Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 702: Số mười ba!

Sắc mặt Bạch Ngọc đạo cô tái mét lại, nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên phất tay một cái.
Sưu sưu sưu sưu!
Hơn mươi cây ám khí độc môn, lít nha lít nhít xuyên thấu hư không, cực tốc bắn về phía tên đạo tặc hái hoa kia.
Chỉ có điều tên đạo tặc hái hoa này có tốc độ cực nhanh.
Đứng trước mười cây ám khí mà Bạch Ngọc đạo cô bắn tới, thân thể lắc lư liên tục, như tàn ảnh, trong chớp mắt đã tránh đi toàn bộ, nụ cười trên mặt không giảm, thân thể vẫn đang đuổi theo về phía Bạch Ngọc đạo cô.
"Thực sự là một tiểu mỹ nhân mạnh mẽ, tiểu mỹ nhân như vậy lại xuất gia làm đạo cô, há không phải là đáng tiếc sao? Tối nay ca ca nhất định phải cảm hóa tiểu mỹ nhân, để tiểu mỹ nhân biết được những chuyện tuyệt vời khác trên đời."
Tiếng cười của đạo tặc hái hoa tiếp tục vang lên.
"Ta chính là trưởng lão khách khanh của Thất Sát bang, ngươi dám làm như vậy với ta thì không sợ sẽ gặp phải sự truy sát của Thất Sát bang sao?"
Bạch Ngọc đạo cô ngoài mạnh trong yếu, vừa trốn vừa quát.
"Ha ha, Thất Sát bang sao? Thất Sát bang ở Bắc vực quả thực là thế lực nhất lưu, tuy nhiên đối với chúng ta mà nói thì còn kém chút, tối nay đừng nói là ngươi, xem như bang chủ của các ngươi tới thì cũng khó thoát khỏi lòng bàn tay của ta, nếu như hắn dám tới, ngay cả cây cải bông của hắn ta cũng hái luôn, ha ha ha ha..."
Tiếng cười của đạo tặc hái hoa kia vang lên, vẫn như cũ chăm chỉ chạy theo sau lưng Bạch Ngọc đạo cô.
Trong lòng Bạch Ngọc đạo cô kinh hãi lên.
Đám người này!
Quá điên cuồng!
Ngay cả Bang chủ của nàng mà hắn cũng dám đánh chủ ý!
"Tiểu mỹ nhân, nhắc lại cho ngươi nghe một chuyện, vị trưởng lão khách khanh thứ hai bên trong Thất Sát bang các ngươi cũng sắp chạy tới a, nghe nói cái gì gọi là Tần Thiên Liệt đúng không? Ha ha ha ah ... suy nghĩ tối nay một chút xem thật đúng là tốt đẹp, để cho ta thu hoạch một trống một mái hai vị giai nhân, thật sự là ông trời không tệ với ta."
Đạo tặc hái hoa cười nói.
Bạch Ngọc đạo cô trong lòng kinh hãi.
Tần trưởng lão cũng tới?
Nhưng chẳng mấy chốc nàng lộ ra vẻ kinh sợ, nghe được ý tứ trong lời nói của đối phương.
Đối phương vậy mà thật cảm thấy hứng thú đối với cả nam nhân?
"Nghiệt súc, các ngươi đến cùng là nghiệt súc nào?"
Bạch Ngọc đạo cô nghiến răng quát.
"Lời nói của tiểu mỹ nhân thật đúng là khó nghe, cái gì mà gọi là nghiệt sức vậy? Chúng ta thế nhưng là người, người sống sờ sờ đây này, chỉ là chúng ta sống thoáng hơn so với các ngươi mà thôi, trên đời này đẹp nhất hẳn là cực lạc ..."
Đạo tặc hái hoa tiếp tục cười nói.
Bỗng nhiên, thân thể nhoáng một cái, tốc độ tăng lên một chút, bàn tay lớn chộp về phía thân thể của Bạch Ngọc đạo cô.
Lập tức xé toạc một phần đạo bào trên người của Bạch Ngọc đạo cô ra.
Bạch Ngọc đạo cô hoảng hốt trong lòng, liều lĩnh bỏ chạy về phía trước.
Đạo tặc hái hoa đưa phần đạo bào trong tay lên chóp mũi dùng sức hít một hơi, lộ ra vẻ thèm thuồng, trong mắt hiện lên tia sáng, cười ha ha nói: "Thơm quá thật đúng là mỹ nhân, tối nay ngươi chạy cũng đã đủ rồi, ngoan ngoãn ở lại đây đi."
Hô!
Hắn lại tăng thêm tốc độ nhanh chóng lao về phía chỗ của Bạch Ngọc đạo cô, quả là nhanh đến khó mà thấy rõ.
···
Trong rừng.
Một bóng người với tốc độ cực nhanh đang một đường lao nhanh về phía trước.
Cái mũi Dương Phóng nhẹ nhàng khẽ ngửi, đồng thời thi triển Phong luật, lắng nghe động tĩnh trong phạm vi hơn mười dặm, cả người giống như một cái ra-đa nhỏ cấp tốc hướng về phía trước.
Đột nhiên, thân thể hắn dừng lại, lập tức nhìn về phía phương hướng phía trước.
Tìm được!
Loại ấn ký này ở đó?
Sưu!
Thân hình Dương Phóng nhoáng lên một cái, tăng thêm tốc độ.
···
Sâu trong rừng, đột nhiên truyền đến dao động kịch liệt của chiến đấu, nổ vang ầm ầm, chân khí quét ngang.
Từng cây đại thụ ở bốn phương tám hướng cứ thế mà gãy mà đổ.
Đạo tặc hái hoa vừa cười to vừa giao thủ nhanh chóng với Bạch Ngọc đạo cô.
"Chống cự đi, chống cự đi, ngươi càng chống cự thì ta lại càng hưng phấn, chờ tới khi chân khí trên người tiểu mỹ nhân ngươi tiêu hao hết là lúc đến ta đại triển thần uy, đến lúc đó cam đoan phục vụ tiểu mỹ nhân ngươi được thoải mái, đáng tiếc tối nay chưa thể đợi được Tần trưởng lão của các ngươi đến, bằng không hái cả một cái một đực mới thực sự là đỉnh phong của cực lạc."
Phanh phanh phanh!
Đột nhiên, một phần chưởng ảnh của hắn hóa thành ba phần, lập tức rơi vào ba khu vực trước ngực, bả vai, phần bụng của Bạch Ngọc đạo cô, vừa nhanh vừa mạnh, ẩn chứa kịch độc, lập tức chấn vỡ chân khí hộ thể của Bạch Ngọc đạo cô, để thân thể của nàng lập tức bay ngược ra đằng sau phun ra máu tươi, hung hăng rơi đập vào nơi xa.
Trên mặt đạo tặc hái hoa nở ra nụ cười nồng đậm, ngũ quan tinh xảo nhìn cực kỳ mê người, thu bàn tay về, chậm rãi đi về phía trước, nếu như trên người mặc một bộ quần áo của nữ tử, vẻ ngoài tuyệt đối có thể làm tới mức độ điên đảo chúng sinh.
"Ha ha ha ha, tiểu mỹ nhân, thế nào? Còn chống cự lại được nữa không?"
Đạo tặc hái hoa mỉm cười, thân thể thướt tha.
Đột nhiên, bước chân hắn dừng lại, thân thể đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy khu vực sau lưng của Bạch Ngọc đạo cô chẳng biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Trên người mặc huyền bào màu đen, đầu đeo mặt nạ màu trắng.
Thân thể vô cùng vạm vỡ, không động đậy, giống như một bức tượng.
Chính mình thế mà không phát hiện ra hắn đến từ khi nào?
Bạch Ngọc đạo cô vừa phát hiện thần sắc của đạo tặc hái hoa không đúng thì cũng vội vàng quay đầu, lập tức trong lòng chấn động, thốt ra:
"Số mười ba!"
···
Đầu tháng cầu kim phiếu để lên top 10 thánh bảng để duy trì dịch 10 chương trở lên trên ngày nào các đạo hữu thân yêu ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận