Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 582: Hoàng Cực đan, bảo khố Nguyên Linh giáo

Một quyển là Nội Thiên Địa bí pháp.
Một quyển là Những hạng mục cần chú ý của Thánh Linh cảnh.
Một quyển là Huyền Long Thối Huyết bí pháp.
Một quyển là Vô Cực Tạo Hóa ấn.
Bốn quyển sách được bay ra ngang hàng.
Ánh mắt Dương Phóng khẽ động, đầu tiên là cầm lấy Huyền Long Thối Huyết bí pháp và Vô Cực Tạo Hoá ấn ở khoảng cách gần nhất tiến hành xem.
Chỉ thấy Huyền Long Thối Huyết bí pháp này, chính là một loại pháp môn chuyên dụng để cho người có Thần Linh huyết mạch tinh luyện và rèn luyện huyết mạch.
Hắn cũng không phải là người có được Thần Linh huyết mạch, cho nên quyển Huyền Long Tôi Huyết bí pháp này vô dụng đối với hắn.
Mà Vô Cực Tạo Hóa ấn thì là một loại võ học cấp bậc Thánh Linh vô cùng cao thâm.
Cũng không có hạn chế gì đối với huyết mạch!
Vô Cực Tạo Hóa ấn tổng cộng chia ra làm ba chiêu.
Vô Cực ấn!
Âm Dương ấn!
Khai Thiên ấn!
Mỗi một chiêu đều có hạn chế bởi cảnh giới, vựa vặn đối ứng với ba cái bậc thang.
Đệ nhất thiên thê chỉ có thể tu luyện đến Vô Cực ấn.
Đệ nhị thiên thê có thể tu luyện đến âm Dương ấn.
Đệ tam thiên thê mới có thể tu luyện đến Khai Thiên ấn!
Một ấn cường đại hơn so với một ấn, uy lực tuyệt luân, trấn áp tứ phương, hư hư thực thực là do thần linh để lại.
Dương Phóng nhanh chóng lật ra xem một lần, hai mắt chớp động.
Đồ tốt!
May mắn bí tịch này chỉ có cao thủ Thánh Linh cảnh là có thể tu luyện, nếu không Giáo chủ Nguyên Linh giáo trước đó mà học được thì hắn chắc chắn không chiếm được chỗ tốt gì.
Hắn lập tức cất cẩn thận hai quyển bí tịch này, sau đó ánh mắt chờ mong, nhanh chóng cầm bản Nội Thiên Địa bí pháp lên, nhanh chóng lật ra xem, hai mắt quan sát, tiến hành độc.
Bên trong bản Nội Thiên Đại bí pháp này giảng giải vô cùng cẩn thận, nên mở nội thiên địa như thế nào, sau khi mở nội thiên địa ra thì nên điều dưỡng như thế nào, sử dụng loại dược liệu nào vân ... vân, đầy đủ mọi thứ.
Dương Phóng độc một cách tham lam.
Quá trình mở thiên địa trong cơ thể cũng không tính là khó.
Chỉ cần đả thông bảy cái huyệt khiếu trong cơ thể là có thể làm đến nối thông trong ngoài, mở ra thiên địa bên trong, đến lúc đó Diêm Vương cốt sẽ tự động dung hợp hoàn mỹ với thân thể.
Tuy nhiên!
Tu luyện sau khi dung hợp mới là khó khăn nhất.
Ba bậc thang trời, một bậc khó hơn so với một bậc, chỉ từ cái tên cũng có thể nhìn thấy được một hai.
Sở dĩ Thánh Linh cảnh gọi là bậc thang trời (thiên thê), ý là mỗi một bậc giống như là lên trời vậy, chậm chạp mà khó khăn.
Có điều, cho dù khó cỡ nào đi nữa thì cũng hầu như sẽ có người nghĩ đến các loại đường tắt.
Dựa vào ghi chép trong quyển sách, một số cao thủ Thánh Linh cấp sẽ sử dụng một loại đan dược gọi là Hoàng Cực đan, dùng để tăng thêm tốc độ tu luyện, nghe nói một viên Hoàng Cực đan thế nhưng là giảm khổ tu tới mấy năm.
Nhưng loại đna dược này từ trước đến nay đều đắt đỏ, cộng thêm Dạ Thần giáo trước đó đã bị hủy diệt một lần, nhiều loại bảo vật thất truyền, trong giáo sớm đã không còn loại đan dược này.
Đan dược này tuy rằng không còn nhưng phối phương của loại đan dược này vẫn còn ghi lại ở trong sách.
Dương Phóng nhanh chóng lật xem một lần, sau đó thu sạch vào trong nhẫn trữ vật, đưa ánh mắt đảo qua căn phòng một lần nữa, sau khi xác định không còn những thứ khác thì quay người đi ra Bí Võ các.
Sau đó, ở dưới sự dẫn đường của Thôi Ngự, trực tiếp đi về phía bảo khố của Nguyên Linh giáo.
Không hổ là một giáo phái có truyền thừa tới mấy ngàn năm.
Loại hình tục vật như vàng bạc mặc dù ít, nhưng một số đồ vật ly kỳ cổ quái thì lại có số lượng không ít.
Mà ngay cả Tinh thạch, ở đây cũng tìm thấy được mười khối.
Tiếp theo chính là Thiên Tinh Ngọc tủy.
Có tới tận hai phần.
Dương Phóng đương nhiên sẽ không khách khí.
Không cần biết là Tinh thạch hay là Thiên Tinh Ngọc tủy, đều có tác dụng lớn đối với hắn.
Thiên Tinh Ngọc tủy có thể dùng để bồi dưỡng người mới của Thần Vũ tông.
Tinh thạch thì có thể trợ giúp chính mình tiến về Kình Thiên vực.
Sau nửa canh giờ.
Dương Phóng vừa lòng thỏa ý, trực tiếp nhanh chân đi ra khỏi bảo khố.
"Giáo chủ, các Đại Chấp sự đang cầu kiến ở bên ngoài."
Thôi Ngự cẩn thận nói.
"Nói với bọn họ, ta không có thời gian gặp bọn họ."
Dương Phóng khoát tay, nói: "Tiếp theo ta muốn bế quan, ai cũng không được phép quấy rầy."
"Thế nhưng là ... bọn họ dường như đang hoài nghi ngài, đang phát ra một số bàn tán không tốt, ta lo lắng cứ tiếp tục như vậy thì sẽ tạo ra biến cố."
Sắc mặt Thôi Ngự thay đổi.
"Ừm?"
Dương Phóng hơi nheo mắt lại, nói: "Vậy thì đi gặp một chút đi!"
"Vâng, Giáo chủ!"
Thôi Ngự lập tức dẫn đường đi về phía trước.
Không bao lâu sau, Dương Phóng đã đi tới trước một quảng trường khá rộng lớn.
Trong quảng trường này có hơn mười tên cao thủ Siêu phẩm đệ nhất quan, sau khi hành lễ theo thói quen, vẻ mặt đều kinh nghi, tất cả đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Dương Phóng.
"Giáo chủ, vì sao ... vì sao vừa đến đã thấy ngài phá hủy Bí Võ các, hơn nữa Ngô trưởng lão, Phong trưởng lão bọn họ ở đâu?"
Một tên cao thủ Siêu phẩm nhìn về phía Dương Phóng, thần sắc biến ảo, mở miệng hỏi.
Dương Phóng cau mày lại, nhìn chăm chú vào người trước mắt.
Ầm!
Một chưởng lập tức được đánh ra mà không có dấu hiệu báo trước nào.
Tạp sát!
Cao thủ Siêu phẩm đệ nhất quan này lập tức điên cuồng phun ra máu, lồng ngực nổ tung, bay ngược ra ngoài, lập tức chết thảm.
Mọi người lấy làm kinh ngạc, lông tơ thi nhau dựng đứng lên.
"Ta cần phải giải thích với ngươi sao? Hay là nói ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận