Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 654: Tới Tiểu hội

"Tính toán thời gian, lần xuyên không này đã trải qua 69 ngày, không biết có còn tiếp tục kéo dài hơn nữa hay không."
Dương Phóng suy nghĩ.
Bên trong Thất Sát bang.
Ở một viện tử kín đáo khác.
Công Tôn Lan Đức con trai của Phó bang chủ Công Tôn Chiến nở nụ cười, nhìn về phía thiếu niên Diệp Trần đã từ biệt hơn một năm trước đó ở trước mắt, lộ ra vô cùng phấn khởi.
"Huynh đệ tốt, ta thiếu chút nữa cho rằng không còn được gặp lại ngươi, ngươi thật đúng là quá được rồi."
Một quyền của Công Tôn Lan Đức nện vào ngực của Diệp Trần, mở miệng cười nói: "Lúc này mới bao lâu, thế mà đã là Siêu phẩm đệ tam quan, ta có phụ thân và Thất Sát bang hỗ trợ, cũng mới chỉ vào Siêu phẩm đệ nhất quan đỉnh phong."
Diệp Trần sờ lên cái mũi, nở ra nụ cười tươi: "Tiến bộ của ngươi cũng xem như là rất lớn, có thể từ Thập phẩm tiến vào Siêu phẩm đệ nhất quan đỉnh phong chỉ trong vòng một năm đã vượt qua người bên ngoài không biết bao nhiêu."
Trong lòng hắn cũng âm thầm cảm khái, nếu như không có các loại tài nguyên của lão sư tương trợ, chỉ sợ hắn có nghịch thiên hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ giống như Công Tôn Lan Đức.
Vừa nghĩ tới lai lịch bí ẩn của lão sư hắn, sâu trong nội tâm của hắn không thể không hiện ra một chút nồng nhiệt.
"Đúng rồi, ngươi tới vừa đúng, ta nghe cha ta nói gần đây có một tiểu hội bí mật sắp được tổ chức, nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, ta có thể để bảo cha ta kiếm giúp ngươi một tấm lệnh bài, ngươi cảm thấy thế nào?"
Công Tôn Lan Đức cười nói.
"Tiểu hội sao?"
Diệp Trần nao nao, suy nghĩ trong lòng.
"Cũng được."
. . .
Vào hai ngày sau.
Dương Phóng đổi một thân trường bào màu vàng nhạt, với mái tóc dài buông xõa, thân hình vạm vỡ, trên người mang theo một cỗ uy nghiêm của người bề trên, đi dạo trong khu vực của Thất Sát bang.
Từng tên đệ tử của Thất Sát bang thi nhau cung kính hành lễ.
Không bao lâu sau Dương Phóng đã nhìn thấy bang chủ Ngô Thông Huyền một lần nữa.
Ngô Thông Huyền mỉm cười, nói: "Tần trưởng lão đây là đã suy nghĩ kỹ rồi sao?"
"Đúng vậy, không biết bang chủ có đi tới hay không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Ta thì không đi được, bang phái không người, ta cần phải tọa trấn bang phía, huống hồ lên tới loại vị trí này của ta thì những thứ cần đã cực ít."
Ngô Thông Huyền trả lời.
Dương Phóng nhẹ nhàng gật đầu.
Bản thân đối phương là chủ của một bang, là một trong tam đại hào hùng của Bắc vực, ngay cả Hoàng Cực đan cũng dám âm thầm để cho người ta luyện chế, thứ cần thiết tự nhiên đã không nhiều.
"Không biết lệnh bài?"
"Đã chuẩn bị tốt cho ngươi, nhận lấy."
Ngô Thông Huyền cười một tiếng, bàn tay vung lên, một tấm lệnh bài màu ngọc đen bay ra, sau đó được Dương Phóng bắt lấy.
"Đa tạ bang chủ."
Dương Phóng nhìn thoáng qua, trả lời.
. . .
Ví trí tổ chức Nguyên Dương tiểu hội nằm ở vùng núi phía đông Nguyên Dương thành.
Nơi này thuộc về một hẻm núi cực lớn, nằm giữa hai ngọn núi, bốn phương tám hướng xung quanh mọc đầy các loại thực vật kỳ lạ, trong hẻm núi chỉ có mấy căn nhà tranh đơn sơ, trong ngày thường cực kỳ hoang tàn, căn bản sẽ không gây chú ý.
Mặt trời xuống núi, hoàng hôn buông xuống.
Từng bóng người hoặc là trên đầu đội mặt nạ, hoặc là mặc áo choàng có mũ đội đầu, thân pháp nhanh chóng, nhanh chóng chạy về phía từng cái phương hướng, sau khi ngẩng đầu đưa mắt nhìn về phía hẻm núi, thân hình nhoáng một cái, cấp tốc biến mất ở bên trong.
Cách đó không xa.
Toàn thân Dương Phóng được quấn ở bên trong lớp áo choàng đen kín kẽ, ánh mắt điềm tĩnh, thân cao sừng sững, thu hết mọi bóng người vào trong mắt của hắn.
"Chính là chỗ này đi."
Hắn âm thầm nói, đang muốn tiến lên một bước, bỗng nhiên khẽ nhíu mày, nghe được một tiếng xé gió yếu ớt truyền đến từ nơi không xa.
Hắn đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy một đạo thân ảnh cũng mặc kín kẽ toàn đồ màu đen, lao xẹt qua trong rừng cây, tốc độ cực nhanh, tu vi Siêu phẩm đệ tam quan, nhưng tốc độ lại nhanh hơn rất nhiều so với Siêu phẩm đệ tam quan.
"Thân pháp tốt."
Dương Phóng thầm khen.
Loại thân pháp này chỉ sợ cao thâm hơn so với Thanh Vân bộ một bậc.
Đương nhiên, cũng không có nghĩa là ở trên phương diện tốc độ đối phương sẽ nhanh hơn so với Dương Phóng, chỉ là thân pháp lộ ra độc đáo cực kỳ đặc thù mà thôi, tối thiểu Dương Phóng chưa từng gặp được cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan nào có được tốc độ nhanh như vậy.
Hắn không do dự nữa, thân thể lao vút qua, lập tức lao về phía tiếp cận với hẻm núi.
Mới vừa vặn tới gần thì có một cỗ tinh thần dao động cường đại liếc nhìn về phía thân thể của hắn, hỏi thăm lệnh bài thân phận của hắn.
Dương Phóng không nói lời nào, vung tay lên, một lệnh bài màu đen nhanh chóng bay ra, bay về phía phương hướng mà cỗ tinh thần dao động kia truyền đến.
Một lát sau, cỗ tinh thần dao động kia lại tản ra lần nữa.
Dương Phóng lập tức cất bước đi tới, bước về phía hẻm núi.
Chỉ thấy trong hẻm núi, mọi người tụ tập lại với nhau, vô cùng náo nhiệt.
Đã có từng bóng người đến sớm, bọn họ bắt đầu dựng gian hàng ở đây, trên đó dựng một tấm biển, đánh dấu rõ ràng thứ mình cần.
Đều không ngoại lệ, trên cơ bản tất cả đều là lấy vật đổi vật.
Dù sao có thể tới nơi này đã không có bao nhiều người cảm thấy hứng thú đối với bạc nữa, thứ mà bọn họ muốn chỉ là có thể tăng thực lực bản thân của bọn họ lên hay không mà thôi.
Dương Phóng vừa mới đến thì ánh mắt đã liếc nhìn, sau đó cất bước đi qua đi lại ở chỗ này, nhìn xem có thứ mình cần hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận