Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 371: Tới mỏ bạc

"Đáng tiếc, mỏ bạc này sắp cạn kiệt rồi, nếu không, một năm làm sao lại chỉ khai thác ra được ít bạc như vậy?"
Lý Lãng mở miệng cười nói.
"Đó là tự nhiên."
Một người đàn ông khác ở bên cạnh mở miệng cười nói: "Nếu như là mỏ bạc hoàn chỉnh, một năm trên dưới sẽ có tới gần trăm vạn lượng bạc, nhưng nói đến đây, nếu không phải là bởi vì mỏ bạc này sắp cạn kiệt thì bốn lần liên tục này cũng không có khả năng để rơi vào trong tay chúng ta nhiều lần như vậy."
"Không sai!"
Mọi người thi nhau gật đầu nở ra nụ cười đắc ý.
Cho dù là mỏ bạc sắp cạn kiệt, nhưng bọn họ bây giờ liên tục cướp sạch bốn lần, cũng cướp sạch mấy vạn lượng bạc.
Này đối với tổ chức bọn họ mà nói vừa đúng có thể giải quyết nhu cầu cấp thiết.
"Đi mau, nhanh đi hội họp với Hàn trưởng lão!"
"Hàn trưởng lão đi tới nơi trồng dược liệu của Thần Vũ tông, không biết có thu hoạch được gì hay không!"
"Đi!"
"Ha ha ha. . ."
Tuấn mã phi nước đại, tiếng cười đi xa.
Dần dần biến mất ở chỗ này.
. . .
Trên đường núi.
Thi thể nằm la liệt.
Tràn ngập máu tươi.
Hơn chục thi thể người mặc trang phục đệ tử Thần Vũ tông, nằm ở nơi đó, trên người đều có tổn thương trí mạng, không động đậy, bỏ mạng chết thảm, toàn bộ trên đường núi rõ ràng có dấu vết đại chiến.
Vào lúc này.
Từng bóng người đang thi triển thân pháp từ đằng xa chạy tới, thân thể chao đảo bật lên không ngừng trên từng cành cây, chẳng mấy chốc đã hạ xuống nơi này.
"Khốn kiếp!"
Sau khi hạ xuống đất, một lão giả mặc áo bào đen làn da ngăm đen, lập tức không nhịn được mở miệng quát ầm lên, tiếng quát to lớn tràn ngập dao động nội lực mạnh mẽ đáng sợ, quả thực sắp bị chọc tức đến phát điên lên.
Lại bị cướp sạch!
Đây đã là lần thứ tư!
Đến cùng là cái đám kẻ cướp đáng chết nào dám đối địch với Thần Vũ tông bọn họ?
Mọi người bên cạnh lập tức bắt đầu nhanh chóng kiểm tra dấu vết trên mặt đất, đôi mắt của họ đều đỏ hoe lên.
"Thương thế giống y như trước đó!"
"Người hạ thủ tinh thông kiếm pháp!"
Bọn họ nghiến răng nghiến lợi.
Đối phương thế mà mỗi lần đều có thể đoán ra được bọn họ chuyển hàng đi vào lúc nào.
Mỗi lần đều vừa đúng lúc chặn ở trên nửa đường!
Này đã nói rõ, trong bọn họ có nội ứng!
Có người đang cố ý bán tin tức!
Xoát!
Lão giả áo bào đen cầm đầu, dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn mọi người, lạnh giọng nói: "Không nên để cho ta phát hiện ra đến cùng là ai, bằng không, lão phu muốn lột sống da của hắn xuống, nhớ kỹ là lột sống da, cam đoan để hắn đau đến mức không thể nào chịu đựng được, không chỉ có chính hắn còn có tất cả mọi người trên dưới cả nhà của hắn đều sẽ bị lột da, hắn tốt nhất có thể cầu nguyện người nhà của mình chết hết, bằng không ta sẽ cho hắn biết cái gì là hối hận!"
Sắc mặt mọi người đều dao động, tất cả đều rùng mình một cái.
Một lão giả mặc áo xanh bên cạnh, vẻ mặt âm trầm, nói: "Ngươi đừng có uy hiếp nữa, giờ phút này lòng người đã bất ổn, ngươi còn liên tục uy hiếp bọn họ, chẳng lẽ cho rằng chuyện còn chưa đủ lớn sao?"
"Ngươi!"
Lão giả mặc áo bào đen tức giận nói: "Chẳng lẽ ngươi không tức giận sao?"
"Tức giận? Làm sao có thể không tức giận, tuy nhiên tức giận thế nào đi nữa thì việc uy hiếp mọi người thì có ích lợi gì?"
Lão giả áo xanh phát ra tiếng hừ lạnh, nói: "Ta vừa mới nhận được tin tức, bên trong tông môn lập tức muốn phái ra quản sự mới tới, vẫn là suy nghĩ ứng đối quản sự mới như thế nào một chút đi."
"Quản sự mới sao? Là trưởng lão Siêu phẩm?"
Lão giả áo đen trầm giọng hỏi.
"Không, giống như chúng ta, Thập phẩm, nhưng là Thập phẩm đỉnh phong."
Lão giả áo xanh nói.
"Hừ, Thập phẩm đỉnh phong mà thôi!"
Lão giả áo bào đen hừ lạnh một tiếng, nói: "Còn tưởng rằng tông môn có thể phái ra cao thủ như thế nào?"
Hắn rất khinh thường, ánh mắt tiếp tục chuyển hướng lạnh lùng nhìn về phía mọi người, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Liên tục bốn lần bị cướp bạc!
Khoản nợ này nếu như không nghĩ biện pháp bổ đủ, như vậy thì phải lấy ra từ chính trong túi tiền của bọn họ a ...
Đồ chết tiệt!
. . .
Quặng mỏ có diện tích rộng lớn, có nhà ở đi kèm.
Ngoài ra còn có một hàng rào chắn lớn xung quanh nó.
Hàng loạt con đường mỏ đen như mực đi sâu vào trong núi, dẫn thẳng vào sâu trong lòng núi.
Mỏ bạc Nam Long lĩnh đã được khai thác liên tục trong hơn mười năm kể từ khi được Thần Vũ tông phát hiện.
Phần bên trong mỏm núi hầu như bị khoét rỗng từ lâu.
Thậm chí ngày nay, chỉ có thể khai thác ra năm hoặc sáu nghìn cân bạc mỗi ngày mà thôi.
So với thời điểm đỉnh cao, có thể nói là kém không biết bao nhiêu lần.
"Ha ha, Tiêu sư huynh đường xa mà đến, cần phải nói sớm với chúng ta một tiếng, nói cái gì chúng ta cũng phải tự mình tới nghênh đón Tiêu sư huynh, đúng rồi, thật không cần đi báo tin cho hai vị phó quản sự kia sao?"
Một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi tuổi với khuôn mặt giản dị và trung thực, một mặt đều là ý cười đi theo bên cạnh Dương Phóng.
Người này là một trong những đệ tử nội môn của Thần Vũ tông phụ trách canh giữ mỏ bạc, tên là Trương Đạt, tu vi Thất phẩm đỉnh phong, tư chất có hạn.
Không có gì bất ngờ xảy ra, thành tựu đời này cũng chỉ có thể giới hạn ở đó.
"Không cần, ta chỉ là tùy tiện nhìn một chút mà thôi, không cần kinh động đến người khác."
Dương Phóng ánh mắt liếc nhìn, thuận miệng hỏi: "Nghe nói gần đây quặng mỏ thường xuyên xảy ra chuyện rồi? Có thể nói với ta một chút hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận