Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1098 - Một mình thay đổi chiến cuộc



Chương 1098 - Một mình thay đổi chiến cuộc




Nhưng có vị Hộ pháp đầu tiên chết thảm, bọn họ đã không còn dám do dự nữa, liều lĩnh sử dụng hết tất cả con át chủ bài của mình, tất cả đan dược ở trên người gần như tất cả đều nuốt vào trong miệng.
Nhưng chẳng mấy chốc Dương Phóng lại khống chế ánh sáng năm màu lần nữa, hung hăng ném mạnh bọn họ từ bên trong vòng xoáy ra bên ngoài, ầm một tiếng, lại hung hăng nện vào trên mặt đất.
Hai người lại rơi vào trong trạng thái ngu ngơ ngắn ngủi, đầu óc ù ù.
Thân thể Dương Phóng nhanh chóng tiếp cận tới, cùng với Nguyễn kiếm màu tím mang theo quỹ tích quỷ dị khó lường, trong nháy mắt nhanh chóng quét về phía Hoàng Thiên Hải trước đó.
Đinh đinh keng keng!
Quét ngang liên tục bảy tám lần, tia lửa bắn tung tóe.
Dương Phóng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bề ngoài thân thể của Hoàng Thiên Hải được một lớp ánh sáng màu vàng kim bao phủ, lấy lực lượng Nhuyễn kiếm của hắn vậy mà không lập tức phá vỡ.
Phòng Ngự phù!
Hắn lập tức hiểu ra được.
Mắt thấy hai người khôi phục lại từ trong trạng thái ngư ngơ, hét lớn lên, tiếp tục đánh về phía hắn, Dương Phóng lại khống chế ánh sáng năm màu một lần nữa, lại quét ngang một lần.
Xoát!
Thân thể hai người lại bị cuốn vào bên trong vòng xoáy năm màu một lần nữa, tức giận mắng mỏ ở trong vòng xoáy.
Ba!
Không bao lâu, Dương Phóng lại hung hăng ném mạnh bọn họ ra ngoài một lần nữa.
Xoát!
Dương Phóng lại thu bọn họ vào.
Ba!
Dương Phóng lại ném mạnh ra một lần nữa.
Rồi lại thu vào!
Ném ra!
Thu vào!
Ném ra!
···
Tất cả mọi người vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh này, quả thực không dám tin.
Đây chính là tồn tại cấp Hộ pháp!
Hơn nữa!
Còn là hai vị Hộ pháp ở dưới tình huống liễu lĩnh thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt chân khí, thúc giục mọi con át chủ bài trên người, thế mà vẫn không có một chút sức phản kháng nào.
Đường đường là Hộ pháp thế nhưng lại bị người khác chơi tới bay tới bay lui giống như một con diều vậy?
Cuối cùng!
Ở sau khi bảy tám lần thu vào rồi ném ra ngoài, lực lượng Phòng Ngự phù trên người hai người hoàn toàn bị tiêu hao hầu như không còn, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Phốc phốc!
Máu tươi bắn tung toé!
Hoàng Thiên Hải trợn trừng mắt, một cái đầu lâu lập tức bay ra ngoài.
"Hoàng hộ pháp!"
Tháp Ba Nhĩ kinh hãi kêu to, không dám tin, vội vàng nắm lấy cơ hội, nhanh chóng thúc giục Hư Không phù, thân thể muốn dung nhập vào hư không, nhanh chóng trốn thoát khỏi chỗ này.
Nhưng vừa mới định chạy trốn, lại có một luồng ánh sáng năm màu quỷ dị cuốn về phía thân thể của hắn.
Thân thể của hắn gần như đã có một nửa dung nhập vào hư không, nhưng kết quả vẫn là bị hút ra ngoài, lập tức bị hút vào bên trong vòng xoáy năm màu.
"Đậu xanh rau muống! A!"
Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng phát ra ngoài.
Hắn điên cuồng oanh kích ở bên trong vòng xoáy khổng lồ, liên tục đánh ra từng đợt Linh Hồn Đại Thủ ấn.
Ầm ầm!
Máu bắn tứ tung, chia năm xẻ bảy.
Thân hình cao lớn vạm vỡ vẫn không thể nào chống đỡ được, bị vòng xoáy năm màu thôn phệ.
Dương Phóng lại kêu lên một tiếng đau đớn nữa, sắc mặt trắng bệch, nhận lấy xung kích linh hồn trong lúc vô hình.
"Hắc Ám Thần chủng của ta mặc dù có thể thôn phệ và hóa giải phần lớn lực lượng, nhưng ở phương diện thôn phệ công kích linh hồn dường như còn có rất nhiều thiếu sót!"
Khóe miệng hắn chảy máu, trong lòng nghiêm nghị.
Mà ở ngay khi mất đi sự bao trùm của lĩnh vực bốn người, những người còn lại cuối cùng cũng hoàn toàn khôi phục lại hành động, trên mặt đều lộ vẻ kinh hoảng, cũng không dám ở lại lâu, vội vàng thúc giục Hư Không phù trong tay, nhanh chóng rời xa.
Xoát xoát xoát xoát!
Từng tên cao thủ của Khôn Chi liên minh vội vàng nhanh chóng bỏ chạy.
Dương Phóng nhướng mày, lĩnh vực bản thân lại nhanh chóng khuếch tán ra ngoài lần nữa.
Nhưng đáng tiếc tốc độ của những người kia thực sự quá nhanh, lĩnh vực của hắn chỉ theo kịp dữ lại ba bốn người, những người còn lại khác thì nhanh chóng trốn vào trong hư không.
Phanh phanh phanh!
Ba bốn người bị hắn giữ lại, tất cả đều không có may mắn thoát khỏi, trong nháy mắt bị lực lượng vô hình chấn vỡ mọi thứ.
Xoát!
Lực lượng lĩnh vực cường đại cuối cùng cũng bắt đầu tiêu tán nhanh chóng.
Toàn bộ khu vực đã hoàn toàn trở lại với sự yên tĩnh.
Dương Phóng sắc mặt trắng bệch, nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhanh chóng lấy đan dược chữa thương ra, bỏ vào trong mồm nuốt xuống.
Ngũ Sắc Thần quang lần đầu tiên thể hiện sức mạnh của nó!
Uy lực quả nhiên không tầm thường.
Ba tồn tại cấp Hộ pháp của Khôn Chi liên minh, ở dưới tình huống thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt chân khí, dùng ra mọi con át chủ bài vậy mà vẫn bị hắn chơi qua chơi lại liên tục giống như chơi diều, loại năng lực này sao mà đáng sợ!
Duy nhất chưa đủ chính là lực lượng phòng ngự của linh hồn hắn, vẫn còn rất yếu!
Đột nhiên, Dương Phóng phản ứng lại, bắt đầu nhanh chóng vơ vét trên mặt đất.
Lần chiến đấu này tổng cộng có ba tên Hộ pháp, ba tên trưởng lão của Khôn Chi liên minh chết đi, trên người của bọn họ chắc chắn không thiếu bảo vật.
Không nói những thứ khác, chỉ riêng Hư Không phù, Độn Địa phù cũng đủ để cho hắn trông mà thèm.
Cao thủ Huyễn Thiên minh chỉ còn lại có bảy tám người, trên mặt đều lộ vẻ rung động, đầu óc nổ vang, ngơ ngác nhìn về phía Dương Phóng.
Không thể tưởng tượng nổi!
Thực sự không thể tưởng tượng nổi!
Vị Lam trưởng lão này chẳng khác gì lấy lực lượng của một mình mình mà thay đổi chiến cuộc!
Ở dưới tình huống tất cả đội trưởng đều bỏ trốn, hắn chỉ dựa vào bản thân thế mà còn giết cho đám cao thủ Khôn Chi liên minh kia phải chạy tan tác?
P/S: Ta thích nào ... chương 3.



Bạn cần đăng nhập để bình luận