Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 137: Trình Thiên Dã tức giận

Lão Ngô chính là người đàn ông trung niên ở bên cạnh Trình Thiên Dã.
Khi vừa nhìn thấy dòng tin nhắn này, Dương Phóng còn có chút do dự.
Nhưng chẳng mấy chốc hắn phát hiện lão Ngô ngay sau đó lại gửi một tin nhắn với cú pháp là @all vào trong nhóm, yêu cầu tất cả mọi người đều phải chạy tới cục cảnh sát Xương Bắc khu.
Lúc này Dương Phóng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tin nhắn cũng không phải chỉ gửi riêng cho mình, mà còn gửi cho những người khác nữa."
Hơn nữa hắn phát hiện trong nhóm đó chẳng mấy chốc đã bị cấm nhắn tin.
Nói rõ chuyện Quách Thiên Khiếu và Tưởng Khai chết thảm lần này là chuyện rất nghiêm trọng.
Dương Phóng làm ra vẻ dường như không có việc gì cả, đứng dậy khỏi giường, trước tiên rót một ly nước ấm uống hết để cho mình được bình tĩnh lại một chút.
Sau đó thì đeo giày, đi ra ngoài gọi xe taxi, chạy thẳng về phía cục cảnh sát Xương Bắc khu.
Cũng vào lúc đó.
Hiện tại chỉ có tất cả các thành viên còn lại của nhóm đang hoạt động và đã nhận được tin nhắn.
Mọi người đều cảm thấy sợ hãi, ra ngoài bắt taxi và chạy về phía cục cảnh sát.
Có người vui vẻ có người buồn sầu.
Mà người ưu sầu nhất trong số đó không thể nghi ngờ gì nữa chính là mấy người Cương Ca và Ngưu Ca.
Bọn họ trước đó ở nơi định cư đã xúi giục người dân địa phương động thủ với những người Lam tinh lâm trận bỏ chạy, nếu như mấy người Lam tinh đó mà tố cáo bọn họ với Trình Thiên Dã, chỉ sợ Trình Thiên Dã sẽ không để cho bọn họ được tốt hơn.
Cộng thêm hiện tại hai người Quách Thiên Khiếu đều đã chết rồi, chỗ dựa lớn nhất của bọn họ cũng đã mất đi rồi ...
Xem như bị mấy người Lam tinh đánh cho một trận ở thế giới hiện thực thì bọn họ cũng không dám ý ới gì.
Vào lúc mọi người đang ở trên đường chạy tới, lão Ngô cuối cùng cũng nghĩ tới một chuyện, lập tức giải trừ chế độ cấm nhắn tin, gửi tới một tin nhắn nữa.
"Bây giờ các ngươi lập tức điểm danh, không được phép nhắn tin chen vào, ta đến thống kê thương vong một chút!"
Tin nhắn vừa gửi ra, các thành viên trong nhóm bắt đầu thi nhau điểm số.
Lần điểm danh này, lập tức để cho lão Ngô và Trình Thiên Dã đều phải biến sắc.
Thành viên trong nhóm này cộng thêm bọn họ vốn là 84 người.
Kết quả bây giờ chỉ còn lại có 43 người còn trả lời.
Những người còn lại tất cả đều chết cả rồi?
"Là Huyết tế? Chẳng lẽ những thế lực như Hắc Long quân, Kiếm tháp họp mặt triển khai Huyết tế rồi sao?"
Trình Thiên Dã chấn kinh trong lòng.
Nếu không không có khả năng sẽ phải chết nhiều người tới như vậy.
Một đêm này có tới 39 người đột tử.
Chắc chắn sẽ là chuyện lớn!
Trong lúc nhất thời, Trình Thiên Dã, lão Ngô tất cả đều đi qua đi lại ở chỗ này, trong lòng sốt sình sịch, khó mà bình tĩnh nổi.
Bọn họ rất muốn nhanh chóng hỏi mọi người đến cùng là đã có chuyện gì xảy ra?
Cũng may có một số người ở cách cục cảnh sát Xương Bắc khu khá gần, chỉ mất mười mấy phút là đã chạy tới nơi này rồi.
Trình Thiên Dã, lão Ngô ngay lập tức đưa người kia vào trong phòng họp và bắt đầu chất vấn hắn ta một cách nghiêm khắc.
Vừa mới bắt đầu người kia còn ấp a ấp úng, không dám nói ra chân tướng sự thật.
Nhưng ở dưới con mắt cảnh giác và hiểu ý của Trình Thiên Dã và lão Ngô, người kia vẫn là không thể không khai ra tất cả những chuyện đã xảy ra.
Từ lúc Huyết tế bắt đầu cho đến lúc Hành Giả Võ Tòng xuất hiện, lại đến thời điểm Quách Khiếu Thiên và Tưởng Khai dẫn dắt bọn họ đi chiếm cứ nơi định cư, sau đó lại tới chuyện hai người Quách Thiên Khiếu và Tưởng Khai chết thảm.
Từng chuyện từng chuyện một tất cả đều là được Trình Thiên Dã và lão Ngô ép hỏi mà nói ra đầu đuôi câu chuyện.
Trình Thiên Dã và lão Ngô đầu tiên là chấn kinh, sau đó là kinh hãi, rồi đến hoài nghi, cho đến cuối cùng thì sắc mặt đã tái mét lại, tức giận đến phát run cả người.
"Khốn kiếp!"
Trình Thiên Dã tức giận quát lớn, đập vào bàn một cái bộp một tiếng, chấn động đến bàn tay của chính hắn cũng phải đau nhức, mất đi cảm giác.
Hắn quyên mất nơi này đang là ở thế giới hiện thực, trên người mình nào có loại lực lượng cường đại như ở thế giới bên kia, còn muốn một bàn tay đập nát cả cái bàn, kết quả bàn không nát, bàn tay thiếu chút nữa thì báo hỏng.
"Vào thời điểm trước đó ta cũng đã nói với các ngươi rồi, nhiệm vụ hiện tại của các ngươi là sống sót trước đó, mọi chuyện lấy còn sống sót làm đầu! Các ngươi ngược lại thì hay rồi, vậy mà lập tức tham gia vào tranh bá, còn muốn khống chế nơi định cư, các ngươi vốn là không cần phải chết rất nhiều người, đều là dã tâm của các ngươi bành trướng, mới dẫn tới tình trạng tổn thất nặng nề!"
Trình Thiên Dã tức giận quát.
"Trình đội trưởng, ta cũng không muốn như vậy, đều là bị Quách Thiên Khiếu và Tưởng Khai ép, ta không đồng ý thì bọn họ sẽ làm khó ta a!"
Người bị tra hỏi kia vội vàng mở miệng, nói: "Đúng rồi, ở vào thời điểm đối phó với Tam Hà bang có tới bốn người lâm trận bỏ chạy, về sau đều bị bọn họ làm khó dễ!"
"Các ngươi vậy mà còn dám đấu đá với nhau nữa!"
Trình Thiên Dã kinh sợ.
"Ta không có động thủ, đều là chủ ý của đám người Cương Ca, Ngưu Ca, bọn họ đều là được Tưởng Khai sai khiến!"
Người bị tra hỏi kia vội vàng nói.
Trình Thiên Dã và lão Ngô đều tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Thật khốn kiếp!
"Được rồi đội trưởng, đừng nóng giận nữa, cứ chờ tất cả mọi người tới đông đủ rồi lại nói sau!"
Lão Ngô lộ ra vẻ mặt khó coi
Trình Thiên Dã thì cũng hít vào một hơi thật sâu, kiềm chế sự tức giận của mình và tiếp tục hỏi người kia để biết thêm một số thông tin nữa.
. . .
Mọi người nhớ ấn nhút hình trái tim bên dưới mỗi chương truyện để động viên nha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận