Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 545: Nữ tử thần bí

Sâu trong Dạ Thần sơn không còn dấu tích nào nữa.
Ngay sau đó mấy người Tống Kim Luân, Trần Bưu cũng hoàn toàn biến mất.
Đối với dấu vết của tổ chức Tà Đạo ở trên người của Tống Kim Luân thì sớm đã được Dương Phóng lợi dụng pháp môn khác tới tiêu trừ hoàn toàn.
Toàn bộ Thần Vũ tông chỉ còn lại một truyền thuyết đẹp đẽ, dẫn tới người ngoài cảm thấy kỳ lạ.
...
Ở bên trong một thị trấn xa xôi.
Cứ điểm thần bí của Thanh Long hội.
Một bóng người cao lớn từ bên ngoài đi vào, khuôn mặt lãnh đạm, bờ vai vạm vỡ, mái tóc dài được xử lý gọn gàng cẩn thận, bước chân rộng rãi, mỗi bước đi ra đều mang đến cho người ta một cỗ khí thế khó nói nên lời.
"Hội trưởng!"
"Bái kiến Hội trưởng."
"Hội trưởng, những dược liệu mà ngài muốn, đều đã chuẩn bị xong."
Bạch Cảnh Nguyên vội vàng nghênh đón.
"Ừm, đã có tin tức gì về Tinh thạch chưa?"
Dương Phóng thản nhiên hỏi.
"Còn đang tìm, tuy nhiên đã tìm được năm khối."
Bạch Cảnh Nguyên nói.
"Lấy ra cho ta xem xem!"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Vâng, Hội trưởng!"
Bạch Cảnh Nguyên vội vàng dẫn đường.
Không bao lâu sau tiến vào bên trong một gian phòng yên tĩnh.
Đàn hương thả khói lượn lờ.
Ổn định tâm thần.
Dương Phóng vừa mới bước vào thì đã thuận tay cầm lên một viên Tinh thạch màu đen lớn chừng quả trứng gà, ngắm nghía nó trong lòng bàn tay rộng lớn, có thể cảm nhận được rõ ràng ở bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại.
"Thứ cổ quái."
Hắn thử bóp một cái, cảm thấy bóp không được, độ cứng có thể so sánh với Hàn thiết, nói: "Thứ này sau khi tập hợp đầy đủ thì có thể sử dụng mấy lần?"
"Thuộc hạ cũng không rõ cho lắm, tuy nhiên chắc là xem khoảng cách chỗ truyền tống trận truyền tống đến, nếu như khoảng cách xa thì chắc là chỉ có thể sử dụng một lần, nếu như khoảng cách gần chắc là có thể sử dụng được mấy lần đi."
Bạch Cảnh Nguyên trả lời một cách cẩn thận.
"Được rồi, tiếp tục thu thập, mặt khác, ta muốn bế quan, trong khoảng thời gian này bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy rầy ta."
Dương Phóng mở miệng.
Hắn muốn tu luyện thật tốt một chút ở bên trong Thanh Long hội.
Trên người hắn bây giờ có quá nhiều bí tịch.
Tất cả công pháp đều cần tính toán sử sang một chút mới được.
Ngoài đó ra!
Còn phải thúc đẩy Lôi âm Hô Hấp pháp đến cảnh giới cao hơn.
Chỉ có ở chỗ này, hắn mới có thể yên ổn tu luyện mà không cần phải lo lắng bất kỳ tài nguyên nào , bởi vì tất cả mọi thứ, tự có cao thủ Thanh Long hội tìm kiếm giúp hắn.
···
Ban đêm.
Bầu trời tô điểm đầy sao.
Giống như một viên ngọc tuyệt đẹp.
Khắp nơi đều yên tĩnh vắng vẻ.
Trong cứ điểm của tổ chức Tà Đạo.
Một nữ tử bí ẩn mặc váy dài màu đen, trên mặt đeo khăn lụa màu đen, giờ phút này chậm rãi thu hồi bàn tay mảnh khảnh ra khỏi lưng của Hiên Viên Thành, nói với giọng lạnh nhạt, "Thương thế của ngươi ta đã áp chế xuống giúp ngươi rồi, tuy nhiên ba lần cơ hội sử dụng Tà Thần buông xuống, ngươi bây giờ chỉ còn lại một lần cuối cùng, chờ đến sau khi sử dụng hết một lần cuối cùng, sau này là sẽ không thể dùng được nữa."
"Biết."
Hiên Viên Thành mặt không biểu tình, thuận tay từ trên cổ nắm lấy một khối ngọc bội màu đen, dùng sức giật xuống, ném cho nữ tử váy đen, nói: "Thứ này đã dùng một lần, tiêu hao hết lực lượng rồi, ngươi chuẩn bị một khối giúp ta đi."
Nữ tử váy đen nhẹ nhàng nhận lấy ngọc bội màu đen, lòng bàn tay khẽ động, bắt đầu cẩn thận quan sát.
"Đây là bị Tiêu Phóng kia đánh nứt sao?"
"Đúng vậy."
Hiên Viên Thành trả lời, nói: "Hắn nắm giữ mấy môn cấm thuật, có thể tăng thực lực lên, hơn nữa còn có một loại âm công ẩn chứa thiên uy, ta hoài nghi hắn từng chiếm được Thần chủng!"
"Thần chủng?"
Đôi mi thanh tú của nữ tử thần bí khẽ động, nói: "Thì ra là vậy."
"Bên phía Lôi Tiêu có truyền tin tức gì tới không?"
Hiên Viên Thành hỏi thăm.
"Hiện tại thì chưa, nhưng Diêm Vương cốt chắc chắn giấu ở bên trong tổng bộ của Thần Vũ tông, cũng không biết cụ thể là ở nơi nào, trong khoảng thời gian này ta sẽ mượn nhờ lực lượng của Tà Mẫu để cảm ứng cẩn thận một chút."
Nữ tử thần bí nói.
"Vậy thì tốt, tìm sớm một chút cũng tránh đi được những chuyện ngoài ý muốn khác."
Hiên Viên Thành nói: "Mấy ngày trước Hắc Ám Thần tộc đã tiếp xúc với Trần Hồng Ưng, xem ra bọn họ cũng muốn lấy được thứ này."
···
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng ngồi xếp bằng nhắm mắt, dáng vẻ nghiêm trang, trong tay cầm một đoạn Long trảo màu đen, trên người lóe lên ánh chớp, trong lòng hết sức đề phòng, tập trung toàn bộ tinh lực, giống như đang đề phòng cái gì đó.
Nhưng nếu như quan sát kỹ.
Thì có thể nhìn thấy được rõ ràng.
Bên trong Long trảo kia đang có một cỗ lực lượng âm lãnh sôi trào mãnh liệt, dũng mãnh liên tục không ngừng lao về phía bên trong cánh tay của Dương Phóng, không ngừng phản hồi cho thân thể của hắn.
Chính là năng lượng trước đó hấp thu được từ Hiên Viên Thành và những người khác.
Chỉ cần người bị Long trảo gây thương tích thì đều sẽ bị hút tinh khí sinh mệnh đi, không cần biết là mạnh hay là yếu.
Loại tinh khí sinh mệnh này sau khi được Long trảo hấp thu, một bộ phận sẽ chuyển hóa thành lực lượng long hồn, một bộ phần thì đưa cho chủ ký sinh.
Chỉ là, ở vào lúc đang tiếp nhận cỗ năng lượng này, Dương Phóng thế nhưng lại không thể không duy trì sự cảnh giác lên rất cao.
Bởi vì không ai dám chắc khi nào Long hồn này sẽ đột nhiên phát bệnh, tấn công vào đầu óc của mình.
Cũng may trong mấy canh giờ trôi qua, mọi chuyện đều yên ổn như thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận