Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 635: Đây chính là Địa Tâm Ma hỏa

"Giết không chết?"
"Đúng vậy, gia hỏa này không biết là chủng tộc gì, ta đã từng đánh lén nhiều lần, đâm thủng trái tim của hắn, hắn cũng không có bất kỳ chuyện gì, điểm này thật đúng là không thể tưởng tượng nổi."
Hoắc Thiên Đình nói với vẻ mặt âm trầm.
Cao thủ Thánh Linh cảnh, lực lượng sinh mệnh mặc dù tràn đầy, nhưng chỉ cần chặt đầu xuống hoặc là chấn vỡ tim, vẫn là sẽ bị giết chết.
Tuy nhiên cái tên kia từng bị hắn đam xuyên qua tim, chấn quả tim thành bùn nhão, thế mà lại không có một chút chuyện nào, ngược lại trở tay quất bay hắn ra ngoài.
Hoắc Thiên Đình đến nay còn chưa nghĩ ra nguyên nhân.
Dương Phóng mặt lộ vẻ suy tư, nói: "Nếu như vậy, ta cần phải sử dụng Địa Tâm Ma hỏa trước, sau đó mới có thể đối phó người này giúp ngươi."
"Không được, nhất định phải giết chết người này trước ta mới có thể để cho ngươi mượn dùng Địa Tâm Ma hỏa, nếu không thì không bàn nữa."
Hoắc Thiên Đình sắc mặt âm trầm.
Hắn bây giờ căn bản không khách nào hoàn toàn tin tưởng Dương Phóng.
Giống như Dương Phóng không cách nào hoàn toàn tin tưởng hắn.
Dương Phóng nhướng mày nói: "Nhưng ta làm sao biết, sau khi ta giết người giúp ngươi thì ngươi chắc chắn sẽ cho ta mượn Địa Tâm Ma hỏa?"
"Hừ, ta cũng không cách nào chắc chắn sau khi ngươi mượn dùng Địa Tâm Ma hỏa thì nhất định sẽ giết người giúp ta."
Hoắc Thiên Đình hừ lạnh nói.
Dương Phóng lập tức rơi vào trầm mặc.
Hai bên không nói một lời, tiến hành giằng co.
Một lúc sau.
Hoắc Thiên Đình nói với giọng nói lạnh lùng: "Thôi, ngươi đã không có thành ý vậy xem như xong, ta tự đi tìm những người khác tới đối phó Hoắc Khâu, có điều, bở lỡ cơ hội lần này, chỉ sợ ngươi sẽ không gặp được chỗ nào có Địa Tâm Ma hỏa thứ hai."
Hắn nở ra nụ cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Dương Phóng rồi quay người liền đi.
"Chờ một chút!"
Dương Phóng đột nhiên mở miêng, nhìn về phía Hoắc Thiên Đình, nói: "Đã không cách nào sử dụng sớm, như vậy để cho ta nhìn một chút thì cũng có thể chứ."
Hắn cần xác nhận chỗ đối phương thực sự có Địa Tâm Ma hỏa.
Với cả thực sự có thể hòa tan được Cửu U Thiên Ma kim.
"Nếu như nhìn thì tự nhiên không tính là gì."
Hoắc Thiên Đình mỉm cười.
"Ừm, dẫn đường đi."
Dương Phóng mở miệng.
"Các hạ tự mình đi theo là được."
Hoắc Thiên Đình cười nói, tung người nhảy lên, lập tức nhanh chóng lao về phía nơi xa.
···
Sâu trong khu rừng.
Bóng người bay lượn.
Hai bóng người một trước một sau giống như đại bàng vậy, tốc độ cả hai đều vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã lao ra không biết bao nhiêu dặm đường.
Cuối cùng.
Dương Phóng và Hoắc Thiên Đình xuất hiện ở trước một dãy núi hoang vu.
Hoắc Thiên Đình mỉm cười nói: "Địa Tâm Ma hỏa ở đâu đó dưới lòng núi, tuy nhiên tiếp theo ta cần mượn nhờ phương pháp độn thổ mang ngươi đi vào, Giáo chủ, còn xin ngươi thả lỏng xuống."
Ánh mắt Dương Phóng ngưng trọng lại, nhìn sâu vào trong dãy núi, lặng lẽ cảm ứng nhưng lại không cách nào cảm nhận được chút khác thường nào.
Một lát sau.
Hắn gật đầu nói ra: "Làm phiền rồi!"
Hoắc Thiên Đình mỉm cười, đi về phía trước, nắm lấy cổ tay Dương Phóng, trên người bộc phát ra ánh sáng màu đen, giống như thủy triều, nhanh chóng bao phủ lấy thân thể Dương Phóng.
Dương Phóng lập tức cảm nhận được trên dưới quanh người ấm áp, giống như đột nhiên đặt mình vào bên trong một chỗ nước ấm vậy, sau đó thì một màn vô cùng kỳ dị xuất hiện.
Mặt đất dưới chân giống như đột nhiên biến thành biển vậy, bắt đầu nhanh chóng trở nên mềm ra.
Sau đó thân thể của hắn được Hoắc Thiên Đình mang theo, lập tức nhanh chóng lặn sâu xuống trong lòng đất.
Dương Phóng theo bản năng trở tay một cái, một phát bắt được Hoắc Thiên Đình, chân khí toàn thân cuộn trào mãnh liệt, khuôn mặt lạnh lùng, nói: "Hoắc công tử, ngươi tốt nhất đừng có giở trò gì với ta, bằng không chỉ sợ ngươi cũng không sống nổi!"
Hoắc Thiên Đình nhướng mày, lạnh lùng nói ra: "Yên tâm, điểm này tại hạ tự nhiên hiểu rõ."
Hô!
Thân thể hai người nhanh chóng hạ xuống tiến vào sâu trong lòng đất.
Sau đó Hoắc Thiên Đình nắm lấy Dương Phóng, bắt đầu nhanh chóng tiến lên.
Giờ khắc này, Dương Phóng giống như đang đi ở bên trong không gian của một đường hầm.
Chỗ khác biệt chính là hai bên tất cả đều là ánh sáng màu vàng đất nồng đậm, còn có những mảnh đất lớn nhỏ, có một loại cảm giác thần bí khó có thể diễn tả được.
Trong nháy mắt, hai người đã xuyên qua không biết bao nhiêu dặm.
Xoát!
Đột nhiên ánh sáng rực rỡ hiện lên trước mắt.
Thân thể hai người lóe lên, xuất hiện ở trong lòng một ngọn núi lớn.
Toàn bộ lòng núi chiếm diện tích rộng lớn, xung quanh xuất hiện đầy hỏa diễm, còn có không ít người của Địa Hành tộc khác đang một mực trấn giữ ở nơi này, nhìn nơi này giống như là một sân vận động lớn.
Đột nhiên!
Dương Phóng hơi nhíu mày.
Trong lòng núi này rõ ràng có một loại cảm giác nóng rực khó tả, thẩm thấu vào trong không khí ở chỗ này, chợt khẽ hít vào cũng không bị làm sao.
Nhưng cỗ không khí này tiến vào trong cơ thể lập tức khiến chân khí của hắn mơ hồ nóng lên.
Ánh mắt của hắn nhanh chóng liếc nhìn.
Chẳng mấy chốc rơi vào phía trước nhất.
Chỉ thấy khu vực đằng trước trong lòng núi, xuất hiện một cái khe hở rất lớn, dưới khe hở này đang thiêu đốt lên từng đám từng đám lửa màu đỏ tươi yêu dị.
Đỏ đến làm người ta phải sợ hãi.
Giống như ác ma đang giương nanh múa vuốt, mang theo một cỗ năng lượng kỳ lạ.
"Thế nào? Đây chính là Địa Tâm Ma hỏa."
Hoắc Thiên Đình mỉm cười.
Dương Phóng quan sát cẩn thận, sau đó bước chân ra bước tới gần chỗ Địa Tâm Ma hỏa.
Chỉ thấy chỗ khe nứt to lớn này nối thẳng xuống lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận