Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1067 - Ngũ Lôi Luyện Thể quyết!



Chương 1067 - Ngũ Lôi Luyện Thể quyết!




Cái gì?
Dương Phóng rung động trong lòng.
Quách gia một mực truy tìm nhân quả của thần linh?
"Cấm kỵ mà ngươi phát hiện chính là Đạo tiêu?"
Dương Phóng hỏi, nói: "Điều này có nghĩa là gì? Tại sao thần linh lại để lại đánh giấu?"
Quách Vinh hơi trầm mặc, mở miệng nhỏ giọng hỏi:
"Thời kỳ viễn cổ, có rất nhiều vị thần, đại năng đông đảo, thế mà chỉ trong vòng một đêm, các vị thần biến mất, đại năng vẫn lạc, thế giới rơi vào tình trạng chia cắt, thế nhưng là có thần linh chết cũng không hàng, không muốn cứ thế mà biến mất, cho nên mới âm thầm để lại đánh giấu, một loại là dùng để làm quân cờ, tiếp tục chiến đấu với đối thủ, một loại khác chính là chứng nhận cho lần trở lại sau này, trên người của ngươi và ta đều có đánh giấu, ngươi là quân cờ hay là chứng nhận, ta thì không biết được rồi, hơn nữa ..."
"Ta cảm nhận được một loại khí tức càng thần bí hơn ở trên người ngươi, mờ mịt mông lung, khó mà tìm được nguồn gốc, giống như kéo dài vào sâu trong sương mù, cho dù là lực lượng nhân quả thì cũng không cách nào xuyên qua ... khụ khụ khụ ..."
Đột nhiên, thân thể hắn lảo đảo một cái, trong miệng ho khan kịch liệt, giống như có ẩn bệnh nào đó phát tác, khí tức tối nghĩa, khóe miệng tràn ra máu tươi, dính ướt vạt áo.
Thậm chí loại ho khan này càng ngày càng kịch liệt, đến cuối cùng lồng ngực hắn chập trùng, thân thể cúi xuống, giống như muốn ho long ra cả phổi vậy.
Trong lòng Dương Phóng lại càng ngày càng kinh.
Quân cờ Thần linh để lại?
Chứng nhận trở về Thần linh để lại?
Điều này sao có thể?
Bản thân mình thế nhưng là người xuyên qua từ thế giới hiện thực!
Chủ nhân cũ của thân thể này ở bên thế giới này sớm đã chết.
Như này mà thần linh còn tiếp tục đánh giấu hắn?
"Nguyên nhân có phải là bởi vì Thần chủng hay không?"
Dương Phóng đột nhiên hỏi lần nữa.
Quách Vinh lại nhẹ nhàng phất tay, vẫn đang ho khan kịch liệt, thân thể lảo đảo, trong mồm càng ngày càng nhiều máu, qua một lúc lâu mới dần dần lắng lại.
Hắn hít một hơi thật dài, khí tức lại khôi phục trở về sầu muộn lại một lần nữa, trên người như trút được gánh nặng, khàn giọng nói: "Thần chủng cũng không phải là thứ mà thần linh để lại sau khi chết, quá trình hình thành của Thần chủng không có bất cứ liên quan nào với thần linh, được rồi, việc này không thể nhắc lại, chỉ là vì điểm tỉnh ngươi, nếu như muốn biết chân tướng, không ngại có thể tự mình tìm kiếm."
Hắn đã không còn dám nói tiếp nữa.
Thứ nhất, lực lượng quỷ dị trong thiên địa, cực kỳ khủng bố, ngăn cản hắn tiếp tục nhiều lời, nếu như nói tiếp , chắc chắn chết thảm.
Thứ hai, có một số việc ngay cả hắn cũng còn chưa hoàn toàn rõ ràng.
Lo nếu như nói ra một cách tùy tiện, ngược lại sẽ lừa Dương Phóng.
Không bằng điểm đến thì dừng, còn lại để cho chính Dương Phóng tự đi tìm hiểu.
Ngày sau hai người có lẽ có thể xác minh lẫn nhau, dùng cái này để tìm ra càng nhiều chân tướng hơn.
"Ta thấy thân thể của ngươi trong suốt sạch sẽ, huyết dịch không tì vết, hẳn là ngươi đã tu luyện một số bí pháp luyện thể, Quách gia ta truyền thừa gần ngàn năm, đã từng đạt được một bản Ngũ Lôi Luyện Thể quyết ở vào thời kỳ viễn cổ, có thể làm nhục thân cường đại, khắc chế sương mù hắc ám, hôm nay tặng cho ngươi, vừa đúng còn có thể tương hợp với Thần chủng của ngươi, ngươi cầm đi đi."
Quách Vinh lại hít vào một hơi, tùy ý nhặt một viên ngọc giản màu làm nhạt từ trên mặt bàn trực tiếp giao vào trong tay Dương Phóng.
Dương Phóng nhận lấy ngọc giản, trong nháy mắt cảm nhận được một loại khí tức uy nghiêm nhàn nhạt từ phía trên, chí cương chí dương, vạn tà đều tránh, có loại hủy diệt lượn quanh khó tả thành lời.
Ngũ Lôi Luyện Thể quyết!
Hắn hít sâu, ánh mắt đảo qua, trong đầu đang cấp tốc cuộn trào mãnh liệt, như thể đang nghĩ tới lời nói trước đó của Quách Vinh.
Thần chủng thế mà không có bất cứ liên hệ nào với Thần linh?
Làm sao có thể như vậy?
Chẳng lẽ chính là thiên sinh địa dưỡng sao?
Hơn nữa!
Trong đầu của hắn không tự kìm hãm được việc nghĩ tới Đạo Quả thế giới, rồi Đạo Quả hình thức ban đầu một lần nữa, vận khí của người xuyên không Siêu phẩm ngày càng tốt hơn.
Kể từ lần trước, hắn đã lờ mờ nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Hiện tại kết hợp với lời nói của Quách Vinh, dường như hắn đã mơ hồ nắm bắt được cái gì đó.
"Có vấn đề chỉ sợ không chỉ có một mình ta."
Dương Phóng đột nhiên nghĩ đến điểm quan trọng nhất.
Có lẽ trên người những người Lam tinh khác cũng tồn tại loại 'Đạo tiêu' này.
Dựa vào chuyện vận khí bọn họ chuyển biến tốt theo một cách không cách nào giải thích được.
"Đa tạ Minh chủ, nhưng tại hạ còn có một chuyện muốn nhờ."
Dương Phóng chắp tay, nói: "Ta có mấy người bằng hữu, có trải qua giống với ta, không chỉ riêng Minh chủ, Minh chủ có thể giúp ta xem một chút không?"
"Bằng hữu?"
Quách Vinh lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Đúng vậy."
Dương Phóng gật đầu nói.
"Đạo tiêu là vô cùng hiếm thấy, trong số tất cả những người ta đã gặp, chỉ có ta và ngươi có vận mệnh giống nhau, xác suất những người khác có Đạo tiêu là cực kỳ thấp."
Quách Vinh than nhẹ.
Nhưng hơi suy nghĩ một lát thì vẫn không từ chối Dương Phóng.
Dương Phóng lập tức ôm quyền, nhận lấy ngọc giản, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Hắn chuẩn bị đi tìm Diệp Huyền ngay trong đêm, thuận tiện tìm ra một số người xuyên không khác, để cho Quách Vinh xem từng người một, dùng cái này đến xác định suy đoán trong lòng mình.
Xoát!
Hắn thi triển thân pháp, nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
···
Màn đêm buông xuống.
Bầu trời đầy sao chiếu rọi.
Sâu trong phủ đệ tĩnh mịch.
Từng ngọn Liên Hoa Tọa đăng, xếp thành hàng, lóe lên ánh sáng vàng cam mờ nhạt, sáng tối chập chờn.
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận