Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 268: Cảm Ứng quyết vẫn chưa luyện được

Tổ chức Thiên Thần, cuối cùng đã bắt đầu chính thức bước vào tầm mắt của tất cả những người xuyên không trong ngày hôm nay.
Mặc dù chính quyền đã báo cáo với tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế về chuyện liên quan tới tổ chức Thiên Thần trước đó.
Nhưng lại chưa bao giờ được tổ chức cảnh sát hình sự phổ biến chính thức.
Cho đến hôm nay, bước đầu mới được tổ chức cảnh sát hình sự truyền đất đến trong tay tất cả tổ chức người xuyên không.
Trong lúc nhất thời, đã gây náo động trên toàn thế giới.
Tất nhiên, điều khiến họ kinh ngạc không phải là thực lực của tổ chức Thiên Thần.
Mà là Thần chủng!
Một tổ chức vô danh ở một địa phương nhỏ bé như vậy lại có được một viên Thần chủng?
Hơn nữa còn sắp giành được viên Thần chủng thứ hai?
Rất nhiều người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
. . .
Một tuần sau.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng đã hoàn toàn công việc tu luyện của mình, hắn ngồi ở trên giường, bắt đầu nhìn vào cánh tay của mình và yên lặng chờ đợi thời gian trôi qua.
Một lát sau.
Một hơi nóng như bị thiêu đốt lại phát ra từ cổ tay trái.
0 ngày, 0 giờ 9 phút 59 giây.
"Tới. . ."
Dương Phương ánh mắt lóe lên, lập tức thành thành thật thật nằm ở trên giường.
. . .
Bên trong lòng đất.
Dương Phóng lại đứng dậy, làm quen một chút với sự biến hóa của thân thể, sau đó ngay lập tức nhìn vào bảng thông tin độ thành thạo trước mặt.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/108 tuổi.
Tu vi: Bát phẩm sơ kỳ 1225/3000.
Tâm pháp: Huyền Vũ chân công tầng thứ năm 4800/9000.
Võ kỹ: Thập Tự quyền tầng thứ 480/2700, Tích Sơn đao tầng thứ hai 600/1200, Trọng chưởng tầng thứ hai 800/1200.
Tư chất: Nhân tài kiệt xuất 89/90.
. . .
"Sắp đạt tới Bát phẩm trung kỳ, lại thêm mấy ngày tắm thuốc nữa thì chắc hẳn hoàn toàn hoàn thành, ngoài ra Thập Tự quyền cũng đã bước vào tầng thứ tư."
Dương Phóng nhìn chăm chú lên bảng thông tin, đột nhiên nhíu mày, "Đáng tiếc, Cảm Ứng quyết vẫn chưa luyện được cảm giác."
15 ngày trong thế giới hiện thực vẫn là quá ngắn ngủi.
Nhưng hắn cũng không nản lòng.
15 ngày không được vậy thì thử nó trong một tháng.
Nếu như thực sự không được vậy thì mua chút dược liệu sử dụng.
Trong bản bí tịch Cảm Ứng quyết này ghi chép cực kỳ tỉ mỉ, sau khi tu luyện tới cảnh giới nhất định, từng giai đoạn nên dùng những dược liệu gì để hỗ trợ, đều có tất cả ở trong đó.
Theo lý thuyết thì hắn hẳn là nên đợi đến về sau thì dùng.
Nhưng Dương Phóng đã không thể đợi thêm được nữa, chuẩn bị định ngày mai đi mua thuốc.
Nhỡ đâu, có hiệu quả thì sao?
Thấy sắc trời còn sớm, hắn lập tức bắt đầu đun nước, chuẩn bị tắm thuốc tu luyện Huyền Vũ chân công.
Các dược liệu được sử dụng cho Huyền Vũ chân công toàn khác biệt với Cảm Ứng quyết.
Dược liệu sử dụng cho Cảm Ứng quyết, tất cả đều loại tinh thần, có thể sử dụng trực tiếp.
"Đúng rồi, còn có Huyền Vũ tông, hai ngày này ta nhất định phải đi tìm tung tích của những trưởng lão kia một chút!"
Dương Phóng tự nhủ.
Liên quan tới võ kỹ nguyên bộ và pháp môn khác của Huyền Vũ tông, hắn cũng phải kiếm cho được.
Nếu không, chỉ có một cái tâm pháp, sau này nếu như đối mặt với kẻ địch vậy sẽ gặp rất nhiều bất lợi.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau.
Dương Phóng đã trở lại làm việc tại tổng bộ của Hắc Long quân một cách bình thường.
Những ngày sau đó thật yên bình.
Mặc dù trong thành vẫn còn nhiều động tĩnh không nhỏ, thỉnh thoảng vẫn có người phải bỏ mạng chết thảm, nhưng từ đầu đến cuối không có phiền toái gì ảnh hưởng đến hắn.
Thân phận đại phu của Hắc Long quân ở một mức độ nào đó đã mang đến cho hắn rất nhiều tiện lợi.
Ban ngày đi làm, ban đêm tu luyện, thực lực không ngừng đề cao, cuối cùng đến ngày thứ tư, hắn hoàn toàn đạt tới Bát phẩm trung kỳ.
Trong khoảng thời gian này, hắn cũng không có đi bán Tịch Tà ngọc nữa.
Đầu tiên, trên người hắn đã có đủ bạc, tạm thời không cần phải tiếp tục đi bán.
Thứ hai, giá của Tịch Tà ngọc vẫn đang tăng đều đặn từng bước, sẽ không giảm giá trong thời gian ngắn.
Thứ ba, đó cũng là vì mục đích thận trọng.
Trước đó hắn đã dùng kịch độc hạ độc chết một lão giả Bát phẩm trung kỳ, về sau lại dùng kịch độc tới loại trừ chỗ cứ điểm kia của tổ chức tà đạo.
Cả hai đều độc như nhau.
Nó rất dễ dàng bị nhận ra bởi một số người.
Cho nên!
Dương Phóng không còn đi đến tổng bộ của Huyền Vũ tông trong khoảng thời gian này.
Tuy nhiên!
Mặc dù hắn vẫn ổn trong những ngày này, nhưng những người khác thì đều đang gặp phải khó khăn nhất định.
Sự biến mất của Đạo đồ khiến cho Hứa Như Thiên, Phong Dưỡng Hạo rất là tức giận, gần đây họ đã và đang bí mật tìm kiếm tung tích của Đạo đồ và Nhậm Quân.
Không chỉ vậy, rất nhiều người quen biết với Nhậm Quân cũng đều bị bọn họ bí mật bắt giữ, lợi dụng Tà Mẫu để tiến hành khống chế.
Nhưng cũng may những người Lam Tinh kia sớm đã nhận được tin tức, ở sau lần xuyên không này đều lập tức che giấu mình cho cẩn thận.
Duy chỉ có Dương Phóng bên này, trong lúc nhất thời khó có thể thoát thân.
Làm đại phu của Hắc Long quân muốn xin nghỉ phép thì cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Một hai ngày thì không sao, nhưng nếu như xin nghỉ phép trong thời gian dài, vậy thì sẽ gặp rất nhiều phiền phức.
"Dương đại phu, mấy ngày nay ngươi làm việc vất vả rồi, sau khi tan làm có đi uống một chút thì không?"
Bên trong Hồi Xuân đường, một tên đại phu tên là Bạch Lộc nhìn về phía Dương Phóng với nụ cười trên môi.
"Ta không, các ngươi đi đi."
Dương Phóng lắc đầu.
"Làm sao mà phải vất vả như vậy, thỉnh thoảng cũng phải cần nghỉ ngơi cho thoải mái một chút chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận