Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1102 - Ai có thể không sợ? Ai sẽ không đau lòng?



Chương 1102 - Ai có thể không sợ? Ai sẽ không đau lòng?




Vào lúc này!
Trên một khu đất trống trong rừng.
Quách Vinh một tay chắp ở sau lưng, khí tức u sầu, mái tóc đen dài xõa ra rủ xuống sau lưng, trên đỉnh đầu cắm lấy một chiếc trâm gỗ, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Dương Phóng nói:
"Lam trưởng lão, muốn lĩnh ngộ được dị tượng thì ít nhất phải biết lĩnh vực của mình sẽ phát triển về phương hướng nào, chỉ có như vậy thì mới có thể ở trên nền tảng hư huyễn vốn có đề cao thêm một bước, hóa giả thành thật!"
Ví dụ như ta đã từng quen biết một vị cao thủ tu luyện lĩnh vực màu máu, hắn là có thể diễn hóa lĩnh vực huyết sắc của bản thân mình thành Tu La dị tượng, một khi thi triển là có thể xuất hiện Tu La Huyết hải, vô biên vô hạn, không hề khác với Huyết hải thực sự một chút nào!
Hiện tại, ngươi thi triển lĩnh vực của bản thân ngươi ra, tấn công về phía ta!!
"Được!"
Dương Phóng gật đầu.
Ầm!
Lĩnh vực bản thân hắn trong nháy mắt hò hét mà ra, trùng trùng điệp điệp, lập tức nghiền ép về phía thân thể của Quách Vinh.
Trong nháy mắt thiên địa đen nhánh, ánh sáng biến mất.
Sương đen dâng lên chung quanh, hai mắt mông mông lung lung.
Gióng như chỉ trong một nháy mắt đã rơi xuống Địa ngục không đáy, mất đi tất cả thị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác.
Ngay sau đó không gian cũng lập tức cứng lại!
Trong bóng tối dày đặc, dường như có một nguy cơ to lớn vô hình đang ngủ yên trong bóng tối.
Quách Vinh lẳng lặng đứng đó, bề ngoài thân thể tràn ngập ánh sáng vàng lưu ly, tia sáng lan tràn ra chung quanh, hình thành một mảnh tịnh thổ bao phủ lấy chính mình, bảo vệ chính mình khỏi ảnh hưởng tới từ bên ngoài.
Hắn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
"Lĩnh vực thực sự quái dị, lĩnh vực thật là bá đạo!"
Hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại lĩnh vực quỷ dị này.
Lĩnh vực của hầu hết mọi người là sử dụng đối với một loại 'Thế', nhưng lĩnh vực của Dương Phóng dường như còn hơn hẳn 'Thế', không chỉ ẩn chứa rất nhiều đặc hiệu còn có loại hiệu quả làm cho không gian cứng lại.
"Loại lĩnh vực này của ngươi là loại cả cuộc đời ta ít thấy, ở trong ghi chép của Quách gia có tới mấy chục loại lĩnh vực cường đại cũng chưa từng xuất hiện loại lĩnh vực nào như này, nếu quả thật muốn diễn hóa thành dị tượng, vậy sẽ đáng sợ hơn nhiều so với Lưu Ly Tịnh thổ của ta."
Quách Vinh nói với giọng ngưng trọng, nhìn về phía xung quanh nói:
"Hơn nữa, những khói đen này của ngươi dường như còn có thể thôn phệ lực lượng, thôn phệ ánh sáng, toàn bộ lĩnh vực giống như một cái vực sâu nuốt chửng vạn vật, nếu như diễn hóa thành dị tượng mà nói, chắc hẳn có thể tiến thêm một bước đề cao những công năng này lên!"
Cũng có thể phát triển nó thành một cỗ Ma Uyên to lớn!
"Ma Uyên?"
Dương Phóng hỏi.
"Đúng vậy, một cái Ma Uyên thôn thiên, không có gì không nuốt, không có gì không nhận!!"
Quách Vinh mở miệng nói.
···
Phía bắc của Thiên Nguyên cốc.
Sương mù màu đen vô tận lượn quanh.
Một khu rừng đá rộng lớn và kỳ lạ mọc lên trong sương mù, dày đặc, phóng tầm mắt vô tận.
Ở chỗ sâu trong rừng đá, có cung điện được xây dựng tạm bợ khắp nơi, bên trong có rất nhiều bóng người qua lại, đi tới đi lui, tràn ngập từng đợt hỗn loạn và mùi máu tanh.
Nhìn một cái, tất cả đều là cao thủ.
Phần lớn đều là Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê!
Thỉnh thoảng sẽ có một số cường giả Siêu phẩm phụ trách vận chuyển vật tư và dọn dẹp vệ sinh.
Nơi đây chính là cứ điểm tạm thời của Khôn Chi liên minh.
Từ khi chiến tranh bùng nổ đến nay, bọn họ một đường càn quét, từng bước xâm nhập, trong thời gian ngắn đã chiếm cứ được gần như một nửa lãnh thổ của mảng Càn, thẳng đến nơi này mới bị đối phương ngăn cản lại.
Cuộc chiến quy mô nhỏ giữa hai bên đã dần dần phát triển thành một cuộc chiến quy mô lớn, siêu cường giả chém giết lẫn nhau.
Chém giết đến hiện tại, ngay cả Khôn Chi liên minh bọn họ cũng sắp không chịu đựng nổi nữa.
Dù sao mỗi lần chiến đấu, trên cơ bản đều là cục diện một đổi một.
Mặc dù Huyễn Thiên minh bị sự liều mạng của bọn họ mà giết chết đi không ít siêu cường giả!
Tuy nhiên siêu cường giả bên Khôn Chi liên minh bọn họ cũng tương tự chết đi không ít.
Mỗi một ngươi chết đều là một nhân vật lớn, ai có thể không sợ? Ai không đau lòng?
Mỗi một nhân vật lớn của bọn họ, có ai mà không phải là một cái trụ cột vững vàng của một thế lực lớn nào đó?
Xem như ngày sau vị Cửu U chi chủ mờ mịt hư vô kia thật có thể trở về một lần nữa, cho bọn họ sống lại, nhưng mà ai sẽ biết đó sẽ là chuyện của bao nhiêu năm sau này?
Hơn nữa một khi bọn họ bỏ mừng, môn phái, gia tộc sau lưng mình còn có thể tồn tại hay không cũng là một chuyện khác.
Khả năng cạnh tranh của Khôn Chi liên minh không kém gì Huyễn Thiên minh.
Thường xuyên xảy ra chuyện lục đục với nhau.
Lão tổ của rất nhiều thế lực bên này vừa mới chết thảm xong, môn phái bên kia đã bị thế lực khác phân chia một cách nhanh chóng.
Cho nên chiến đến bây giờ có không ít người đều sinh ra cảm giác thỏ chết cáo đau lòng.
Giờ phút này.
Toàn bộ Khôn Chi liên minh càng ngày càng dẫn xuất ra hỗn loạn không nhỏ, lòng người nón nảy, nghị luận sôi nổi.
Rất nhiều cao thủ Thánh Linh cảnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng khó có thể tin.
Cái chết bi thảm của ba vị Hộ Pháp cuối cùng đã được truyền trở về vào ngày hôm nay.
Mỗi người đều cảm thấy không thể tin được!
···
Trong đại sảnh rộng rãi.
Bóng người đông đảo.
Khí tức ngột ngạt.
Tổng cộng có tới mấy chục bóng người ngồi xuống, sắc mặt mỗi người đều âm trầm, nắm chặt nắm đấm lại, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.



Bạn cần đăng nhập để bình luận