Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 48: Chờ đợi

Phốc! Phốc!
Dương Phóng liên tục đâm ra hai kiếm, đâm vào cổ họng của hai người này, sau đó rút trường kiếm ra, thuận tay lấy giẻ lau sạch vết máu trên trường kiếm, thu kiếm vào trong vỏ kiếm, bắt đầu lục lọi thi thể của ba người.
Một lát sau tổng cộng tìm được 3 lượng bạc, Dương Phóng lập tức quay người rời đi.
Hắn nắm chặt bao kiếm, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Vương Đông Lai đang theo dõi mình?
Trong lòng hắn cảm thấy bất an, đột nhiên có loại cảm giác như mình sắp bị bán đứng vậy.
Vương Đông Lai có thể nói ra tung tích của mình ra cho Tam Hà bang biết không?
Hay là nói hắn muốn tìm ra chứng cứ bản thân mình giết chết Lữ quản sự?
Dương Phóng cảm nhận được đằng sau lưng mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng, xuất hiện một cỗ áp lực rất lớn.
Bất kể như thế nào, chuyện Vương Đông Lai cho người theo dõi hắn là sự thật.
Đối phương là có thể bán hắn bất cứ lúc nào!
Này có khác gì lưỡi đao treo ở trên cổ đâu.
Hắn nhanh chóng rời đi, chạy tới cửa hàng sắt, lập tức tạm thời xin nghỉ mấy ngày, nói thân thể mình không được thoải mái, muốn về nhà để hồi phục.
Tất cả thợ rèn bên trong cửa hàng đều lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng không dám nói thêm lời nào.
Sau khi Dương Phóng trở về nhà, mang theo toàn bộ bạc và Dưỡng Khí đan còn sót lại, sau đó nhấc trường kiếm lên nhanh chóng rời khỏi nhà.
Sau khi rời khỏi nhà, hắn cực kỳ thận trọng và không chọn thay đổi nơi ở mà đi thẳng về phía Vạn Phúc thương hội mà đi.
Hắn sớm đã quan sát xung quanh Vạn Phúc thương hội.
Xung quanh là khu giàu có, có tương đối nhiều quán trọ.
Ở đối diện Vạn Phúc thương hội là có một cái quán trọ (khách sạn).
Dương Phóng đội mũ rộng vành lên, đầu tiên là tìm người ở trên đường để tìm hiểu tung tích của Vương công tử một chút, ở sau khi xác định Vương Đông Lai còn chưa ra khỏi cửa, Dương Phóng lập tức thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức lựa chọn ở lại nơi đối diện với Vạn Phúc thương hội.
Hắn lựa chọn một gian phòng trên tầng hai cạnh cửa sổ.
Ở vào nơi này, vừa đúng có thể nhìn thấy cửa lớn của Vạn Phúc thương hội, như vậy là có thể nắm giữ các loại tình huống bất cứ lúc nào.
"Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, ta không muốn gây chuyện, không nên ép ta..."
Tuy rằng không thể mạnh mẽ xông vào Vạn Phúc thương hội, nhưng hắn có thể chờ đợi cơ hội đến.
Không tin Vương Đông Lai chỉ ở trong nhà mà không ra!
. . .
Hai ngày trôi qua.
Dương Phóng không lúc nào thả lỏng, mỗi ngày đều đứng ở trước cửa sổ, mỗi ngày đều nhìn về phía phương hướng cửa lớn của Vạn Phúc thương hội thông qua khe hở ở cửa sổ, trong khoảng thời gian này, hắn ta không có thời gian để mà tu luyện kiếm pháp và trượng pháp, chỉ có thể nuốt Dưỡng Khí đan vào và tu luyện nội công.
Từ sáng sớm cho đến tối tầm khoảng mười bảy mười tám giờ hắn đều đang theo dõi.
Dưỡng Khí đan mang theo trên người đã được hắn ăn hết sạch từ lâu.
Có điều, không uổng công hắn tốn công tốn sức ra để mà theo dõi.
Vào buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy được bóng dáng của Vương Đông Lai.
Vương Đông Lai một mặt tươi cười, trông có vẻ như rất vui vẻ, khoác lên người một bộ trường bào màu trắng mới tinh, trên đầu đội một cái Bạch Ngọc quan, đi một đôi ủng dài được làm từ chất liệu da bò cao cấp, rất có phong cách, đi cùng với một số người hầu đi ra ngoài.
Hôm nay là ngày hắn và những người bạn cùng nhau tổ chức một buổi họp mặt nho nhỏ.
Cho nên mới ăn mặc một cách đặc biệt để gặp gỡ bạn bè.
Từ sau khi Vương Đông Lai xuyên không qua được ăn ngon mặc đẹp, ở cái thế giới này hắn sớm đã làm quen được không ít công tử tiểu thư, giống như hắn đều là những nhân vật thượng đẳng ở thế giới này.
Bọn họ cứ cách một đoạn thời gian đều sẽ đi ra ngoài tổ chức một buổi họp mặt nho nhỏ, nói về những điều thực tế và chỉ điểm cho nhau.
Vào lúc sắp đi ra khỏi cửa, Vương Đông Lai đột nhiên dừng bước chân lại, giống như là nhớ ra chuyện gì đó, nói: "Đúng rồi Hổ Tử, ngươi có tin tức gì về ba người ta cử ra ngoài không?"
"Thưa công tử, còn chưa có tin tức gì."
Một tên người hầu ở bên cạnh mở miệng nói.
"Là như vậy sao?"
Vương Đông Lai như có điều suy nghĩ.
Ba người hầu đó chính là những người mà hắn phái ra ngoài để đi theo dõi Dương Phóng vào mấy ngày trước đó.
Nhưng trải qua mấy ngày liên tục thế mà đều không thấy ba người này trở về báo tin.
Hiện tại xem ra, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rồi.
Trong lúc nhất thời, hắn chỉ cảm thấy trong lòng mình càng ngày càng không được thoải mái, như thể trên người dính phải một cái gai nhọn.
Ngoài ra Dương Phóng đã mấy ngày không đi làm, điều này càng trở nên kỳ lạ hơn.
Ở sau khi suy nghĩ một lát, hai mắt Vương Đông Lai trở nên lạnh lùng, nói nhỏ với Hỏ Tử ở bên cạnh, "Đi, ngươi đi tới Tam Hà bang một chuyến, nói ..."
Hắn nhỏ giọng nói chuyện một lúc.
Tên người hầu kia lập tức gật đầu liên tục, nói: "Công tử yên tâm, ta cam đoan sẽ chuyển lời tới!"
"Ừm, về sớm một chút!"
Vương Đông Lai mỉm cười nói.
Không cần biết bên chỗ Dương Phóng kia đến cùng là có tình huống gì, tóm lại, hắn không muốn dông dài nữa.
Dù sao còn rất nhiều rau hẹ, cũng chẳng cần phải quan tâm tới một cái.
Hắn lập tức bước ra khỏi cửa, đi về phía cái kiệu.
Mấy người đàn ông nhấc kiệu lên, đi về phía nơi xa.
. . .
P/S của tác giả: Tiện thể giải thích một chút về tác dụng của bảng thông tin!
Bảng có thể gia tăng độ thành thạo, một loại kiếm pháp từ nhập môn cho đến tinh thông, người khác khả năng cần tới mấy năm, nhưng nhân vật chính thì lại chỉ cần mấy ngày là có thể hoàn thành, mà chiêu thức đột phá lại có thể tăng tư chất lên, tư chất tăng lên, tốc độ tu luyện nội công cũng sẽ tăng lên.
Cho nên xét trên tổng thể mà nói, nhân vật chính có tiến bộ nhanh hơn so với tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận