Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 682: Ủy thác chúng ta sao?

Chỉ thấy khu vực sau lưng, một cánh cửa cọt kẹt mở ra.
Hai bóng người một trái một phải mặc huyền bào màu đen, đầu đeo mặt nạ màu trắng không mặt không mũi đột nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, khí tức tràn ngập quanh người, áo bào không gió mà bay.
Bóng người bên trái, trên mặt viết Thập Nhất (Mười một).
Bóng người bên phải, trên mặt viết Thập Bát (Mười tám).
"Số mười ba (Thập Tam), là ngươi, sao ngươi lại tới đây? (Đám này chưa biết Thập Tam chết rồi sao? Hay tác giả quên, hoặc là có nội dung nào đó sau này tác giả mới tiết lộ!)"
Thập Nhất nhíu mày, tiến hành hỏi thăm.
Dương Phóng hơi ngạc nhiên, đánh giá hai người.
Quả nhiên đều là Thánh Linh!
Cửu U này thần bí quá phận một chút.
Mỗi một thành viên của bọn họ dường như đều là Thánh Linh cảnh!
Có điều, điều này cũng khiến cho hắn cảm thấy chuyến đi này rất đáng giá.
Bên trong tổ chức này chắc chắn có người biết luyện Hoàng Cực đan.
Nếu không, cũng không có khả năng cung cấp nuôi dưỡng nhiều cao thủ như vậy.
Huống hồ!
Bên trong Kình Thiên vực nào có nhiều Thánh Linh như vậy?
Đám gia hỏa này từng tên đều không muốn lấy bộ mặt thật ra để gặp người, thân phận hơn phân nửa đều là những nhân vật cao tầng của từng cái thế lực bên trong Kình Thiên vực.
"Làm sao? Cho phép các ngươi tới mà ta không được tới sao?"
Dương Phóng nở ra nụ cười quái dị, nói với giọng khàn khàn.
"Trước đó ngươi không phải là đi tìm kiếm sát hại hung thủ của Hoắc Thiên Đình sao? Có tin tức gì chưa?"
Thập Bát bên cạnh lạnh giọng hỏi thăm.
Lại là giọng của nữ tử, lạnh nhạt đạm mạc, không chút biểu tình.
"Tên gia quá giảo hoạt, ta giao thủ một lần với hắn nhưng cũng tiếc lại để cho hắn trốn thoát mất rồi."
Dương Phóng lắc đầu.
"Thật sao? Lai lịch của hắn là gì?"
Thập Nhất hỏi thăm.
"Ta cũng không biết rõ, chỉ biết võ kỹ của người này dường như không thuộc về khu vực của chúng ta, chắc là người tới từ bên ngoài."
Dương Phóng trả lời.
"Người tới từ bên ngoài?"
Hai người trước mắt đưa mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ nghi hoặc.
Thập Nhất đột nhiên lắc đầu, nói: "Được rồi, đêm nay ngươi còn có việc gì không, nếu như không có việc gì để làm, không ngại thì đi cùng với chúng ta giải quyết một số nhiệm vụ đi, nhiệm vụ này dựa vào lực lượng của ta và Thập Bát thì có chút khó khăn, ban đầu chúng ta muốn liên hệ với những người khác, không nghĩ tới ngươi thế mà lại chủ động đến đây."
Nhiệm vụ?
Trong lòng Dương Phóng hơi động, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Rất không khéo, bên ta cũng gặp phải một nhiệm vụ, chỉ sợ không cách nào thoát thân."
"Ngươi cũng nhận những nhiệm vụ khác?"
Thập Bát hoài nghi mà hỏi.
"Đúng vậy, trong tay của ta có được một nhóm Hắc Ngọc linh dược, số lượng không ít, người bán chuẩn bị đưa tất cả chúng nó đều đổi thành Hoàng Cực đan, chuyện này không biết các ngươi thấy thế nào?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Hắc Ngọc linh dược?"
Hai người trước mắt con mắt sáng lên, có hơi thay đổi sắc mặt.
"Số lượng là bao nhiêu?"
Thập Nhất nhỏ giọng hỏi thăm: "Nếu như quá ít vậy thì không cần nói ra."
"Không ít, lô đầu tiên bốn mươi gốc, đối phương cần xác định chúng ta có thể ăn hết toàn bộ hay không mới có thể tiếp tục cung cấp còn lại."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Bốn mươi gốc?"
Hai người có hơi giật mình.
Cho dù lấy con mắt nhìn đời của bọn hắn, con số này cũng tuyệt đối không ít.
"Có thể lấy ra nhiều Hắc Ngọc linh dược như vậy chỉ trong một lần, chỉ sợ không phải người bình thường a? Đối phương là Hoàng thất?"
Thập Nhất ánh mắt ngưng trọng lại nhìn về phía Dương Phóng.
"Ha ha."
Dương Phóng cười với giọng khàn khàn, lại không trả lời câu hỏi này.
Lúc hắn tới, hắn sớm đã tìm hiểu rõ, Cửu U mặc dù thần bí, nhưng cũng thường xuyên ra ngoài nhận một số nhiệm vụ, dùng cái này tới thu hoạch được thu lao và danh tiếng.
Tuy nhiên, tên và thông tin của người giao nhiệm vụ cho bọn họ tuyệt đối không được bán.
"Được a, nhiệm vụ này quả thực đáng giá để nhận."
Thập Nhất gật đầu, không hỏi thêm nữa, mở miệng nói: "Vậy ngươi định mang nhóm linh dược này trở về khi nào?"
"Ta còn có chuyện khác, không cách nào tự mình mang về, cho nên lúc này mới tới tìm các ngươi, muốn ủy thác các ngươi đi giúp một chuyến."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Ủy thác chúng ta sao?"
Trong lòng Thập Nhất, Thập Bát khẽ động.
Bọn họ còn có nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, chẳng lẽ phải sớm trở về tổng bộ?
"Cũng không phải là không thể, nhưng trong khoảng thời gian này ngươi định trả thù lao như thế nào?"
Thập Bát mỉm cười nói.
"Đối phương nói, nhóm linh dược này sau khi luyện thành đan, đưa cho ta một nửa xem như là thù lao, ta từ trong đó lấy thêm ra một phần ba tặng cho các ngươi, như thế nào?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Được!"
"Việc này có thể thực hiện."
Hai người gật đầu, nói: "Hắc Ngọc linh dược đâu?"
"Ở chỗ này."
Dương Phóng thuận tay tháo bao sau lưng xuống, vung tay ném một cái, ném bay về phía Thập Nhất.
Thập Nhất vươn bàn tay ra bắt lấy, nhẹ nhàng mở bao ra, ánh mắt nhìn vào bên trong, lập tức lộ ra từng vệt sáng khó tả.
Quả nhiên đều là Hắc Ngọc linh dược có số năm nhất định.
Loại dược liệu này còn tinh xảo hơn so với bọn họ nhìn thấy trước kia, màu sắc cũng càng chính tông hơn.
Người trồng ra loại linh dược này chắc chắn là một bậc thầy!
Nếu như có thể hợp tác lâu dài, đối với tất cả bọn họ mà nói thì đều có được chỗ tốt.
"Thế nào? Bao lâu có thể thành đan?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Yên tâm, chậm nhất bảy ngày, nhanh nhất năm ngày, đến lúc đó chúng ta chủ động tới tìm ngươi."
Thập Nhất mở miệng nói.
"Dễ nói."
Dương Phóng mỉm cười.
"Vậy chúng ta cáo từ trước."
Thập Nhất nói một tiếng, sau đó cùng với Thập Bát, thân thể hai người nhoáng một cái, nhanh chóng biến mất ở nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận