Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 391: Đây chính là Thiên Tinh Ngọc tủy?

Xoạt!
Trong hội trường đấu giá lại sôi trào lên.
Cho dù các thế lực lớn đều làm tới chuẩn bị đầy đủ, nhưng khi vừa nghe tới giá khởi điểm vẫn là khó tránh khỏi việc giật mình.
Đây mới thực sự là cái giá trên trời!
Tuy nhiên so với việc có thể đột phá tới Siêu phẩm, dường như giá cả cao hơn nữa thì cũng vẫn có thể chấp nhận.
Chỉ cần bọn họ có thể có được thứ này cũng luyện hóa được thuận lợi thì như vậy sau này sẽ có biện pháp có thể kiếm bạc về được.
Một tên cường giả Siêu phẩm có thể kiếm được khoản bạc lớn một cách dễ dàng.
"Một vạn sáu ngàn lượng!"
"Một vạn tám ngàn lượng!"
"Ta ra hai vạn lượng!"
. . .
Rất nhiều người lập tức bắt đầu tăng giá.
Ánh mắt Dương Phóng trở nên thâm thúy, núp ở trên chỗ ngồi, áo bào xanh trên người một mực quấn chặt lấy thân thể, gắt gao nhìn chằm chằm vào bình ngọc thần bí trong tay Tiên Nhi cô nương ở trên sân khấu, trong lòng xao động khó nhịn, quả tim đập lên phình phịch.
Hắn bây giờ thậm chí còn có loại xung động trực tiếp ra tay cướp đoạt!
Tuy nhiên!
Vừa nghĩ tới nơi này là ở trong thành, cao thủ nhiều như mây, cường giả đông đảo, hắn phải kiềm chế xuống.
Trước tiên không nói đằng sau phòng đấu giá này là rất có bối cảnh.
Riêng Ngô Tam Giang vị Siêu phẩm uy tín lâu năm đang ở nơi đây đã đủ để cho hắn ăn đủ rồi.
Nhỡ đâu bị Ngô Tam Giang ngăn lại, lại bị những cường giả Siêu phẩm khác vây công, vậy phiền phức thế nhưng là lớn lắm.
Hơn nữa dựa theo tình báo nghe lén được trước đó, Thanh Long hội, Liệt Diễm bang, Huyền Hải bang các thế lực lớn này đều đã có sắp xếp âm thầm ...
Lòng bàn tay của Dương Phóng không ngừng đập vào tay vịn của ghế ngồi, trong lòng dâng trào, phát ra một tiếng thở dài u ám.
Đáng tiếc. . .
Hắn tiếp tục ngồi xem mọi người tăng giá.
Trong chốc lát ngắn ngủi.
Giá của Thiên Tinh Ngọc tủy trực tiếp được đẩy lên bốn vạn năm ngàn lượng.
Cho tới lúc này mới thôi, phần lớn người đã bắt đầu từ bỏ.
Mà ngay cả mấy tên cao đồ Thần Vũ tông cùng đến từ cùng một cái tông môn với hắn, cũng biểu cảm đều tái mét, không thể không từ bỏ.
Cuối cùng chỉ còn lại có hai phe thế lực vẫn còn đang tiếp tục tăng giá.
Một là Thanh Long hội!
Một còn lại cũng là một thế lực lớn danh tiếng lẫy lừng ở Bạch Trạch vực.
Trần gia!
"Bốn vạn tám ngàn lượng!"
Tần Chính nói với giọng điệu lạnh lùng, vừa tăng giá vừa dùng ánh mắt giống như rắn độc nhìn về phía phương hướng khu vực chỗ của Trần gia ở phía góc bên kia.
Đến bây giờ còn đang cạnh tranh với hắn chỉ còn lại có đám người Trần gia này.
Trong lòng hắn sớm đã tràn ngập lửa giận.
Nếu không phải là bây giờ còn đang cạnh tranh, hắn thật muốn đập chết đám người này ngay tại chỗ rồi.
"Bốn vạn chín ngàn lượng!"
Người đàn ông trung niên cầm đầu Trần gia nói với giọng bình thản, tiếp tục mở miệng.
Giống như đối với sự uy hiếp của Thanh Long hội căn bản là không có để vào trong lòng.
"Năm vạn lượng!"
Tần Chính lạnh lùng nói.
"Năm vạn một ngàn lượng!"
Người đàn ông trung niên Trần gia tiếp tục báo giá.
"Năm vạn ba ngàn lượng!"
Mí mắt Tần Chính giật giật, trên mặt nổi lên từng vết gân xanh.
"Công tử, quên đi thôi ..."
Ngô Tam Giang ở một bên mặt không biểu tình, thấp giọng nhắc nhở.
"Thằng khốn, thêm nữa đi, ta lại xem hắn thêm!"
Tần Chính một bộ dáng vẻ như muốn ăn sống người ta, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên Trần gia kia, trên mặt nổi lên gân xanh, dữ tợn tới đáng sợ.
Chỉ thấy người đàn ông trung niên kia nhẹ như mây gió, nhấc tay lên một lần nữa.
"Năm vạn năm ngàn lượng!"
"Ngươi!"
Tần Chính trong lòng cơ hồ muốn hộc máu, hai mắt đỏ bừng, giận quá hóa cười, một đôi ánh mắt sắc như dao, từ khu vực lầu hai của hắn bắn xuống, nhìn về phía thân thể của người đàn ông trung niên kia.
Tốt!
Rất tốt!
Đợt lát nữa ta không có lột sống da trên người các ngươi xuống.
Thì từ đây ta sẽ theo họ của các ngươi!
Tần Chính hít một hơi thật sâu, cưỡng ép nhắm hai mắt lại, không còn xem cũng không còn hỏi đến.
"Năm vạn năm ngàn lượng, còn có ai muốn tiếp tục tăng giá!"
Tiên Nhi cô nương một mặt tươi cười nồng đậm, tràn đầy say mê, nhìn về phía khán đài, mở miệng hỏi.
Tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
Năm vạn năm ngàn lượng!
Thực sự không thể tưởng tượng được.
Người bình thường cả một đời cũng không thể kiếm đủ một vạn lượng ...
"Đã không có người tăng giá thì như vậy ta tuyên bố, thứ này thành giao!"
Tiên Nhi cô nương nở ra nụ cười duyên dáng, trong tay cầm búa gỗ vung lên, hung hăng gõ xuống.
Chẳng mấy chốc có một thị nữ bưng khay ngọc đi, bưng bình ngọc màu trắng ở trên đó đi về phía nơi đám người của Trần gia.
Một đám người trẻ tuổi ở bên cạnh người đàn ông trung niên đều lộ ra vẻ rung động, hai mắt nhìn chằm chằm về phía bình ngọc màu trắng.
"Đây chính là Thiên Tinh Ngọc tủy?"
"Cao thủ Thập phẩm ăn cái này vào là có thể làm tới sinh mệnh được lột xác?"
. . .
"Đúng vậy, tuy nhiên thứ này không thể uống vào ngay lúc này được!"
Người đàn ông trung niên mỉm cười, mở miệng nói: "Lúc ăn thứ này vào nhất định phải được yên tĩnh, tuyệt đối không có bất kỳ sự quấy rầy nào, thứ này ở trong cơ thể con người sẽ tồn tại đại khái ba ngày, không có ngoại lệ, hầu hết người đều sẽ ở ba ngày sau đó thuận lợi tấn thăng tới Siêu phẩm!"
"Tam thúc, vậy chúng ta bây giờ muốn trở về sao?"
Một thiếu nữ trẻ tuổi trong đó nhịn không được hỏi.
"Chưa đi, tiếp theo còn có một thứ vô cùng quan trọng cần phải đấu giá, không ngại tiếp tục xem xem."
Người đàn ông trung niên mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận