Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 728: Tu vi của hắn lại tăng lên rồi

Trong mắt Thái tử lóe lên ánh sáng lạnh.
"Theo ý kiến của ngươi!"
Hắn nói với giọng điệu lạnh lùng, đã làm ra quyết định.
Người đàn ông mặc áo bào màu tím nở ra nụ cười mỉm, nói: "Thái tử quả nhiên quả quyết!"
···
Thời gian trôi qua.
Bên trong Đô Đốc phủ.
Dương Phóng và những người khác đang một mực lặng lẽ chờ đợi.
Theo thời gian trôi qua, lại có một số cường giả liên tục được mời đến, tất cả đều là chủ của một số thế lực siêu cấp ở khu vực Bắc vực.
Thậm chí Thái Thượng trưởng lão của một số môn phái cũng được mời tới.
Bóng người càng tụ tập càng đông.
Sau đó lại xuất hiện ba vị thành viên của Cửu U.
Theo thứ tự là Tông chủ Thần Kiếm tông, Bảo chủ Thương Long bảo, Bang chủ Trà bang.
Ba bóng người có cao có thấp, có gầy có béo, ẩn giấu rất sâu, thân phận mặt ngoài cũng cực kỳ kinh người, nếu không phải Dương Phóng trước đó để lại ấn ký ở trên người của bọn họ thì bất kể như thế nào cũng không dám tưởng tượng, trong âm thầm tất cả bọn họ đều là cao thủ của Cửu U.
Đặc biệt là Bang chủ của Trà bang, trên người mặc Phúc Lộc bào, sắc mặt hồng nhuận, mang theo dáng tươi cười, trông ai cũng là một bộ dáng vẻ hòa ái dễ gần, trong giọng nói thì chủ yếu là ôn hòa.
Hoàng toàn không nghe ra bất kỳ lời nói phản đối triều đình nào.
Dương Phóng âm thầm bật cười.
Đám gia hỏa này che giấu thật đúng là rất sâu.
Người ở bên trong đại điện càng ngày càng đông.
Những người mới đến cũng nhanh chóng chạy tới nói chuyện với những người đến trước.
Lại qua một lúc.
Đột nhiên.
Một tràng tiếng cười kinh khủng trực tiếp truyền đến từ bên ngoài, nghe vô cùng vui vẻ, kèm theo đó là từng đợt cảm giác kiềm chế khó tả.
Mọi người thi nhau biến sắc, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy bên ngoài đại điện.
Bàng Vạn Chung, người cởi trần để lộ ra bộ lông màu vàng óng, trên mặt mũi tràn đầy nụ cười tươi tắn, giống như một tôn ma thú kinh khủng, bước chân đi về phía phương hướng nơi này.
Sau lưng hắn thì là sáu bảy tên cao thủ của Đại Uyên quân.
Ngoại trừ ba bóng người nhỏ gầy mặc áo bào xanh lục trước đó đã nhìn thấy ra, còn có một lão giả trên người mặc ma bào màu nâu, ước chừng sáu bảy mươi tuổi, chòm râu bạc, hai gò má biến thành màu đen, trên người thoang thoảng mùi vị khác thường.
Rõ ràng là Đại trưởng lão của Độc tông!
Thiết Vô Song!
Hắn được Bàng Vạn Chung mời đến từ chuyện Quỷ sơn lần trước, một mực phụ trách chuyện điều tra người mặc chiến giáp.
Chỉ là thời gian trôi qua lâu như vậy mà vẫn không có bất cứ tin tức nào.
Mà ở sau khi hắn biết Hoàng đế muốn thi hành cải cách, Độc tông bọn họ lập tức bày tỏ nguyện ý toàn lực ủng hộ, nghe theo mệnh lệnh.
"Người đến xem như là đủ rồi, tất cả Thánh Linh cảnh có danh tiếng ở bên trong Bắc vực chắc là đã được mời tới đủ rồi đi, ha ha ha ..."
Sau khi Bàng Vạn Chung tiến vào đại điện, nhịn không được cười lên ha hả một tiếng.
Dưới ánh nến lung linh, bóng đen đáng sợ bao phủ về phía mọi người, khiến cho không ít người cảm thấy sợ hãi, tóc gáy dựng đứng lên, theo bản năng lui về phía sau.
Gia hỏa này!
Cho dù bọn họ là Thánh Linh cảnh, nhưng khi đối mặt với Bàng Vạn Chung thì vẫn có loại cảm giác toàn thân run rẩy.
"Tu vi của hắn lại tăng lên rồi."
Ánh mắt Dương Phóng ngưng trọng lại.
Không hổ là đã thức tỉnh Thần huyết hai lần!
"Tướng quân, có gì đó quái lại, có mấy người trên người đều bị để lại ấn ký của Túy Hồn hương."
Đột nhiên, Thiết Vô Song - Đại trưởng lão Độc tông đứng bên cạnh nhỏ giọng nói, con ngươi lại nhìn về phía mấy vị thành viên của Cửu U ở trong đó.
"Ồ?"
Bàng Vạn Chung đột nhiên ngừng cười điên cuồng, một đôi con ngươi to lớn trong nháy mắt lóe lên sắc bén kinh tâm động phách, quét về phía mọi người, mở miệng nói: "Những người nào?"
Vẻ mặt của mọi người đều thay đổi.
Trên người bọn họ đều bị để lại ấn ký?
Điều này sao có thể?
Họ nhanh chóng nhìn lại bản thân, đồng thời vận chuyển chân khí, bắt đầu kiểm tra bản thân.
Dương Phóng trong lòng cũng tập trung, nhìn về phía Thiết Vô Song một chút.
Cao thủ!
Cao thủ dùng độc!
"Bạch Ngọc đạo cô, gia chủ Cát n gia, Đại trưởng lão của Hồ gia ..."
Thiết Vô Song lập tức điểm trong đám người.
Người bị điểm đến đều biến sắc, không thể tin nổi.
Bản thân mình bị người để lại ấn ký vào lúc nào?
Ánh mắt đáng sợ của Bàng Vạn Chung trong nháy mắt quét về phía trên người bọn họ, mở miệng cười nói: "Mấy vị, chuyện này là chuyện như thế nào? Vì sao trên người các ngươi lại bị để lại ấn ký?"
"Bàng thống lĩnh, chúng ta cũng không rõ cho lắm, có phải là có hiểu lầm gì đó không?"
Đại trưởng lão Hồ gia vội vàng nói.
"Đúng vậy, chúng ta chưa từng đắc tội với ai, làm sao lại bị người để lại ấn ký?"
Gia chủ Cát n gia cũng lập tức nói.
Bàng Vạn Chung cau mày một lúc, mở miệng hỏi: "Còn phát hiện gì khác không?"
"Ấn ký Túy Hồn hương chính là đặc thù của Độc tông ta, Độc tông ta đương nhiên sẽ không để lại ấn ký trên người mấy vị, rất có thể là người mặc bộ giáp đen thần bí kia để lại."
Thiết Vô Song tiếp tục thì thầm.
"Ồ? Là hắn!"
Tròng mắt Bàng Vạn chung co rụt vào, khí thế trên người cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt nhìn về phía mấy người trước mắt, nói: "Người mặc bộ giáp kia để lại ấn ký trên người bọn họ làm cái gì? Muốn động thủ?"
"Có khả năng!"
Thiết Vô Song trịnh trọng gật đầu.
Hắn không tin đối phương vô duyên vô cớ lại để lại ấn ký trên người cường giả của mấy thế lực lớn này.
Ánh mắt Bàng Vạn Chung trầm xuống, chợt cười lớn, nói: "Được được được, ta ngược lại thật ra là muốn gặp lại hắn một lần nữa, ha ha ha ha ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận