Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 823 - Chúng ta ăn muối nhiều hơn hắn ăn cơm



Chương 823 - Chúng ta ăn muối nhiều hơn hắn ăn cơm




Tuy nhiên!
Tính mạng của tất cả bọn họ trước mắt đều nằm trong tay Dương Phóng.
Không phải do bọn họ có đồng ý hay không.
"Được, đã như vậy, vậy chúng ta bằng lòng phối hợp với các hạ."
Mộc Bạch trưởng lão nói.
"Sai, không phải là các ngươi phối hợp với ta, mà là ta phối hợp với các ngươi, đây là mâu thuẫn giữa các ngươi và Thương Khung Thần cung chứ không có liên quan gì với ta, ta nhiều nhất chỉ có thể can thiệp, giúp ngươi loại bỏ mấy người mà thôi."
Dương Phóng nói với giọng điệu nhàn nhạt, cố gắng loại bỏ sự tồn tại của chính mình càng nhiều càng tốt.
Như vậy sau này Thương Khung Thần cung có trả thù thì tự có Thần Tích phường chống đỡ.
Mấy người Mộc Bạch trưởng lão trong lúc nhất thời nội tâm trầm xuống.
"Được!"
"Rất tốt, như vậy đi, các ngươi trước xuống dưới nghỉ ngơi đi, vào buổi chiều ngày mai, chúng ta tiến về Hắc Mặc thành."
Dương Phóng mỉm cười.
Đám người Mộc Bạch trưởng lão không nói một lời, ôm quyền một cái thì chậm rãi đi ra bên ngoài đại điện.
Ánh mắt Dương Phóng bình tĩnh, lặng lẽ nhìn về phía ngoài đại điện, suy nghĩ sâu xa.
Thật lâu sau mới thu hồi ánh mắt.
···
Màn đêm đen nhánh.
Bao phủ khắp nơi.
Trong một gian phòng tối.
Được mấy người Mộc Bạch trưởng lão bố trí trận pháp cỡ nhỏ, có thể chống lại sự tò mò và nghe lén của thế giới bên ngoài.
Giờ phút này.
Hơn mười bóng người, tất cả đều tập trung ở đây, từng người vẻ mặt đều âm trầm giống như muốn tích nước vậy.
Nữ tử đội mũ lông vũ ban ngày kia càng lo lắng bất an hơn, run lẩy bẩy, không dám ngẩng đầu nhìn về phía mấy người Mộc Bạch trưởng lão.
Ba!
Đông Phương trưởng lão đập bàn một cái, vẻ mặt u ám, lạnh giọng nói: "Gia hỏa này căn bản là đang lợi dụng chúng ta, hắn là bắt chúng ta ra làm bia đỡ đạn, để chúng ta gây thù chuốc oán với Thương Khung Thần cung, thậm chí rất có thể ở sau khi hắn giết chết đám người Thương Khung Thần cung kia thì rất có khả năng cũng sẽ giết chúng ta để diệt khẩu!"
"Không sai, tuy nhiên tu vi của người này thực sự rất đáng sợ, gần giống như dung nham dâng trào, để cho người ta khó mà ngăn cản, đối phương đến cùng có lai lịch gì? Tại sao đám người Thương Khung Thần cung kia không ngại đường xa đến đây để tìm hắn?"
Một tên trưởng lão Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê đỉnh phong khác mở miệng nói.
"Điểm này ta cũng đã từng nghĩ tới, người của Thương Khung Thần cung từng người đều thuộc loại mắt cao hơn đầu, vô cùng cuồng ngạo, lần này phải chạy từ xa đến đây để điều tra người này, người này có phải là đã làm ra chuyện lớn gì chăng?"
Người bên cạnh cũng nhíu mày nói.
"Hừ."
Mộc Bạch trưởng lão đột nhiên phát ra tiếng hừ lạnh, híp mắt lại, ánh mắt hẹp dài mà lạnh lùng, nói: "Không cần biết giữa hắn và Thương Khung Thần cung đến cùng có mâu thuẫn gì, hắn đã muốn lợi dụng chúng ta, chúng ta cũng không phải ăn chay, ở vào lúc hắn giao thủ với Thương Khung Thần cung, thả Diêm Ma túy ra, ta muốn để cho hắn và người Thương Khung Thần cung cùng chết!"
"Diêm Ma túy?"
"Đừng đùa với lửa, một khi mở phong ấn của Diêm Ma túy ra, sẽ có một luồng khí tức nhỏ xíu truyền ra, nếu như hắn sớm phát hiện vậy thì không hay."
Sắc mặt đám người Đông Phương trưởng lão khẽ biến.
"Yên tâm, chỉ là một chút khí tức mà thôi, hắn cũng không phải Văn Hương Tiểu trùng, hắn làm sao có thể ngửi được? Huống hồ, coi như ngửi được thì lại có thể thế nào, ở dưới khi chưa xác định được thứ này là cái gì, hắn căn bản sẽ không giết chúng ta."
Mộc Bạch trưởng lão nhếch miệng lên, nở ra một vệt cười lạnh, nói: "Người này còn muốn lợi dụng chúng ta tới đối phó Thương Khung Thần cung, cho nên, chỉ cần chúng ta không làm một số chuyện gì quá phận, hắn bây giờ căn bản sẽ không động đến chúng ta, nói cách khác, trong thời gian ngắn, chúng ta là tuyệt đối an toàn."
"Tuyệt đối an toàn trong thời gian ngắn?"
"Không sai, phân tích này quả thực chính xác!"
Mọi người thi nhau gật đầu.
Đối phương cho đến bây giờ cũng không có giết bọn họ, ngược lại còn khoản đãi thật tốt.
Đủ để nhìn ra giữ bọn họ lại còn có tác dụng lớn!
Điều này mang lại cho họ một cơ hội tuyệt vời!
Mộc Bạch trưởng lão tiếp tục nói ra: "Người này muốn lợi dụng chúng ta, vậy chúng ta phải lên kế hoạch cho thật cẩn thận, tiếp theo, chơi với hắn cho thật tốt, để xem đến cuối cùng ai sẽ là người chết?"
"Không sai! Gia hỏa này cho rằng có chút thực lực là có thể muốn làm gì thì làm, quả thực chết cũng không biết chết như thế nào, cường giả chân chính, ngoài thực lực ra còn phải biết tính kế, biết ẩn nhẫn và tạo dựng mối quan hệ, chỉ có như vậy mới có thể cười đến cuối cùng."
Đông Phương trưởng lão cười nói.
Chỉ cần đối phương không giết bọn họ, như vậy, bọn họ cuối cùng rồi sẽ có cơ hội lật bàn!
"Chúng ta ăn muối còn nhiều hơn so với hắn ăn cơm, dựa vào hắn mà cũng muốn tính toán chúng ta sao? Người si nói mộng!"
Mộc Bạch trưởng lão tiếp tục hừ lạnh.
"Các vị, đêm hôm khuya khoắt thế này còn chưa đi ngủ, các người đang có âm mưu gì vậy?"
Đột nhiên, một giọng nói bình tĩnh và thờ ơ lập tức truyền đến từ ngoài cửa.
Mọi người trong phòng đột nhiên thay đổi sắc mặt, cùng nhau ngẩng lên.
Hắn ở ngoài cửa?
Làm sao có thể?
Bọn họ lại không có bất kỳ phát giác nào!
"Không, ta đã nghỉ ngơi ..."
Mộc Bạch trưởng lão vội vàng nói.
"Mở cửa được không?"
Giọng nói của Dương Phóng tiếp tục truyền đến.
Mọi người da đầu tê dại, sắc mặt đại biến.
Cuối cùng thế nhưng là căn bản không có cách nào từ chối, đành phải chậm rãi mở cửa phòng ra.
Một bóng người cao to vạm vỡ chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận