Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 556: Gian phòng đá

Theo lượng lớn bùn đất rơi xuống khỏi mai rùa, dần dần lộ ra màu sắc vốn có của mai rùa.
Chỉ thấy toàn bộ mai ràu một mảnh đen nhánh, vô cùng dữ tợn, dưới ánh mắt trời chiếu sáng, lóe lên ánh kim loại, quả thực giống như đúc thành từ Huyền thiết vậy.
Mặc kệ cho mọi người oanh kích nó như thế nào, toàn bộ mai ràu lại không bị hư hại một chút nào, vẫn bất động.
Giống như miễn dịch với mọi tổn thương vậy.
Tình cảnh như vậy để cho một đám cao thủ biến sắc lần nữa.
Ngay sau đó Dương Phóng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Loại phòng ngự này quá kinh khủng!
Mười cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan cùng nhau công kích thế mà lại không phá được phòng ngự?
"Không thể tưởng tượng nổi, thật không thể tưởng tượng nổi, con Lục Quy này sợ rằng có huyết thống Giao Long!"
Viên Thanh Sơn - Viện chủ Kim Cương viện thất thanh nói.
Mặc dù hắn là một trong Thất Đại Viện chủ của Thần Vũ tông, nhưng cũng chưa từng biết, dưới lòng đất Thần Vũ tông thế mà còn nhốt một con quái vật khổng lồ như vậy?
Viện chủ Phá Quân viện, Viện chủ Vân Ưng viện, Viện chủ Thanh Thành viện cũng giống vậy, một mặt giật mình, không thể tưởng tượng nổi.
"Có huyết thống Giao Long càng tốt hơn!"
Hiên Viên Thành lạnh giọng nói, "Phóng hỏa!"
Mọi người lập tức phản ứng lại.
Không sai, con Lục Quy này bị nhốt ở chỗ này, không cách nào động đây, xem như phòng ngự đáng sợ thế nào đi nữa nhưng chỉ cần một đám lửa lớn, nên bị thiêu chết chắc chắn là sẽ còn bị thiêu chết.
Trong lúc nhất thời mọi người lập tức nhanh chóng hạ lệnh, để cho đông đảo người của mình đi nhặt gỗ ném thẳng về phía thân thể con Lục Quy to lớn kia.
Chẳng mấy chốc mảng lớn vật liệu gỗ chồng chất lên cao cao, che khuất thân thể con Lục Quy đang trốn trong mai ràu kia, sau đó vô số bó đuốc được người ném tới.
Không chỉ như thế, Hiên Viên Thành càng là để cho người phóng độc, phóng thẳng về phía chỗ con Lục Quy kia.
Vừa mới bắt đầu con Lục Quy kia còn hoàn hảo không sao cả, nhưng theo khi đám cháy lớn bùng lên, kéo dài ròng rã cả một ngày.
Cuối cùng con Lục Quy kia cũng không chịu nổi, phát ra tiếng đinh tai nhức óc từ trong mai rùa, đầu chân thò ra, giãy giụa ở trong liệt hỏa.
Chỉ có điều vừa mới ngoi đầu ra thì đã bị mọi người thi triển kiếm khí chém thẳng về phía đầu và chân của nó, làm cho Lục Quy đành phải rụt trở về lần nữa, giãy giụa trong biển lửa.
Tiếng kêu của nó vô cùng thảm liệt, đầu chân liên tục thò ra rồi lại thụt vào không ngừng, giãy giụa kịch liệt không ngừng, thân thể cũng bắt đầu truyền đến mùi thơm của thịt nướng.
Toàn bộ khung cảnh trở nên vô cùng đáng sợ.
Tất cả mọi người không thể không ngừng thở, trong lòng rung động, bình tĩnh quan sát cảnh tượng này.
Sinh mệnh của Lục Quy quả thực tràn đầy không thể tưởng tượng nổi!
···
Cứ như vậy.
Cháy lớn mãnh liệt, rực sáng bầu trời, nhiệt độ trong đó đang được kéo lên cao một cách nhanh chóng.
Trong lúc đó liên tục có người ném lượng lớn gỗ và kịch độc vào bên trong, lửa thiêu đốt khiến mặt đất cũng thiêu tới khô mà nứt ra.
Lại kéo dài suốt cả một đêm.
Sáng sớm ngày thứ ba.
Lục Quy kêu lên một tiếng kêu thê thảm và bắt đầu suy yếu dần dần, mùi thị nướng nồng nặc truyền khắp bên trong toàn bộ Thần Vũ tông.
Nội tâm mọi người cuộn trào mãnh liệt, ngơ ngác nhìn tất cả những chuyện này.
Thẳng tới nhiệt độ xung quanh bắt đầu giảm xuống.
Hiên Viên Thành mới tiến lên lần nữa, cẩn thận kiểm tra thân thể con Lục Quy kia, sau khi nó đã hoàn toàn chết thảm rồi, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp cho người khiêng thân thể con Lục Quy này ra.
Kết quả lượng lớn người chạy tới, khoảnh khắc cùng nhau phát lực giơ lên, thân thể rùa thế mà rã rời ra thành từng mảnh.
Ngoại trừ một cái mai rùa hoàn chỉnh được người nhấc lên ra, máu thịt bên trong hoàn toàn lộn xộn rơi xuống, mùi thơm càng nồng nặc.
Rất nhiều đệ tử kìm lòng không được bắt đầu điên cuồng nuốt nước miếng.
Nếu như không phải lo lắng bên trong ẩn chứa kịch độc, chắc chắn sẽ có người lén gặm một miếng rồi.
Dương Phóng đi ra phía trước, lập tức rút trường kiếm ra, vận chuyển chân khí, dùng sức dập vào bề mặt bên ngoài của mai rùa, vang lên tiếng keng keng rung động, trong lòng ngạc nhiên.
Độ cứng của chiếc mai ràu này có thể sánh được với Chiến giáp của hắn!
Chỉ tiếc quá lớn, hoàn toàn không sử dụng được.
Đột nhiên, hắn phản ứng lại.
Con rùa khổng lồ này không phải là dị thú mà hai vị tông chủ trước đó dùng để bảo vệ Diêm Vương cốt đó chứ?
Ánh mắt của hắn nhìn về phía phương hướng gian phòng đá ở đằng sau con rùa.
Chỉ thấy đám người Hiên Viên Thành, nữ tử váy đen thần bí, Ngư nhân Kim giáp, Tứ Đại Viện chủ sớm đã xuất hiện ở trước gian phòng đá thần bí kia, bắt đầu quan sát.
Dương Phóng vung tay lên, ra hiệu đám người Bạch Cảnh Nguyên đi tới, mổ xẻ con rùa khổng lồ này ra, trước tiên vơ vét rồi lại nói, sau đó hắn lướt đi lần nữa, nhanh chóng xuất hiện ở trước gian phòng đá.
Tốc độ đám người Bạch Cảnh Nguyên cực nhanh, lúc này đang cùng một đám cao thủ tổ chức Tà Đạo, Ngư Nhân, bắt đầu nhanh chóng chia cắt các bộ phận của con rùa khổng lồ.
Một con yêu thú có thể sinh trưởng tới khổng lồ như này, không cần nghĩ cũng biết trong cơ thể có rất nhiều thứ quý giá.
Trước gian phòng đá.
Ánh mắt một đám cao thủ trở nên ngưng trọng, liên tục thăm dò trên toàn bộ cửa đá, từng tên cao thủ cau mày lại.
"Đông Phương gia được lắm!"
Ngư nhân Kim giáp kia nói với giọng lạnh lùng, nói: "Có trận văn, hơn nữa chắc là do Trận Pháp đại sư bày."
"Không sai, nhìn vào hoa văn trên đó, đẳng cấp chắc chắn không thấp."
Hai mắt Hiên Viên Thành híp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận