Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 170: Trình Thiên Dã đau đầu

"Alo, là ta, a? Ngươi gặp tai nạn xe sao, thật không khéo, ta cũng vậy, a được, được rồi, vậy ngươi cứ từ từ chữa thương đi, ta cũng phải đi bệnh viện ..."
Nữ tử kia lập tức cúp điện thoại, thở phào một hơi.
Cũng may Dương Phóng không đến, bằng không nàng ta thật đúng là không biết nên từ chối như thế nào?
Phát thẻ người tốt cái việc này, tóm lại là đắc tội với người.
Hiện tại thì tốt rồi, đối phương chủ động rút lui.
"Nói với ta một chút xem ngươi gần đây đang làm cái gì? Làm sao ngay cả công việc cũng xin thôi?"
Nữ tử kia nhìn về phía Phương Đình.
"Cũng không có gì, chính là quen biết một số bạn mới."
Phương Đình mỉm cười.
Nàng ta trải qua nguy cơ sinh tử, quan điểm tinh thần của nàng ta đã hoàn toàn khác với trước đây.
. . .
Bên trong công trường đổ nát.
Dương Phóng cũng thở phào nhẹ nhõm, cúp điện thoại.
Xem ra đối phương cũng là không muốn ra mắt.
Đúng, chuyện này kết thúc rồi, xem như được thoải mái đoạn thời gian.
Sau này cứ tiếp tục tu luyện là được rồi.
Những ngày gần đây hắn đang một mực tính toán khoảng thời gian trở lại bên kia.
Kể từ lần trước, hắn phát hiện ra rằng thế giới hiện thực dường như đã được cố định ở một con số nhất định nào đó.
Lần trước nữa ngây người ở thế giới hiện thực 15 ngày.
Lần trước cũng là 15 ngày.
Không biết lần này có còn như vậy hay không.
Nếu như vẫn là 15 ngày, như vậy từ nay về sau, đoán chừng khoảng thời gian ở trong thế giới hiện thực cũng sẽ không tiếp tục thay đổi, rất có khả năng sẽ hoàn toàn cố định ở 15 ngày.
Nhưng thời gian ở thế giới bên kia vẫn đang trong quá trình kéo dài.
Chuyện này cũng chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì.
Lần đầu tiên là ba ngày, về sau thì trở thành hơn mười ngày.
Lại về sau nữa thì biến thành một tháng.
"Không biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì đến cùng có thể kéo dài đến bao lâu ..."
Có thể kéo dài đến một năm, hai năm hay không?
Nhưng không hề nghi ngờ, thời gian ở bên thế giới bên kia càng lâu thì xác suất tử vong càng cao.
Đó là một thế giới hoàn toàn hỗn loạn...
Dương Phóng đặt điện thoại di động xuống, tiếp tục tu luyện ở bên trong công trường bỏ hoang này.
Sau đó lại là khoảng thời gian năm ngày trôi qua.
Dương Phóng đều giống như trước đó.
Ngày nào cũng tu luyện võ kỹ vào ban ngày, buổi tối thì tu luyện Huyền Vũ chân công, liều mạng kiếm lấy điểm kinh nghiệm cho bản thân, kỷ luật tự giác đến đáng sợ.
Ở một bên khác.
Trình Thiên Dã còn đang loay hoay xoay vòng vòng, các loại vấn đề của người mới liên tục xuất hiện làm cho hắn sứt đầu mẻ trán.
Thiếu chút nữa muốn quẳng gánh không làm.
Phải biết bản thân mình ở thế giới bên kia cũng không được thuận buồm xuôi gió.
Đồng dạng có rất nhiều người đang âm thầm nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn vốn là muốn trở lại thế giới hiện thực, nhân cơ hội để tu luyện, kết quả đám người mới này dường như có ngân hàng câu hỏi hỏi không bao giờ hết vậy.
"Alo, là ta!"
Trình Thiên Dã thở phì phò nhận một cú điện thoại.
"Trình đội trưởng, chuyện lần trước bảo ngươi điều tra đến đâu rồi? Tổ chức thần bí kia đến cùng đã tìm được chưa? Chuyện về Thần chủng quốc gia nhất định phải nghiên cứu triệt để, người xuyên không ở thủ đô bây giờ cũng gặp được một số tin tức lên quan đến Thần chủng, chúng ta nhất định phải hiểu rõ đặc tính của Thần chủng, cung cấp tin tức hữu ích cho bọn họ!"
Đầu điện thoại bên kia đột nhiên truyền đến giọng nói nghiêm khắc.
Trình Thiên Dã giật mình một cái, toàn bộ mọi lửa giận biến mất không còn thấy gì nữa, "Lãnh đạo, bây giờ còn chưa tìm được bọn họ, tuy nhiên ngươi yên tâm, ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ ..."
"Ngươi làm ăn cái kiểu gì vậy, Trình Thiên Dã ta cho ngươi biết, chuyện này nhất định phải tra ra được manh mối, không tìm thấy bọn họ, ngươi về mà ôm con ở nhà đi thôi!"
Đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng quát mắng nghiêm khắc.
"Vâng, lãnh đạo!"
Thân thể Trình Thiên Dã chấn động, mở miệng nói.
Đầu điện thoại bên kia lập tức ngắt.
Trình Thiên Dã thở phào nhẹ nhõm, cười khổ trong lòng.
Tổ chức Thiên Thần!
Các ngươi thế nhưng là hại khổ ta a.
hắn thực sự nghĩ không hiểu.
Người trong tổ chức kia chẳng lẽ không dùng điện thoại di động sao?
"Còn kém ba ngày, ba ngày sau ta lại phải xuyên không ..."
Trình Thiên Dã đi tới đi lui.
Một khi xuyên không qua đó, muốn tìm được bọn họ thì không thể nghi ngờ sẽ càng khó khăn hơn.
"Đội trưởng, có tin tức mới, tin tức liên quan tới người xuyên không bên ngoài mạng được người truyền tới, đã được rất nhiều người tải xuống!"
Bỗng nhiên, lão Ngô với vẻ mặt nghiêm túc, từ bên ngoài nhanh chóng đi tới.
"Bên ngoài mạng?"
"Đúng!"
Lão Ngô gật đầu.
"Hừ!"
Trình Thiên Dã hừ lạnh, nói: "Nhiều nhất chỉ là mấy người bơi bày ra ánh sáng mà thôi, sẽ không ảnh hưởng gì, ít ra từ trước mắt đến xem, đại bộ phận các quốc gia tổng thể chiến lược đều giống chúng ta, trước tiên đều giữ bí mật, về sau có công khai hay không, vậy phải xem số người xuyên không đến cùng là có bao nhiêu."
"Cũng phải."
Lão Ngô gật đầu, nói: "Đúng rồi, ta vừa mới liên hệ với người xuyên không ở bên Ma Đô một chút, người mạnh nhất bên bọn họ hiện tại đã là Thất phẩm hậu kỳ, được xếp vào hàng thứ nhất trên danh sách bảng người xuyên không!"
"Biết, những chuyện này ta sớm đã biết rồi."
Trình Thiên Dã phất phất tay.
Càng là thành phố lớn, nơi xuyên qua càng là nơi tốt.
Thân phận sau khi xuyên không qua cũng càng cao.
Say này có người xuyên không qua có thể trở thành cao thủ Bát phẩm, hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ gì.
Nhưng nước xa không cứu được lửa gần!
Đối phương không giúp được bọn hắn!
Bên phía Ma Đô kia xuyên không tới một nơi tên là Thiên Long vực, cách Bạch Lạc thành bọn họ ít nhất cũng phải mấy vạn dặm đường, ai có thể chạy tới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận