Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 434: Người đàn ông mặt vàng như nghệ

Mà ở bên cạnh ba người đàn ông khôi ngô này, có một người đàn ông khác đang ngồi.
Người đàn ông này càng cổ quái hơn, trên người mặc trường bào vải thô, sắc mặt vàng như nghệ.
Từ khi đi vào, hắn cũng không nói một lời nào, chỉ có một đôi mắt thỉnh thoảng nhìn về phía trong góc nơi hai vị tăng nhân trẻ tuổi.
Ở trên người hắn lại mơ hồ truyền đến một loại khí tức (mùi) giống như tôm cá tươi vậy.
Loại khí tức này, giống như là ... Ngư nhân.
Chỉ có điều!
Khi Dương Phóng phân biệt một cách cẩn thận thì lại phát hiện ra.
Khí tức tôm cá tươi trên người này rất nhạt, tuyệt không giống những Ngư nhân mà hắn gặp phải trước đây.
Nói theo một cách khác, hắn cũng không phải là Ngư nhân, chắc là thường xuyên trà trộn cùng với Ngư nhân, lúc này mới nhiễm lấy loại khí tức này.
"Mặt hắn không biểu tình, rất là cứng ngắc, chắc là đeo mặt nạ da người."
Dương Phóng yên lặng thưởng thức rượu.
Hiện tại xem ra, hai phe thế lực trong quán rượu này đều là đang nhằm vào hai vị tăng nhân trẻ tuổi kia.
"Ừm?"
Đột nhiên, Dương Phóng nhíu mày lại.
Không đúng, không chỉ có hạ phe?
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, lạch cạch lạch cạch rung động, lại có tới bảy tám cái bóng người xông tới, trên người khoác áo tơi, đầu đội vũ rộng vành, vừa tiến vào liền đi về phía một khoảng trống ở bên phải.
"Chưởng quỹ, nhanh lấy rượu ngon và thức ăn ngon ra đây nhanh lên!"
Một người vỗ bàn quát, tính tình có vẻ không được tốt cho lắm.
Ánh mắt Dương Phóng đảo qua.
Chỉ thấy quần áo trên người bọn họ đều không ngoại lệ, thuần một màu trang phục đệ tử Thanh Thành viện của Thần Vũ tông.
Người cầm đầu càng là có tu vi Thập phẩm, ngũ quan tuấn lãng, là một thanh niên có triển vọng.
Chỉ có điều người này dường như là bị thời tiết phá hủy tâm trạng trông có vẻ hơi u ám.
"Lưu sư huynh không cần sầu lo, chỉ là thua bởi Quách Huyền Hải mà thôi, không có chuyện gì lớn, lấy tư chất của Lưu sư huynh sớm muộn gì có thể lấy lại được danh dự!"
Một người trong đó khuyên nhủ.
"Đúng vậy, Quách Huyền Hải đã đột phá tới Thập phẩm vào ba năm trước đây, ba năm qua còn đang giậm chân tại chỗ, theo ta thấy chẳng qua cũng chỉ vậy thôi, Lưu sư huynh vừa mới đột phá được nửa năm, chỉ cần Lưu sư huynh có đầy đủ thời gian, chỉ là một tên Quách Huyền Hải căn bản không cần để ở trong lòng!"
Một người khác cũng mở miệng nói.
"Không sai, nói về tư chất, Lưu sư huynh ở trong Thanh Thành viện chúng ta cũng là số một số hai!"
Người thứ ba nói.
"Hừ!"
Thanh niên Thập phẩm cầm đầu vẻ mặt u ám, bàn tay sờ lên búi tóc, một cảm giác đau nhói khó tả vãn không ngừng truyền đến, trước đó không lâu chiến một trận với Quách Huyền Hải của Phá Quân viện, để hắn thất bại thảm hại, quả thực vô cùng nhục nhã.
"Chủ quán, làm sao còn chưa mang rượu lên!"
Một tên đệ tử Thanh Thành viện vỗ bàn quát lớn.
"Tới, tới rồi!"
Tiểu nhị quán rượu vội vàng bưng lên một đĩa chạy về phía trước.
Lúc chạy ngang qua đám người.
Ba người đàn ông khôi ngô ở bên trong một góc, ánh mắt lạnh lẽo, một người trong đó cong ngón búng ra, một luồng khí kình lăng lệ được bắn ra ngoài, lập tức khiến tiểu nhị của quán rượu hét lên kinh hoàng, ngã nhào xuống đất, thịt rượu trong tay bay thẳng ra ngoài rơi về phía cái bàn của hai tăng nhân trẻ tuổi.
Sắc mặt hai tăng nhân trẻ tuổi kia thay đổi lớn.
Sau đó trong quán rượu một sự thay đổi đột ngột xảy ra.
Ba người đàn ông khôi ngô, một người đàn ông mặt vàng như nghệ lại không do dự chút nào trực tiếp điên cuồng lao về phía hai tăng nhân trẻ tuổi kia, khí tức bộc phát, tất cả đều nhanh đến cực hạn như tàn ảnh vậy.
Ầm! Ầm!
Một tiếng trầm đục phát ra, hai vị tăng nhân trẻ tuổi phun ra máu tươi, thân thể bay ngược ra đăng sau trực tiếp va vào trên bức tường đằng sau, rồi hung hăng ngã mạnh xuống.
Tốc độ của người đàn ông mặt vàng như nghệ rõ ràng là cao hơn một bậc, đột nhiên lóe lên túm một cái tùm được cái bao trên người một vị tăng nhân trong đó, hét lớn một tiếng, "Thứ này Thất Đại Tinh Thần chúng ta nhận lấy, Thanh Long hội không cần tiễn xa!"
Sưu!
Chân hắn giẫm mạnh, cầm lấy bao trực tiếp lao về phía phương hướng màn mưa.
"Đuổi theo!"
Ba người đàn ông khôi ngô phát ra tiếng gầm thét, trực tiếp đuổi theo về phía người đàn ông mặt vàng như nghệ.
Đột nhiên có một màn như vậy xuất hiện để cho tất cả mọi người trong quán rượu đột nhiên biến sắc.
Đặc biệt là vị Lưu sư huynh kia, thần sắc giật mình, mặc dù không biết rõ ràng là chuyện gì vừa xảy ra, nhưng vừa nghe thấy tên tuổi của Thất Đại Tinh Thần thì vỗ bàn một cái quát lên, "Đuổi theo!"
Sưu! Sưu!
Một đám đệ tử Thần Vũ tông tất cả đều điên cuồng đuổi theo về phía bên ngoài.
Tuy nhiên, không có một người nào để ý tới.
Dương Phóng trước đó một mực ngồi ở bên cạnh, sớm đã lập tức biến mất.
Trong màn mưa phùn.
Người đàn ông sắc mặt vàng như nghệ thi triển thân pháp với tốc độ cực nhanh, hai cái đùi bộc phát ra lực lượng cuồng bạo kinh người, chạy nhanh như điên ra ngoài, một đường xé mở màn mưa, quả thực giống như một điểm đen, nhanh đến khó tin...
Cho dù là ba tên cao thủ của Thanh Long hội cũng bị hắn ta bỏ lại phía sau.
Ngay vào lúc người đàn ông mặt vàng như nghệ kia nở ra nụ cười quái dị và lao về phía rừng núi ở một bên.
Đột nhiên, vẻ mặt hắn đông cứng lại, một tia giật mình bắn ra từ đôi mắt anh của hắn.
Đối diện với hắn.
Ở chỗ một khối đá khổng lồ.
Một bóng người có thân thể khôi ngô, trên người mặc lấy trường bào màu đen sớm đã chờ đợi ở đây từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận