Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 687: Sương mù hắc ám

"Chính là tại hạ, tuy nhiên cũng chỉ là may mắn mà thôi."
Dương Phóng mỉm cười.
"Có thể an toàn thoát khỏi bàn tay của Bàng Vạn Chung và Đại Uyên quân thế nhưng là không có gì gọi là may mắn cả."
Số một lắc đầu nói: "Thân phận thực sự mặt ngoài của ngươi là gì?"
"Trưởng lão khách khanh của Thất Sát bang."
Dương Phóng trả lời.
"Thất Sát bang."
Số một như có điều suy nghĩ, nhẹ nhàng gật đầu.
"Chờ một chút, cũng nên để cho ta nhìn thấy khuôn mặt thật của ngươi một chút đi a?"
Dương Phóng đột nhiên mở miệng.
Số một cũng không từ chối, thuận tay tháo mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra khuôn mặt gầy gò khác thường, làn da có phần sạm đen.
Dưới cằm có ba sợi râu dài, hốc mắt trũng sâu, trên mặt có nhiều nếp nhăn và một nốt ruồi đen ở khóe lông mày bên trái.
Nhìn như dãi dầu sương gió.
Dương Phóng âm thầm nhíu mày, đầu óc nhanh chóng suy tư.
Khuôn mặt này quả thực chưa nhìn thấy bao giờ.
Nhưng thực lực đối phương lại cao thâm như vậy, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.
Sau khi số một cho Dương Phóng nhìn thoáng qua khuôn mặt thì lại đeo mặt nạ lên lần nữa, mở miệng nói: "Đi thôi, trước tiên theo ta đi tập trung lại cùng với những người khác đi."
Ống tay áo của hắn vung lên, chủ động cất bước đi về phía nơi xa.
Dương Phóng tự giác đeo mặt nạ số mười ba trước đó lên trên mặt, chủ động theo sát sau lưng, mở miệng nói ra: "Trước đó ta giết hai thành viên của các ngươi, bây giờ ngươi mang ta quay lại đó thì không sợ rơi vào phản đối sao?"
"Yên tâm, bọn họ biết tuyển chọn như thế nào?"
Số một trả lời.
"Được a, thân phận của những người vừa mới kia chắc hẳn cũng đều không thấp phải không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Thân phận mặt ngoài của bọn họ giống như ngươi, mỗi người đều là nhân vật đứng đầu của mỗi thế lực khác nhau."
Số một trả lời.
Quả đúng là như vậy!
Dương Phóng thầm nghĩ trong lòng.
Không bao lâu.
Cả hai đã bước ra khỏi khu rừng và trở về túp lều tranh lúc trước.
Chỉ thấy khu vực túp lều tranh.
Có tới bảy cái bóng người là Số bảy, tám, chín, mười, mười một, mười hai, mười bốn đều đang điều chỉnh nghỉ ngơi ở nơi này, sau khi cảm nhận được hai người Dương Phóng từ đằng xa đi tới, bọn họ lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng đứng lên, nhanh chóng tiến lên đón.
"Số một, đây là?"
Số tám mở miệng hỏi thăm.
Những người khác cũng thi nhau nhìn về phía Dương Phóng.
"Từ nay về sau, hắn chính là số mười ba."
Số một mở miệng bình tĩnh trả lời.
Trong lòng mọi người lập tức run lên.
Đây là thu nhận đối phương gia nhập?
Chẳng lẽ số mười ba và số mười lăm trước đó chết một cách vô ích sao?
Mấy người đối mặt, trong lòng cuộn trào mãnh liệt, lại không dám nói một câu nào.
"Rõ!"
Mọi người chắp tay.
"Đi thôi, về tổng bộ trước."
Số một mở miệng.
Mọi người thi nhau gật đầu, đi theo sau lưng số một.
···
Bên trong thung lũng rộng lớn mênh mông và thần bí.
Đình đài lầu các, mọc san sát nối tiếp nhau.
Sương mù nhàn nhạt bao phủ xung quanh.
"Nơi này chính là tổng bộ Cửu U?"
Dương Phóng đi lại ở nơi này, quan sát xung quanh, nói: "Quả nhiên đủ kín đáo."
"Nơi đó chính là bảng nhiệm vụ, sau này ngươi muốn lựa chọn nhiệm vụ để làm, đều có thể tiến hành lựa chọn ở nơi đó."
Số một thuận tay chỉ về phía khu vực bên phải phía trước, mở miệng nói ra: "Nếu như ngươi sau này có chuyện thỉnh cầu thành viên trợ giúp cũng phải để lại nhiệm vụ ở nơi đó mới được, tuy nhiên lúc để lại nhiệm vụ, tốt nhất thiết lập ban thưởng nhiệm vụ phong phú một chút, như vậy mới có thể đả động được người khác."
"Hiểu."
Dương Phóng khẽ gật đầu, quan sát xung quanh nói: "Tuy nhiên tổng bộ giống như không có người nào?"
Dọc đường đi qua, ngoại trừ mấy người bọn hắn, những người khác lại không thấy được một ai.
"Đó là tự nhiên, tất cả thành viên mặt ngoài đều có thân phận khác nhau, tìm trong ngày bọn họ là rất bận rộn, chỉ có thời điểm riêng biệt mới có thể tới."
Số một nói.
"Vậy nếu như có chuyện khẩn cấp thì phải làm như thế nào?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Ta tự có biện pháp có thể thông báo cho bọn họ."
Số một trả lời.
"Được a."
Dương Phóng gật đầu, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói: "Đúng rồi, trước đó ta nghe nói trong thiên địa này có một loại sương mù hắc ám quỷ dị, có ảnh hưởng cực lớn đối với cao thủ Thánh Linh cảnh, không biết chuyện này là thật hay là giả, trong tổng bộ của chúng ta có biện pháp nào có thể nhìn thấy được loại sương mù này hay không?"
"Ngươi muốn xem, ta ngược lại thật ra cũng có thể để cho ngươi nhìn xem, có điều, chỉ sợ trong lòng ngươi có chút không chịu nổi."
Số một nói với giọng điệu bình tĩnh.
Trong lòng Dương Phóng thì kinh ngạc.
Trong lòng không chịu nổi?
"Nhưng ta vẫn là muốn xem một chút."
Dương Phóng trả lời.
"Đi thôi, ở đại điện phía trước, ta có thể để cho ngươi xem."
Tay áo số một phấp phới, đi thẳng về phía cung điện đứng sừng sững ở phía trước.
Dương Phóng lập tức lặng lẽ đi theo sau lưng.
···
Đại điện rộng rãi cao ngất.
Một chiếc gương đồng cao hơn nửa mắt lặng lẽ đứng ở đây, ở trên có hoa văn phong cách cổ xưa, màu sắc cũ kỹ, trông giống như không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào.
Cũng giống như những đồ vật cũ của những gia đình người bản địa bình thường.
"Cái gương đồng này là một kiện thần khí ta may mắn đạt được, tuy đã vỡ nhưng vẫn dùng được, ngươi muốn nhìn thấy sương mù hắc ám, chỉ cần đưa bàn tay đặt ở mặt ngoài gương đồng, dụng tâm cảm nhận, tự nhiên có thể nhìn thấy ngươi muốn nhìn, có điều, ta khuyên ngươi tốt nhất chuẩn bị tâm lý, bởi vì, thứ mà ngươi nhìn thấy chưa chắc đã như ngươi nghĩ."
Số một mở miệng nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận