Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 228: Vẫn như cũ chưa có đầu mối.

Dương Phóng quay đầu nhìn lại, lập tức nở ra nụ cười mỉm, cất bước đi tới, nói: "Trình đội trưởng, trùng hợp như vậy!"
Sau khi Trình Thiên Dã nhìn thấy đúng là Dương Phóng thì đi tới đón, nói: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
"Hôm nay ta không có việc gì, vừa đúng đi ra ngoài mua một số thứ."
Dương Phóng trả lời.
"Đúng rồi, trước đó nghe Phương Đình nói ngươi đã đột phá?"
Trình Thiên Dã hỏi.
"Đúng vậy, trước đó may mắn gặp được một số kỳ ngộ nên đã đột phá đến Tam phẩm trung kỳ."
Dương Phóng gật đầu.
"Có thể đột phá thì chính là chuyện tốt, ít ra ngươi vẫn còn có lòng cầu tiến, ta cũng yên lòng."
Trình Thiên Dã suy nghĩ phức tạp vỗ vào bả vai Dương Phóng, đột nhiên nhìn thoáng qua tấm lệnh truy nã được dán trên tường.
Tấm truy nã này hắn sớm đã nhìn qua rồi.
Nói thực ra, ngay từ đầu nghe thấy người bị truy nã tên là 'Dương Đạo', hắn còn thầm kinh hãi, bởi vì theo như hắn từ một số người ở Lam tinh tìm hiểu được tin tức thì biết được Dương Phóng từng dùng tên giả là Dương Đạo khi còn ở nơi định cư Hắc Thiết tụ.
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy bức chân dung trong lệnh truy nã này, từ chiều cao cùng với thực lực của phạm nhân thì hắn đã hoàn toàn loại bỏ lo nghĩ này đi.
Một người có thể tiêu diệt được Thiên Long bang, thực lực ít nhất cũng phải ở vào khoảng chừng Bát phẩm.
Người ở Lam tinh thì làm gì có người nào có được loại thực lực này?
Những nội dung được viết trên bức chân dung này, không có một hạng nào là tương xứng với Dương Phóng cả.
Trong lòng hắn không thể không cười khổ.
Trong Bạch Lạc thành có tới mấy chục vạn nhân khẩu, người có tên gọi là Dương Đạo, không có năm mươi thì cũng có tới ba mươi, hắn thật đúng là điên rồi, thế mà ngay lập tức nghĩ tới Dương Phóng người của Lam tinh.
"Đi thôi, đi tới tửu quán đằng kia ngồi một chút, ta mời ngươi!"
Trình Thiên Dã nói.
Hôm nay hắn vừa đúng được nghỉ ngơi, lại được phát tiền công, trong tay xem như dư dả.
"Chuyện này ... Không được tốt cho lắm ..."
Dương Phóng chần chừ.
"Có cái gì mà không tốt, đi thôi."
Trình Thiên Dã dẫn theo Dương Phóng bước đi về phía một tửu quán nhỏ.
Dương Phóng từ chối không ổn nên đành phải đi theo.
Tửu quản này được dựng nên xem như không tệ, là tòa nhà gỗ có tổng cộng ba tầng.
Hoa Quế nhưỡng, canh dê tươi ở bên trong quán xa gần nghe tiếng.
Đặc biệt chính là vào mùa đông, một ngụm canh thịt dê vào trong bụng quả thực để cho người ta cảm thấy thoải mái toàn thân.
Trong một căn phòng riêng cỡ nhỏ.
Hai người uống hết một chén Hoa Quế nhưỡng thơm ngào ngạt, trong miệng phát ra âm thanh say mê.
"Trình đội trưởng, chuyện của tổ chức tà đạo gần đây như thế nào rồi?"
Dương Phóng đặt chén rượu xuống, hỏi han cẩn thận.
Trình Thiên Dã dựng tay lên ra hiệu Dương Phóng nói nhỏ một chút, sau đó nhanh chóng đứng dậy, mở cửa phòng ra, đưa đầu nhìn ra xung quanh bên ngoài một chút, xác định sau khi xung quanh không có người thì mới quay trở lại, đóng cửa phòng lại.
"Vẫn như cũ chưa có đầu mối."
Trình Thiên Dã khẽ lắc đầu, "Nhưng gần đây nhất số người chết trong tay Tà Linh lại càng ngày càng nhiều, có thể khẳng định, bọn họ chắc chắn đã thẩm thấu vào trong thành, chỉ còn không biết thời điểm động thủ cụ thể là vào lúc nào."
"Các thế lực lớn ở bên trong thành biết có sự tồn tại của tổ chức này không?"
Dương Phóng hỏi.
"Chỉ có bên Thập Tự môn mới hơi hiểu rõ một chút, còn là ta để Thi Nghiên thông báo cho bọn họ."
Trình Thiên Dã ngưng giọng nói, "Về phần Thập Tự môn có báo tin này cho các thế lực khác hay không thì ta cũng không rõ ràng."
Thân phận đám người Lam tinh bọn họ sau khi xuyên qua phần lớn là không cao, mặc dù biết tin tức của tổ chức tà đạo, nhưng lại không biết chi tiết nên không thể dễ dàng báo cáo với các thế lực lớn.
Một khi thông báo cho bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ truy vấn, ngươi một tên cai tù nho nhỏ làm sao có thể biết được chuyện này?
Cứ như vậy, ngược lại sẽ để cho bọn họ rơi vào trong tình trạng bất lợi.
Hơn nữa, nhỡ đâu đắc tội với tổ chức tà đạo, tổ chức tà đạo chắc chắn sẽ trả thù bọn họ.
Nhưng Trần Thi Nghiên lại không giống.
Nàng ta là thiên kim của Trần gia, thứ nhất nàng ta thân cận với cao tầng, lời nói có độ tin cậy cao hơn, thứ hai, cho dù Trần Thiên Nghiên không báo lên Thập Tự môn, Thập Tự môn vẫn sẽ là đối tượng trọng điểm để tổ chức tà đạo tiêu diệt.
"Ở trong mắt tổ chức tà đạo, các thế lực lớn trong thành đoán chừng sẽ không để lại một cái nào, đám tên đia kia chỉ cần người bình thường là được rồi."
Trình Thiên Dã khẽ than.
Hơn nữa còn có một chuyện còn chưa xác định.
Đó chính là tổ chức tà đạo nên lấy phương thức gì đến tiêu diệt các thế lực lớn trong thành.
Phải biết Hắc Long quân cực kỳ đáng sợ, có khoảng ba ngàn tướng sĩ, từng tên tu vi đều từ Tứ phẩm trở lên.
Tổng binh Thượng Quan Vô Cực càng là danh xưng cao thủ Thập phẩm.
Muốn cướp được thành trì từ trong tay Hắc Long quân, độ khó thế nhưng là rất cao, không tưởng tượng được.
Dương Phóng cũng đang cau mày suy nghĩ.
"Trình đội trưởng, ngươi có từng nghĩ tới việc muốn rời khỏi Bạch Lạc thành không?"
"Rời khỏi?"
Trình Thiên Dã cau mày, quả quyết khoát tay, "Căn bản không thực tế."
Nơi có khoảng cách gần nhất với Bạch Lạc thành chính là nơi định cư Hồng Tháp.
Nhưng khoảng cách giữa hai bên vẫn là hơn nghìn dặm đường, đến chỗ đó, cuộc sống chỉ sợ còn không bằng Bạch Lạc thành
Về phần Đại Hoang cực càng xa hơn, càng không cần phải suy nghĩ.
Khoảng cách Bạch Lạc thành có tới gần vạn dặm lộ trình.
Núi cao đường xa, đường xá phức tạp, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị lạc đường ở rừng núi hoang dã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận