Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 612: Hỗn loạn

Điều này làm cho bọn họ rất nghi ngờ có phải còn xuất hiện một tên gian tế thứ hay nữa hay không?
May mắn người mà Nhiếp Viễn đánh lén vừa rồi không phải mình.
Nếu không chính mình chẳng phải cũng giống với Uông Vô Luân rồi sao!
"Cũng không cần nói nhảm nữa, bản tướng bắt đầu dọn dẹp ở đây, cám có gan mưu phản thì phải có giác ngộ của kẻ mưu phản, để cho bản tướng tới được học hỏi thủ đoạn của các ngươi những nhân sĩ giang hồ này đi."
Khí tức trên người Bàng Vạn Chung cuộn trào mãnh liệt, trên mặt nhe răng cười, lôi theo Tấn Thiết chùy to lớn, lập tức bước nhanh lao vào bên trong đám người, phát ra âm thanh ầm ầm kinh khủng.
Đi cuồng lao thẳng về phía hai tên cao thủ Thánh Linh cảnh trên mặt đeo mặt nạ kia mà đi.
Hai tên cao thủ Thánh Linh cảnh kia ở vào trong vòng vây của Đại Uyên quân, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào phá vây mà ra, giờ phút này thi nhau gào thét một tiếng, cấp tốc nghênh đón Bàng Vạn Chung.
Bàng Vạn Chung cười ha ha một tiếng, huy động Tấn Thiết chùy đầy gai ngược của mình, đi lên chính là hung hăng đập về phía hai tên cao thủ Thánh Linh cảnh.
"Kim Cương Thần uy!"
Ầm!
Một tầng khí tức đáng sợ vô cùng trong nháy mắt từ trên người hắn tản ra ngoài, khiến cho toàn bộ chiếc Tấn Thiết chùy màu đen như mực lập tức trở nên càng rực rỡ hơn, hung hăng va chạm với hai tên cao thủ Thánh Linh cảnh.
Ầm!
Vừa đối mặt, hai tên cau thủ Thánh Linh cảnh cùng nhau phun ra máu tươi, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thực lực Bàng Vạn Chung này quả nhiên kinh khủng!
Lực lượng lớn tới quả thực không phải là người!
Hai người nổi giận gầm lên một tiếng, vội vàng nhanh chóng biến hóa chiêu số, thân pháp du tẩu, dựa vào tính linh hoạt công kích về phía thân thể của Bàng Vạn Chung mà đi.
Cùng lúc đó.
Bạch Y Tú Sĩ vừa mới ngã xuống đất phun máu, bóng người thần bí đeo mặt nạ đồng màu xanh, tất cả cũng đều quát lớn một tiếng, chống đỡ tổn thương thân thể, nhanh chóng công kích về phía thân thể của Bàng Vạn Chung.
Hôm nay bọn họ đã không còn bất kỳ lựa chọn nào nữa.
Bàng Vạn Chung rõ ràng là muốn giết chết sạch tất cả mọi người có mặt ở đây.
Đối mặt với sự bao vây của bốn cao thủ Thánh Linh cảnh, Bàng Vạn Chung vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, mặt mũi tràn đầy nụ cười, thân thể cao hơn năm mét giống như ẩn chứa lực lượng kinh khủng vô tận, Tấn Thiết chùy trong tay xoay tròn lên, vù vù rung động.
Khí kình đáng sợ lan tràn ra ngoài phạm vi hơn trăm mét, thân thể tất cả mọi người đều run lên, có loại cảm giác kinh mạch đau nhói.
Lực lượng như vậy quả thực không thể tưởng tượng nổi.
"Chẳng lẽ đây chính là lực lượng của các ngươi, cũng quá khiến ta có hơi thất vọng, không đau không ngứa, quả thực giống như con kiến, ha ha ha, các ngươi cũng quá yếu đi, Thánh Linh cảnh như thế này vậy thực sự đáng thương!"
Ầm!
Bàng Vạn Chung lại vung một chùy tới, lại khiến Bạch Y Tú SĨ bay ngược ra ngoài lần nữa, phọt ra máu tươi, giống như tờ giấy tung bay trong gió vậy.
Tất cả cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan đều vô cùng kinh hãi nhìn tất cả.
Bàng Vạn Chung này quả thực có thể nói là biến thái!
Bốn tên cao thủ Thánh Linh cảnh trong tay hắn không chiếm được một chút chỗ tốt nào.
Nhân vật như vậy thì ai có thể chống lại?
Trên cột cờ.
Người đàn ông mặc áo bào trắng, mặt mỉm cười, khoanh tay hai tay lại lặng lẽ nhìn chăm chú vào mọi thứ đang diễn ra, cười nói: "Gia hỏa này thật đúng là thích lỗ mãng."
Hắn đột nhiên phất phất bàn tay, nói: "Lên đi, xử tử tất cả mọi người, không để lại một tên nào!"
Ầm!
Đại Uyên quân bốn phương tám hướng đông nghìn nghịt, lập tức bắt đầu ép về phía trước.
Khí tức kinh khủng, cát bay đá chạy.
Giống như một dòng lũ sắt thép chậm rãi đánh thẳng tới.
Đông đảo cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan thay đổi sắc mặt, không ít người lập tức nhanh chóng hô hào.
"Dừng tay, ta mong muốn đầu nhập vào Đại Uyên quân!"
"Ta cũng mong muốn đầu nhập vào Đại Uyên quân!"
Tuy nhiên tiếng hô hào của bọn họ căn bản không có bất kỳ tác dụng nào.
Đội hình chiến đấu trong đội quân đang chuyển động, từng chùm sáng kinh khủng trực tiếp đánh tới, oanh kích về phía mọi người, không ít cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan lập tức kêu thảm một tiếng, phun máu bay ngược.
Toàn bộ khu vực hoàn toàn trở nên đại loạn.
Cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan còn lại thi nhau gào thét lên, chủ động nhào về phía Đại Uyên quân.
"Liều mạng với bọn hắn!"
"Giết a!"
Ầm ầm!
Từng tiếng nổ vang kinh khủng khiếp nhanh chóng truyền ra.
Dương Phóng cau mày lại, trong lòng âm trầm, hành tẩu bên trong đám người hỗn loạn, thuận tay vung lên, bột độc, khói độc vô hình nhanh chóng bao phủ về phía Đại Uyên quân đang vây tụ mà tới.
Bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới.
Đấu giá hội thật tốt này thế mà đột nhiên xuất hiện loại tình huống này!
Kế sách trước mắt làm sao có thể nhanh chóng rời khỏi chỗ này rồi lại đi tìm kiếm đám người Địa Hành tộc mang theo Long cốt và Hoàng Cực đan kia.
Phốc phốc phốc!
A!
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ nơi cách Dương Phóng không xa.
Một đám Đại Uyên quân vừa mới nhào tới trước mắt, thi nhau che lấy cổ, phát ra tiếng kêu thảm thiết, từng tên thất khiếu chảy máu, nhanh chóng ngã nhào xuống.
Phải biết kịch độc của Dương Phóng là đáng sợ tới cỡ nào.
Ngay cả Siêu phẩm đệ tam quan ngửi phải còn có nguy cơ trọng thương chứ đừng nói đám quân sĩ này.
Đám quân sĩ này nổi danh nhất chỉ là sát trận mà thôi!
Thực lực cá nhân của bọn họ cũng không mạnh.
Độc tố theo sự điều khiển của Phong luật mà chui vào lỗ mũi, ai cũng đừng hòng ngăn cản.
Phốc phốc phốc!
Bằng cách này, Dương Phóng vừa hành tẩu vừa vung phấn độc, khói độc.
Những nơi đi qua, từng mảng từng mảng Đại Uyên quân không ngừng ngã xuống phát ra tiếng kêu thảm, huyết dịch tanh hôi, bỏ mạng chết thảm.
···
Bạn cần đăng nhập để bình luận