Trình Thiên Dã một đường lao lên, chẳng mấy chốc đã tìm được lão Ngô một cách thuận lợi.
Hai người không có thời gian để nói chuyện gì khác, vội vàng nhảy xuống từ lầu ba, bỏ chạy ra phía bên ngoài.
Đều không ngoại lệ, trong lòng hai người đều tràn ngập sự sợ hãi.
Thủ đoạn của người này thực sự đáng sợ.
Một tiếng hét to, từ lầu trên tới lầu dưới, hơn mười con Tà Linh thế mà tất cả đều bị chấn động đến không cách nào phản kháng.
Rất ma quái!
Ba người không lo nghĩ được nhiều, vội vàng nhanh chóng đi theo Dương Phóng.
Trong lúc đó tốc độ của Dương Phóng luôn cực nhanh, dẫn ba người một đường chạy như điên về phương hướng nơi xa.
Tới khi chạy đi được hơn mươi dặm, cuối cùng hắn mới dừng lại.
"Phủ Thành chủ có biến, tin tưởng các ngươi vừa rồi cũng đã cảm nhận được, những gì ta có thể làm chỉ có như vậy thôi, các ngươi đi đi."
Dương Phóng nói với giọng điệu lãnh đạm, quay người rời đi.
Tà Linh là lấy Phủ Thành chủ làm trung tâm, tập kích ra khắp nơi xung quanh.
Nếu như bọn họ trở về báo tin kịp thời, hiện tại mọi chuyện còn có thể kịp.
"Tiền bối, chờ một chút!"
Trần Thi Nghiên vội vàng hô lên, "Những Tà Linh vừa rồi kia là đi ra từ Phủ Thành chủ sao? Tiền bối thế nhưng là có từng thấy Bạch trưởng lão của Thập Tự môn ta không?"
"Chết!"
Dương Phóng trả lời một cách lãnh đạm.
"Chết rồi?"
Ba người Trần Thi Nghiên, Trình Thiên Dã đều rung động trong lòng.
"Bằng hữu, có thể nghe ta nói lời này được không?"
Trình Thiên Dã bỗng nhiên mở miệng.
Dương Phóng đang muốn rời đi thì nhướng mày, lạnh lùng nhìn về phía Trình Thiên Dã.
Trình Thiên Dã nhanh chóng sắp xếp lời nói của mình và nói: "Ta không dám yêu cầu bằng hữu quá xa vời rằng bằng hữu nhất định phải gia nhập vào chính quyền, nhưng tối ngày hôm nay bằng hữu đã mạo hiểm cứu giúp, chúng ta vô cùng cảm kích, hy vọng rằng bằng hữu có thể xem ở trên việc tất cả mọi người đều cùng đến từ một nơi, có thể giúp chúng ta thêm một vấn đề nhỏ, ngươi yên tâm, không cần biết ngươi có yêu cầu gì, chúng ta nhất định sẽ dốc sức đi làm, không cần biết là ở thế giới hiện thực hay là ở thế giới này."
Hắn đã không còn dám yêu cầu quá xa vời có thể sử dụng đại nghĩa quốc gia tới trói buộc chặt lại người của tổ chức này.
Chỉ yêu cầu có thể lấy một vụ giao dịch công bằng để đả động đối phương, để cho đối phương xuất thủ tương trợ.
"Yêu cầu?"
Dương Phóng nói với giọng điệu lãnh đạm, nói: "Các ngươi có thể có điều kiện gì có thể đả động được ta? Tâm pháp Linh cấp hay là võ kỹ Linh cấp, hay là những thứ khác? Những thứ các ngươi có ta đều có, các ngươi lấy cái gì ra để giao dịch? Dùng quyền lợi trong hiện thực đến giao dịch sao?"
"Thế nhưng là ... thế nhưng là ..."
Trong đầu Trình Thiên Dã đang quay cuồng nhanh chóng, cố gắng tìm những điều kiện khác để đả động Dương Phóng.
Nhưng sau khi tìm kiếm một phen, lại phát hiện những thứ mà người Lam tinh bọn họ nắm giữ lại ít đến thương cảm!
Thậm chí còn không có bất cứ thứ gì tử tế để lấy ra.
Thứ duy nhất có thể để cho bọn họ lấy ra cũng chỉ có thực quyền và tiền ở trong thế giới hiện thực.
Nhưng với sự bí ẩn của tổ chức này, tuyệt đối không thể chấp nhận 'quyền lợi' do bọn họ đưa ra trong thế giới hiện thực.
Bởi vì cứ như vậy, thân phận của tổ chức thần bí này sẽ bại lộ.
"Đi nhanh đi, Phủ Thành chủ đêm nay đã động thủ, Tà Linh chẳng mấy chốc sẽ tập kích các môn phái lớn bao gồm cả Hắc Long quân."
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng, nói: "Trong Phủ thành chủ có một con Tà Linh vô cùng đáng sợ, ngay cả ta tới đối phó cũng vô cùng khó khăn, một khi Hắc Long quân và các thế lực lớn bị tiêu diệt, kết cục của các ngươi là gì thì cũng không cần ta phải nói."
Hắn lập tức quay người rời đi.
"Bằng hữu chậm đã!"
Lão Ngô đột nhiên mở miệng, thành khẩn tha thiết nói: "Bằng hữu, tất cả mọi người là 'đồng hương', vì sao các ngươi cứ nhất định phải chiến đấu một mình? Ta biết các loại điều kiện của chúng ta đều không thể đả động bằng hữu, nhưng có một số thứ bằng hữu chắc chắn không bằng chúng ta, đó chính là tình báo, nhân viên của chúng ta trải rộng ở từng nơi định cư và thành trì, không cần biết là tình báo nào, chúng ta đều có thể tìm ra giúp ngươi, điểm này không biết có thể đả động được bằng hữu hay không?"
Trình Thiên Dã, Trần Thiên Nghiên cũng lập tức phản ứng lại.
Đúng vậy, chính quyền bọn họ mặc dù nghèo rớt mùng tơi, nhưng thứ quý giá nhất lại chính là tình báo.
Đặc biệt là bây giờ tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế đã được thành lập, khiến cho bọn họ có càng có thêm nhiều hiểu biết rõ ràng hơn đối với thế giới này.
Điểm này đối phương tuyệt không có khả năng hiểu bằng bọn họ.
"Thật sao?"
Dương Phóng nở ra nụ cười lạnh, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ màu đỏ nhìn không ra vẻ mặt gì, nói: "Rất đáng tiếc, ta không có chút hứng thú nào đối với cái gọi là tình báo của các ngươi, nếu như các ngươi không muốn chết vậy thì đi nhanh lên đi, những Tà Linh kia sắp đuổi tới rồi!"
Hắn chuẩn bị cấp tốc rời đi, sẵn sàng dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về phía nơi xa.
Thành thật mà nói, nếu như có thể thiết lập một thỏa thuận với chính quyền thì chuyện này chưa chắc không phải chuyện tốt.
Điểm này từ trước đó là có thể nhìn ra được.
Hắn cần vật liệu của Trùng hương, Túy Hồn hương, bao gồm cả vật liệu Thiết Ma Chiến giáp, đều là chính quyền thu thập giúp.
Theo thực lực dần dần mạnh lên, sau này hắn chắc chắn sẽ cần nhiều thứ hơn nữa.
Chỉ dựa vào lực lượng của một người mà đi thu thập vậy thực sự là quá khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận