Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 293: Làm như thế nào mới có thể giết chết nó?

Chỉ có điều.
Khi Sư Linh Vận tăng tốc độ tấn công về phía Từ trưởng lão, đột nhiên, thần sắc thay đổi, như thể nàng cảm nhận được điều gì đó, đột nhiên quay đầu lại.
Nàng ta thầm giật mình, lần nữa liên tục đánh ra ba chưởng, thân thể nhoáng một cái, giống như tan vào trong màn đêm, chẳng mấy chốc biến mất ở chỗ này, không còn quan tâm đến Từ trưởng lão nữa.
Từ trưởng lão nhân cơ hội này vội vàng lui lại, miệng thở hổn hà hổn hển, chân khí, tinh thần tất cả đều đã bị tiêu hao quá độ.
Mắt thấy Sư Linh Vận khẩn cấp rời đi, trong lòng hắn ta đột nhiên xuất hiện một điều gì đó không ổn.
Không nghĩ ngợi chút nào, Từ trưởng lão vội vàng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, thân thể nhoáng một cái, nhanh chóng đuổi về phía phương hướng Sư Linh Vận.
Thân pháp Sư Linh Vận như gió, giống như biến thành một đạo tinh linh trong đêm tối.
Một đường lao về phía Tổng Binh phủ mà đi.
Sau khi nàng ta chạy tới Tổng Binh phủ, sắc mặt Sư Linh Vận lập tức băng giá xuống, trên người tràn ngập ra một cỗ khí tức khủng bố cực mạnh, quần áo, mái tóc tất cả đều không gió mà bay.
Nàng ta không nói một lời, nhanh chóng chạy về phía sân sau.
Khi nàng ta chạy tới hậu viện, thân thể dừng lại, trong một đôi mắt trực tiếp bắn ra tia sáng lạnh lẽo đáng sợ.
Chỉ thấy bên trong sân sau (hậu viện).
Thi thể nằm la liệt, máu tươi chảy xuôi, khắp nơi là những thi thể nát vụn và những căn phòng sụp đổ.
Giữa những thi thể và đống đổ nát.
Một người đàn ông mặc giáp đen to lớn, đang đứng ở nơi đó, trong tay cầm một thanh trường đao thô to, dùng sức ghìm một bức tượng đứa bé màu đen xuống đất.
Bức tượng đứa bé kia giống như có được sinh mệnh.
Sau khi bị đóng đinh xuống đất, hai tay hai chân còn đang vùng vẫy dữ dội.
Theo từng tiếng kêu chói tai liên tục phát ra từ trong miệng nó, mùi hôi thối trên cơ thể nó rất hăng.
"Ngươi đến cùng là thứ quỷ gì a?"
Dương Phóng phát ra một giọng nói nặng nề và khàn khàn.
Đứa bé bị Lôi âm của hắn quát cho nhiều lần như vậy, lại còn bị hắn đánh trúng liên tiếp, thậm chí hắn còn nhét ba khối Tịch Tà ngọc vào trong miệng của nó, vậy mà nó vẫn không chết.
Điểm này, quả thực quái dị!
Dương Phóng cho tới bây giờ chưa từng gặp qua tình huống như vậy.
Bỗng nhiên, hắn quay đầu lại, nhìn về phía người mới chạy đến, nhìn về phía khuôn mặt xinh đẹp của Sư Linh Vận, trầm giọng nói: "Này, thứ này chính là Tà Mẫu phải không? Làm như thế nào mới có thể giết chết nó?"
Sư Linh Vận tức đến thân thể mềm mại phát run lên, sắc mặt tái mét.
Dung nhan vốn mỹ lệ, giờ khắc này giống như bắt đầu vặn vẹo.
Trên đỉnh đầu cũng bắt đầu sinh ra từng làn từng làn khói trắng, quần áo, tóc tai, tất cả đều đang lộn xộn.
"Ta muốn ngươi chết!"
Nàng ta quát ra tiếng quát chói tai, thân thể như điện, lập tức nhanh chóng lao về phía Dương Phóng, một chưởng hung hăng đánh về phía thân thể Dương Phóng.
Dương Phóng nheo mắt lại.
Thật nhanh!
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn vang lên, trong không trung bộc phát ra những gợn sóng đáng sợ, sóng khí cuồn cuộn.
Thân thể to lớn của Dương Phóng giống như thể bị một thiên thạch va phải, lập tức từ chỗ này va chạm bay về phía xa.
Uỳnh một tiếng!
Một hòn non bộ bị thân thể Dương Phóng rơi xuống đập vỡ sụp đổ.
Mảng lớn đá vụn lăn xuống dưới, chôn sâu Dương Phóng vào bên trong.
Thân tể Dương Phóng đột nhiên chấn động, ầm một tiếng, lần nữa đứng lên, ánh mắt trở nên băng lãnh cùng đáng sợ, nhìn chằm chằm vào Sư Linh Vận, nói với giọng nói lạnh lùng: "Nữ nhân đê tiện, ngươi cũng chết đi cho ta!"
Sưu!
Hắn lập tức lao thẳng về phía Sư Linh Vận, một quyền nặng nề lập tức được hắn hung hăng tung ra.
Một đòn tấn công mạnh mẽ kinh khủng vừa rồi mặc dù không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn nhưng lại cách lớp giáp dày chấn động đến thân thể hắn đau đớn.
Ầm!
Nắm đấm của hắn trực tiếp đấm vào trên người Sư Linh Vân đấm xuyên ra ngoài, mang theo sóng khí cuồn cuộn, hư không chịu lực, khiến hắn suýt chút nữa theo quán tính lỡ đà nhào về phía trước.
Sắc mặt Dương Phóng trầm xuống.
Tàn ảnh?
Hắn đột ngột dừng lại, nhanh chóng quay lại và dùng hai tay ngăn cản mặt.
Ầm!
Cú đánh nặng nề thứ hai của Sư Linh Vận hung hăng đập vào trên mặt Dương Phóng, phát ra tiếng vang cực lớn, sóng không khí bùng nổ.
Sau đó!
Thân pháp Sư Linh Vận nhanh như điện, mơ hồ và với sự phối hợp của lực lượng tinh thần, chạy xung quanh Dương Phóng liên tục vỗ chưởng đập loạn.
Mỗi một chưởng vỗ xuống đều ầm ầm rung động, giống như đang rèn sắt vậy.
Dương Phóng trong lòng âm trầm, một mực bảo vệ đôi mắt, mặc cho Sư Linh Vận vỗ loạn xung quanh hắn.
Toàn bộ khu vực này đều lập tức nổi lên một lớp gió mạnh (cương phong) đáng sợ.
Trên mặt đất, những hạt sỏi bị gió mạnh cuốn lên, vang lên lạch cạch, bắn tứ tung ra xung quanh.
Không biết đã vỗ ra bao nhiêu lần.
Sức lực của Sư Linh Vận dần dần giảm dần.
Ánh mắt Dương Phóng lại trở nên lạnh lùng, lạnh giọng nói: "Nữ nhân đê tiện, đánh đủ rồi chứ, đánh đủ rồi thì nên tới lượt ta!"
Hô!
Thân thể của hắn đột nhiên xoay người, giống như mãnh thú hồng thủy, mang theo khí tức cuồng dã mà đáng sợ, lập tức hung hăng hướng về sau lưng đi bao quanh.
Thân hình Sư Linh Vận nhoáng một cái, phối hợp với lực lượng tinh thần, bảy tám đạo tàn ảnh trong nháy mắt xuất hiện.
Thật thật giả giả, làm cho người khó mà phân biệt.
Tuy nhiên Dương Phóng lại giống như không chịu đến bất kỳ ảnh hưởng nào, lao thẳng về phía chân thân duy nhất của Sư Linh Vận.
Thần chủng: Phong Luật!
Sư Linh Vận biến sắc, nàng nhanh chóng thay đổi tư thế, lần nữa né tránh.
"Cổn!"
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận