Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1064 - Đột nhiên chết thảm?



Chương 1064 - Đột nhiên chết thảm?




"Người này tên là Quách Vinh, cũng là Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, Minh chủ sẽ do hắn đảm nhiệm, thế lực khắp nơi không người không phục, tuy nhiên bốn thế lực lớn lại có thể cam tâm nhường vị trí Minh chủ ra, thật là không thể tưởng tượng nổi."
Lam Vô Kỳ tự nói.
Trước đó vào thời điểm Quách gia còn, bốn thế lực lớn thế nhưng là rất nhiều lần bị Quách gia ép.
Hơn nữa đã từng nghĩ ra các loại âm mưu với ý đồ diệt Quách gia đi, nhưng đến cuối cùng đều là thất bại.
Hiện tại đối mặt với dòng độc đinh của Quách gia, bọn họ lại không chỉ không nhân cơ hội tiêu diệt, ngược lại chắp tay nhường vị trí Minh chủ cho đối phương, thực sự để cho người ta không biết bọn họ nghĩ như thế nào.
Ánh mắt Dương Phóng ngưng trọng lại, chăm chú nhìn về phía Quách Vinh đang đứng ở khu vực chính giữa nhất.
Cao thủ!
Quách Vinh này chắc chắn là một vị cường giả cực kỳ đáng sợ!
Không cần biết là tinh thần hay là khí chất đều đã đạt tới tình trạng mà người thường khó mà với tới, có một loại mông lung mờ mịt, tưởng như thật mà không phải thật, tưởng như ảo mà không phải ảo.
Ngay cả hắn cũng cảm nhận được áp lực, khó mà nhìn thấu.
Chẳng lẽ Quách gia này thật sự kỳ quái như vậy, thế hệ nào cũng có thể xuất hiện cường giả?
"Các vị, tại hạ là Quách Vinh, đa tạ bốn thế lực lớn cùng nhau đề cử để cho tại hạ trở thành Minh chủ ..."
Quách Vinh đứng dậy lần nữa, chắp hai tay lên mở miệng nói với mọi người.
Phần giới thiệu bản thân của hắn, làm cho người chấn kinh.
Mọi cường giả tất cả đều bàn tán xôn xao.
Dường như không nghĩ tới truyền nhân của Quách gia đã được tìm thấy một lần nữa!!
"Ngoại trừ bốn thế lực lớn chiếm cứ hai mươi vị trưởng lão ra, bốn vị trưởng lão còn lại theo thứ tự là Trương Hằng - Tông chủ Thuần Dương tông, Tô Thiên Địa - Gia chủ Quân Phương Tô gia, Liễu Phù Tô - Tông chủ Ẩn Thần tông, 'Lam Vô Bạch' Lão hoàng thúc của Hoàng thất Đại Nguyệt!"
Hắn mở miệng tuyên bố, âm thanh vang vọng, rõ ràng hiện lên trong đầu của mọi người.
Bọn họ thậm chí không tổ chức bầu cử nữa mà trực tiếp bổ nhiệm bốn trưởng lão.
Đám người bên dưới lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Người được tuyển chọn, tự nhiên vô cùng mừng rỡ, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng.
Người không được chọn thì đều sầm mặt lại, nắm đấm trong tay nắm chặt lại, lộ ra vẻ âm trầm.
Mấy ngày nay bọn họ không chỉ một lần tặng lễ cho bốn vị ban giám khảo, kết quả thế mà lại không có phần của bọn họ?
"Bệ hạ cảm thấy thế nào?"
Giọng nói của Dương Phóng vang lên, nhẹ như mây gió, giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Lam Vô Kỳ rung động trong lòng, sôi trào mãnh liệt, đột nhiên hít một hơi thật sâu.
"Tiên sinh đại tài, tại hạ bội phục!"
Lam Vô Kỳ nói.
Hàn Vô Tà ở sau lưng, sắc mặt trở nên càng u ám hơn.
Hoàng thất Đại Nguyệt thế mà thật thành công ...
Bọn họ thực sự đạt được vị trí trưởng lão!
"Không phục, lão phu không phục!"
Đột nhiên, một tiếng hết lớn vang lên, vang vọng toàn trường, tràn ngập khí thế cường đại đáng sợ.
Một thân hình gầy gò, sắc mặt tái nhợt đột nhiên hét lên, trong con ngươi ẩn chứa lửa giận hừng hực, nhìn về phía trước, quát: "Vô Cực môn ta nội tình phong phú, thực lực không yếu, có bốn bị cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê cùng nhau tiến cử, vì sao chúng ta không có được vị trí trưởng lão?"
Các hướng khác cũng bắt đầu xôn xao.
Thế lực khắp nơi, cường giả khắp nơi tất cả đều đang bàn tán sôi nổi, thì thầm với nhau.
Mọi ánh mắt đều hướng về phía khu vực chính.
Quách Vinh mí mắt hơi khép, không nói lời nào.
Trong mắt hắn hiện lên một tia thần bí mà thâm trầm, giống như một mặt hồ đen có gợn sóng nhàn nhạt, nhìn về phía Mạc Thái Trùng - Môn chủ Vô Cực môn.
Đông! Đông! Đông ...
Mạc Thái Trùng biến sắc, đột nhiên cảm thấy trái tim mình mất khống chế, bắt đầu đập dồn dập lên, giống như tiếng trống làm bằng da rồng, âm thanh đinh tai nhức óc, ám chỉ một loại tiết tấu thần bí nào đó.
Cùng lúc với trái tim đang đập, huyết dịch trên dưới toàn thân cũng bắt đầu không thể khống chế chảy ngược lại, từng mảnh từng mảnh máu tươi giống như phát sáng phát nhiệt, đang toàn lực chạy ngược về phía quả tim, mang đến áp lực to lớn khó có thể tưởng tượng cho trái tim.
"Ngươi ... ngươi ..."
Mạc Thái Trùng vẻ mặt trắng bệch, tâm thần hoảng sợ, vội vàng muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng lại giống như bị người bóp cổ, khó nói nên lời.
Chỉ có trái tim vẫn đang đập dồn dập lên, ngay cả chân khí trên người cũng xảy ra tình trạng hỗn loạn.
Đông! Đông! Đông ···
Âm thanh này càng lúc càng lớn, càng ngày càng vang.
Đến cuối cùng lập trở thành thứ duy nhất vang lên trong đầu hắn, không nghe được cái gì, không nhìn được cái gì.
Chỉ còn lại tiếng tim đập liên hồi.
Phốc!
Mạc Thái Trùng phun ra máu tươi, con mắt trợn trừng, toàn bộ thân hình lập tức ngửa đầu ngã quỵ, ngã xuống đất, không động đậy.
Xoạt!
Tất cả mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc, cùng nhau nhìn về phía Mạc Thái Trùng.
Có chuyện gì xảy ra?
"Chưởng môn sư huynh!"
"Chưởng môn sư huynh, ngươi tỉnh lại đi!"
"Chưởng môn sư huynh qua đời!"
Mấy vị trưởng lão của Vô Cực môn ở bên cạnh lộ ra vẻ kinh hãi, mở miệng kêu to.
Mọi người không thể không chấn động trong lòng, trên người dựng hết cả tóc gáy lên, sau đó ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Quách Vinh.
Làm sao có thể?
Điều này sao có thể
Mạc Thái Trùng - Môn chủ Vô Cực môn chính là cường giả Thánh Linh đệ tam thiên thê trong nhiều năm, thực lực cao thâm, vô số thủ đoạn!
Lại đột nhiên chết thảm?
Chuyện này nếu nói không có cổ quái thì ai cũng không tin.



Bạn cần đăng nhập để bình luận