Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 520: Đã nghiên cứu ra một loại súng đạn!

Thiên Thủy trấn.
Ở vị trí hẻo lánh, cách Nam Sơn thành ước chừng hơn năm trăm dặm.
Nơi này núi cao nước xa, thiếu thốn vật chất.
Những ngày thường không có thế lực nào bằng lòng nhúng tay nơi này.
Ở trước đây không lâu đã trở thành cứ điểm tạm thời của Diệt Tà minh.
Giờ phút này.
Trong một sân không đáng chú ý.
Khắc Lý - Tiêu n quản gia của Tiêu n gia tộc cùng với Thiếu chủ Bố Lai Nhĩ, đã trở lại nơi này trong đêm, đang ở bên trong sân kể lại những gì gặp phải trong ngày hôm nay cho Ngô Minh trưởng lão.
"Ngươi nói cái gì? Ở một chỗ sòng bạc nho nhỏ có thể giết chết nhiều người của chúng ta như vậy?"
Trên mặt Ngô Minh lộ ra vẻ khẽ giật mình, giật mình nói.
"Đúng vậy, sòng bạc kia chắc không có đơn giản giống như vẻ bề ngoài."
Khắc Lý quản gia nói.
"Sòng bạc kia tên gọi là gì?"
Ngô Minh lạnh giọng hỏi thăm.
"Sòng bạc Vạn Tiên, chiến diện tích cực lớn, bên trong không chỉ cung cấp các phương thức đánh bạc khác nhau, mà còn bí mật bán Tiêu Dao tán, ban đầu chúng ta muốn giết chết tên chưởng quỹ kia, thanh tẩy sòng bạc, chỉ là không nghĩ tới vậy mà lại bị bọn họ tính toán!"
Khắc Lý quản gia nói.
"Sòng bạc Vạn Tiên?"
Ngô Minh phát ra một tiếng hừ lạnh, trong đầu suy nghĩ nhanh chóng.
"Ngô Minh đà chủ, sòng bạc này có thể giết chết nhiều người của chúng ta như vậy thì chỉ sợ có cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan tọa trấn, nếu như chúng ta dùng vũ lực công kích, cho dù có thể giải quyết được thì chúng ta cũng sẽ tổn thất rất nhiều người, không biết ngươi có ý nghĩ gì?"
Thái Lặc - Tộc trưởng Tiêu n gia tộc, mở miệng hỏi.
Hắn dáng người cao lớn, đôi vai cao lớn, râu tóc, quần áo trông rất gọn gàng sạch sẽ, đôi mắt sáng ngời có thần, giống như một quý ông vậy.
"Yên tâm, không cần thiết phải liều mạng với bọn họ."
Ngô Minh nở ra nụ cười lạnh, nói: "Trên đời này có nhiều phương pháp giết người lắm, cứng đối cứng vĩnh viễn là cách làm ngu xuẩn nhất."
"Ồ?"
Thái Lặc lộ ra vẻ tò mò.
"Tiết lộ tin tức sòng bạc kia cho tổ chức Tà Đạo và Tứ Đại viện, nios chỗ đó là tàn dư của Thần Vũ tông dựng nên."
Ngô Minh nói.
"Ý kiến hay!"
Thái Lặc mỉm cười, nói: "Tổ chức Tà Đạo và Tứ đại viện đang tìm kiếm tàn dư của Thần Vũ tông khắp mọi nơi, nhân cơ hội này cung cấp cho bọn họ thông tin sai lệch, bọn họ chắc chắn sẽ mắc lừa, đến lúc đó không uổng phí một binh một tốt là có thể phá hủy được cái sòng bạc đó!"
Những người còn lại trong sân đều lộ ra nụ cười mỉm.
"Bố Lai Nhĩ đại ca, các ngươi lần này vất vả rồi."
Một thiếu nữ trẻ tuổi, nở ra nụ cười tươi, trên người mặc chiếc váy dài màu phấn hồng, bưng một chén trà vừa mới pha xong lên, đi tới.
"Cũng là vì suy nghĩ cho tổ chức, có cái gì mà vất vả hay không?"
Bố Lai Nhĩ mỉm cười, nét mặt sâu sắc, rất là đẹp trai.
Những người xuyên không khác ở bên cạnh cũng cảm thấy cổ quái, ánh mắt đều đổ dồn nhìn tới nhìn lui trên người Bố Lai Nhĩ và thiếu nữ.
Khả năng tán gái của Bố Lai Nhĩ quá mạnh,.
Lúc này mới có bao nhiêu thời gian, thế mà đã câu được cháu gái của Ngô Minh trưởng lão rồi?
Ngô Minh dường như cũng không thèm để ý tới biểu hiện cháu gái mình, mà nói với giọng điệu nhàn nhạt, nói: "Ngoại trừ chỗ sòng bạc kia ra, đêm nay còn có một nhiệm vụ quan trọng, một khi hoàn thành, Bạch Trạch vực sẽ lớn hơn ba phần."
"Ngô Minh đà chủ có ý tứ gì?"
"Xung quanh Nam Sơn thành có bốn kho thóc, đều là Thần Vũ tông xây dựng trước đó, tối nay chúng ta một mồi lửa đốt sạch, Nam Sơn thành chắc chắn sẽ rơi vào náo động trước nay chưa từng có, đến lúc đó thu nạp lòng người sẽ càng dễ dàng hơn."
Ngô Minh nói.
Hai mắt Bố Lai Nhĩ lóe lên, trong lòng rung động.
Một đám người xuyên không bên cạnh cũng thi nhau sáng mắt lên.
Đốt kho thóc!
Bọn họ thích nhất là việc này.
Đêm khuya.
Ầm ầm!
Bên trong Nam Sơn thành đột nhiên phát ra tiếng nổ kinh khủng, ngọn lửa bùng cháy và mọi thứ đều đỏ rực.
Kèm theo đó là những tiếng nổ nối tiếp kinh hoàng.
Vô số người lao ra khỏi nhà, miệng không ngừng la hét.
"Cháy rồi, nhanh cứu hỏa a!!"
"Khó thóc bị nổ, người tới đây mau!"
"Xảy ra chuyện lớn rồi, kho thóc nổ rồi!"
Vô số tiếng hò hét không ngừng vang lên.
Cùng với tiếng rầm rầm rầm vang lên kinh khủng, đất rung núi chuyển, tạo thành những chuyển động vô cùng dữ dội ở phía xa.
Rất nhiều công trình kiến trúc gặp phải tai bay vạ gió, một số người xông lên cứu hỏa, lập tức bị nổ thành từng mảnh, máu thịt văng tung tóe, hóa thành bùn đất.
Trong đám đông hỗn loạn.
Bố Lai Nhĩ và một đám người xuyên không, dưới sự bảo vệ của hai vị trưởng lão Siêu phẩm của Tiêu n gia tộc, đang nhanh chóng hành động, ném từng viên Phích Lịch tử sau khi cải tiến về nơi xa, nổ vang ầm ầm, oanh tạc và nổ tung.
Trên lầu các cao ngất.
Ngô Minh trưởng lão lộ ra nụ cười mỉm, đứng từ đằng xa nhìn thấy tất cả mọi thứ, "Nghĩ không ra Bố Lai Nhĩ kia thế mà có thiên phú như vậy, Phích Lịch tử sau khi được cải tiến, uy lực vượt xa trước đó hơn gấp mấy lần!"
"Gia gia, đây tính là gì, Bố Lai Nhĩ đại ca gần đây đã nghiên cứu ra một loại súng đạn, uy lực to lớn, cho dù là người bình thường cầm lấy cũng có thể bắn giết cao thủ Lục phẩm, Thất phẩm."
Thiếu nữ bên cạnh cười nói.
"Ồ?"
Vẻ mặt Ngô Minh khẽ động, nói: "Còn có loại vật này?"
"Không sai, chỉ là độ chính xác chưa được, còn đang trong quá trình điều chỉnh, một khi loại điều chỉnh này hoàn tất là có thể sản xuất ra hàng loạt, đến lúc đó có súng đạn tương trợ, san bằng Bạch Trạch vực là chuyện dễ như trở bàn tay."
Thiếu nữ cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận