Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 540: Tất cả các ngươi đều đáng chết!

Tuy nhiên!
Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc ở phía trước lại không động đậy, giống như không nghe thấy vậy.
Chỉ có là sát khí trên người đang cuộn trào bành trướng, giống như không bị khống chế.
Hơn nữa từng chùm từng chùm sáng xanh dày đặc bắt đầu chui ra từ trong lỗ chân lông của hắn, dần dần bao phủ lấy thân thể của hắn, để cho cả người của hắn có mấy phần khác biệt, thêm ra một cỗ khí tức yêu tà.
"Tái n trưởng lão, ngươi còn chưa động thủ thì chờ đến khi nào?"
Tả Hộ pháp Lưu Ngọc tiếp tục hét lên gay gắt.
"Các ngươi dám khống chế ta, khống chế tộc nhân của ta, tổ chức Tà Đạo, các ngươi quá đáng rồi."
Thanh âm trầm thấp đáng sợ phát ra từ trong miệng Đại trưởng lão của Hung Ma nhất tộc, khiến giọng nói của Lưu Ngọc dừng lại, quả thực không thể tin được.
Sưu!
Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc đột nhiên quay người lại, với tốc độ cực nhanh, thân thể lập tức hung hăng lao về phía Lưu Ngọc.
Khí tức đáng sợ và dung ác ngay lập tức bao trùm tới.
Giống như thủy triều mênh mông đáng sợ, khí tức nặng nề, khiến cho người ta khó mà thở nổi.
Ngư nhân Kim giáp cách đó không xa đột nhiên thay đổi sắc mặt, vừa muốn xông ra thì nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết thê lương lập tức phát ra, vang vọng bốn phương tám hướng.
A!
Tiếng kêu của Tả Hộ pháp Lưu Ngọc vô cùng chói tai, máu bắn tung tóe rơi rụng.
Váy dài màu đỏ trên người lập tức nổ tung, lộ ra da thịt trắng nõn trơn bóng trong đó, mái tóc dài đen nhánh tung bay loạn xạ.
Toàn bộ cơ thể của nàng đã bị Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc trực tiếp dùng cánh tay đâm xuyên qua.
Cánh tay chi chít vảy, giống như một cây cột sắt hung ác và đáng sợ, đâm vào trước ngực Lưu Ngọc đâm xuyên ra tới sau lưng, mang theo máu tươi sền sệt.
"Tốc độ thật nhanh!"
Hai mắt Dương Phóng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Thực lực Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc này quả nhiên đáng sợ!
Hầu như không chậm hơn bao nhiêu so với người đàn ông có cánh trước đó!
Tả Hộ pháp Lưu Ngọc nhìn chăm chú lên trên cánh tay của hắn mà kêu thê lương thảm thiết, con mắt Dương Phóng đột nhiên lóe lên, phát động Lôi âm lần nữa, chấn động vào trong đầu của Lưu Ngọc.
Đây cũng là một loại biện pháp hắn vừa mới nghĩ đến.
Đã Lôi âm có thể khắc chế Tà Mẫu, có lẽ cũng có thể ngăn cản những người sống lại từ trên người Tà Mẫu.
"Cổn!"
"Cổn!"
"Cổn!"
Dương Phóng liên tục quát ra ba phát Lôi âm đáng sợ chấn động ra, không chỉ để Lưu Ngọc rơi vào trong ngốc trệ, đầu óc vang lên ong ong, ngay cả Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc vừa mới khôi phục lại cũng kêu lên một tiếng đau đớn, ánh sáng màu xanh lục trên người hỗn loạn, đột nhiên hét thảm lên.
"Đủ rồi, mau dừng lại!"
Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc thống khổ hét lớn.
Dương Phóng dừng quát Lôi âm lại.
Trên người Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc xoẹt xoẹt rung động, ánh sáng xanh lục tiêu tán, nhiều nơi bốc ra khói xanh, hắn thở hồng hộc, sắc mặt khó coi, quay đầu lại nhìn về phía Dương Phóng.
"Ngươi muốn làm gì?
Hắn mở miệng nói.
"Ta lo lắng nàng ta sẽ sống lại từ trên người Tà Mẫu, đương nhiên phải nhổ cỏ tận gốc!"
Dương Phóng lạnh lùng trả lời.
"Hung Ma nhất tộc ta tự có thủ đoạn để nàng ta không sống lại được!"
Đại trưởng lão Hung ma nhất tộc tức giận nói.
Dương Phóng nhướng mày, đột nhiên phản ứng lại.
Cũng phải!
Đám gia hỏa Hung Ma nhất tộc này thủ đoạn máu tanh, vô cùng tàn nhẫn.
Người bị bọn họ giết chết đều là tay chân bị bẻ gãy, lấy ra nội tạng, ngay cả chuyển sinh cũng không chuyển sinh được chứ nói chi là sống lại (phục sinh)?
Nói về giết người, bọn họ mới là chuyên nghiệp.
Sưu!
Ầm ầm!
Đột nhiên, tiếng gió lớn kinh khủng truyền tới, âm thanh nổ tung, giống như sấm rền, mang theo khí tức kinh khủng đáng sợ, ánh mắt Ngư nhân Kim giáp lạnh lùng lại đột nhiên hành động.
Trong tay cầm xiên thép, trực tiếp hung hăng đâm về phía Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc với ý định đâm xuyên lưng của Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc, ra tay vô cùng cay nghiệt, lực lượng lớn đến không thể tưởng tượng nổi.
Thân hình Dương Phóng nhoáng lên, gần như lập tức đón đỡ.
Keng!
Hắn vỗ ra một chưởng, lực lượng Long trảo kinh khủng dữ tợn mang theo sát khí um tùm, trong nháy mắt vỗ vào trên xiên thép trong tay Ngư nhân Kim giáp, tia lửa bắn tung tóe, thân thể hai người lại hung hăng bay ngược ra lần nữa.
"Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc, gia hỏa đó muốn ám toán ngươi? Gia hỏa đó giao cho ngươi!"
Dương Phóng rơi đập vào nơi xa, trên mặt lộ ra nụ cười quái dị, vận chuyển Lôi âm Hô Hấp pháp bắt đầu không ngừng làm dịu đi chỗ tê dại trên cánh tay, sau đó trực tiếp lao về phía phương hướng chiến trường bên cạnh.
Dưới tình huống không sử dụng Côn Bằng Tam biến, về mặt lực lượng hắn vẫn là sẽ ăn phải thiệt thòi rất lớn.
"Đồ chết tiệt, Ngư nhân, tổ chức Tà Đạo, tất cả các ngươi đều đáng chết!"
Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc quát lên một tiếng lạnh lùng.
Phốc!
Hắn lập tức bẻ gãy cái cổ của Lưu Ngọc, sau đó cắn đầu lưỡi, một ngụm máu đen nhớp nháp phun mạnh vào trên mặt Lưu Ngọc, xèo xèo rung động, tạm thời phong ấn linh hồn của nàng, khiến cho nàng ta không thể trọng sinh lần nữa.
Sau đó thân thể Đại trưởng lão Hung Ma nhất tộc đột nhiên lao ra, mang theo sát khí ngập trời, hiển hiện ánh sáng xanh lục, lao về phía Ngư nhân Kim giáp.
Những cao thủ Hung Ma nhất tộc khác ở bốn phương tám hướng, ở dưới mấy phát Lôi âm liên tục của Dương Phóng, từng tên đã khôi phục lại từ lâu, đều giận tím mặt, thi nhau lao thẳng về phía cao thủ của Ngư Nhân tộc và tổ chức Tà Đạo.
Toàn bộ chiến trường lập tức trở nên đại loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận